Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1079 - Thiên Địa Dị Tượng! Võ Thánh Sinh!

"Vạn Đan lô!" Tô Trường Không lấy ra Vạn Đan lô, đây chính là cực phẩm đan lô đạt được bên trong Thiên Long động.
Được Tô Trường Không thúc giục Vạn Đan lô lập tức bành trướng tới đường kính dài mấy trượng.
"Thêm lửa!" Sau đó, Tô Trường Không lấy ra Huyết Ngục đao, dùng đao hồn bám vào bên trong Huyết Ngục đao, kích phát uy năng của nó!
Hô xích!
Năm viên Huyết Thần Chủng va chạm vào nhau, kích phát ra một luồng hỏa diễm huyết sắc, còn nóng cháy hơn dung nham địa hỏa, bao bọc lấy Vạn Đan lô.
Tô Trường Không lại thả người nhảy lên, rơi vào bên trong Vạn Đan lô, hắn muốn mượn phương pháp luyện đan, để luyện hóa lượng lớn Huyền Quy chân nguyên thành Kim Đan!
Liệt diễm bốc lên, bên ngoài Vạn Đan lô là một mảnh nóng cháy, còn bên trong Vạn Đan lô, Tô Trường Không đã khoanh chân ngồi xuống, chân huyết trong thân thể hắn cũng đang lưu chuyển cực nhanh, tản ra một luồng nhiệt lượng cực nóng, gần như cả thân thể hắn cũng biến thành một cái lò luyện đang hừng hực thiêu đốt.
Cùng lúc này, Huyền Quy chân nguyên ở bên trong đan điền của Tô Trường Không, chính là tài liệu được dùng để luyện đan!
"Hoa lạp lạp!"
Dưới sức nóng đến từ bên ngoài cùng với nhiệt lượng đến từ chính thân thể của Tô Trường Không, lượng lớn Huyền Quy chân nguyên bắt đầu lưu động nhanh chóng, từ chất lỏng ban đầu, chúng nhanh chóng bốc hơi thành khí thể, lại từ khí thể ngưng kết thành chất lỏng, quá trình này không ngừng được lặp đi lặp lại, tiến hành tinh luyện.
Trải qua quá trình không ngừng bị đốt nóng, rèn luyện, áp súc, 1000 giọt Huyền Quy chân nguyên kia càng trở nên trong suốt sáng bóng, càng thêm thâm thúy, thuần chất.
Từ lúc ban đầu, Huyền Quy chân nguyên vốn phân tán ở khắp nơi trên thân thể Tô Trường Không, về sau, chúng dần dần được dung luyện lại thành một chỉnh thể.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, tốc độ phun trào chân huyết của Tô Trường Không càng lúc càng nhanh, nhiệt lượng tản ra cũng nhuộm Vạn Đan lô thành màu máu đỏ. Cùng lúc này, sau khi trải qua quá trình ngưng tụ áp súc, không ngừng tinh luyện, Huyền Quy chân nguyên trong đan điền của hắn, cũng dần dần từ chất lỏng biến thành thể rắn.
Từ ban đầu là chất rắn bất quy tắc, nó lại dần dần bị mài thành bóng loáng, tròn trịa, sau đó tiếp tục được áp súc, nhỏ đi, dần dần trở thành một khối hình cầu hoàn mỹ không sứt mẻ.
Dường như ở bên trong trái tim, thân thể của Tô Trường Không vừa có một thứ gì đó được sinh ra, đó là một viên hạt giống, hoặc nói chính xác hơn là một viên... Thần Chủng do cả thân thể hắn, cả linh hồn hắn cùng dựng dục nên.
Hoàn toàn khác biệt với Tà Đế Thú Thần Chủng vốn là kẻ từ bên ngoài tới, nó là Thần Chủng do tự bản thân Tô Trường Không dựng dục nên, bởi vậy cũng hoàn mỹ phù hợp với hắn, vượt xa những thứ ngoại vật khác!
"Hoa lạp lạp!"
Cả bầu trời đầy tuyết bay tán loạn, nhưng vào lúc này, đột nhiên một mảnh kim quang lóe lên phá tan ánh mặt trời, xua tan màn gió tuyết.
Cùng thời điểm ấy, trong phạm vi mấy trăm dặm xung quanh, chợt xuất hiện từng đám tường vân [1] màu vàng bốc lên.
Dường như bên trong biển mây đó, cũng mơ hồ truyền tới một tiếng hổ gầm, một con phi hạc nhàn nhã lượn bay, một con rùa đen khổng lồ như hòn đảo, toàn bộ chúng đều nhởn nhơ bay múa giữa hư không.
[1] : mây lành.
Tại khoảnh khắc này, toàn bộ thiên địa linh khí trong phạm vi mấy trăm dặm, đều bị hấp dẫn tới, chúng không ngừng hội tụ về phía Tô Trường Không, rót vào bên trong thân thể hắn.
Không, nói chính xác hơn là rót vào bên trong viên Thần Chủng vừa được sinh trong cơ thể hắn kia, khiến cho viên Thần Chủng này dần dần trở nên ngưng thực, dần dần biến thành hình dạng hạt giống, toàn thân màu lam nhạt, tràn ngập khí tức uy nghiêm, hiền hòa.
Tiếp đó, một luồng dược hương tràn ngập sinh cơ lấy Tô Trường Không làm trung tâm, từ bên trong đan lô, nhẹ nhàng lan tỏa ra bên ngoài, hòa tan tuyết đọng, khiến cho những cành cây vốn khô héo giữa mùa đông bên ngoài, nhanh chóng mọc rễ nẩy mầm, sinh trưởng thành đại thụ, làm cho từng lùm cây bụi cỏ vốn xơ xác dưới trời đông, cũng ngóc đầu tươi xanh trở lại, trong không khí lan tỏa mùi hương cỏ cây trong lành, thấm tận ruột gan!
Theo Tô Trường Không đột phá, toàn bộ thiên địa dị tượng hiền hòa, uy nghiêm đều thi nhau xuất hiện, giống như cả mảnh thiên địa này đều đang chúc mừng một vị Võ Thánh mới vừa được chân chính sinh ra!
Đương nhiên, khi một võ giả Nhập Thánh, thiên địa sẽ sinh ra dị tượng, nhưng hình thái thiên địa dị tượng lại có liên quan tới công pháp mà võ giả ấy tu luyện.
Nói rõ ràng hơn một chút, nếu võ giả vừa đột phá tu luyện công pháp thuộc Huyền môn chính tông, dị tượng kia sẽ nghiêng về hướng hiền hòa, toàn bộ đều mang tới điềm lành, may mắn.
Nhưng nếu nên võ giả vừa đột phá là người trong ma đạo, tu luyện công pháp thuộc ma công, dị tượng sẽ bày ra khung cảnh tận thế hủy diệt.
Về bản chất, môn Quy Tức Công mà Tô Trường Không tu luyện chính là phảng sinh khí công, có chút hòa nhã, thuần khiết, thiên hướng chính đạo, bởi vậy khi hắn Nhập Thánh, dị tượng sinh ra chính là một mảnh thiên địa hiền hòa, điềm lành khắp chốn!
"Ong ong ông!"
Thần Chủng vừa được dựng dực trong cơ thể Tô Trường Không, lập tức tản ra một luồng lực lượng, quay ngược trở lại tẩm bổ thân thể hắn, làm cho thân thể hắn sinh ra lột xác cực nhanh, chính thức lột xác thành thân thể Võ Thánh.
Quá trình lột xác này mang tới cảm giác vô cùng kỳ diệu, giống như lột xác trên phương diện bản chất sinh mệnh vậy.
Nói đơn giản hơn, ban đầu, bộ thân thể của hắn chỉ là thể xác của người phàm, thì sau khi lột xác, đã trở thành sinh mệnh càng cao cấp hơn.
Và tới hiện giờ, chỉ cần dựa vào thân thể của mình, hắn cũng đủ khả năng phi thiên độn địa!
Trải qua quá trình không ngừng chiết xuất, áp súc, lượng lớn Huyền Quy chân nguyên trong đan điền Tô Trường Không, đã dần dần biến thành một viên đan hoàn có kích cỡ bằng đầu ngón tay cái, toàn thân nó có màu lam nhạt, mỹ lệ như tinh thạch, thoạt nhìn không lớn, nhưng bên trong lại ẩn chứa một luồng năng lượng kinh người, giống như là biển rộng vực sâu, thủ chi bất kiệt, dụng chi bất tẫn [2], chất lượng của chân nguyên bên trong cực cao, đã vượt qua dĩ vãng rất nhiều!
[2] : lấy ra không hết, dùng mãi không cạn
"Kim Đan. . . Huyền Quy Kim Đan! Đây chính là môn thần thông ta luyện thành từ Quy Tức Công!"
Con ngươi Tô Trường Không tỏa sáng.
Ban đầu, hắn đã có ý định sẽ áp súc lượng Huyền Quy chân nguyên đã đạt tới chịu tải cực hạn bên trong đan điền, biến thành một thứ cùng loại với đan hoàn rồi.
Bởi vậy, trên thực tế, bản tuyệt học Kim Đan Đạo đã đạt được kia, cũng chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi, nhưng dựa vào nó, hắn đã thành công luyện chế Huyền Quy chân nguyên thành một viên Kim Đan, và gọi nó là Huyền Quy Kim Đan.
Mà không chỉ như vậy, bên trong trái tim, bên trong thân thể của Tô Trường Không, lại sản sinh ra một viên Thần Chủng toàn một màu lam nhạt, lúc nào nó cũng đang thời thời khắc khắc tẩm bổ ngược lại cho thân thể hắn.
Hô!
Ngay thời điểm đột phá, dường như Tô Trường Không đã được mảnh thiên địa này ban tặng, bởi vì linh khí trong phạm vi mấy trăm tới gần ngàn dặm xung quanh đều đang sôi trào, rồi không ngừng rót vào bên trong Huyền Quy Thần Chủng của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận