Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1102 - Tác Dụng Của Họa Giả Vi Chân!

Tô Trường Không ôm theo suy tư trong lòng, nhưng vẫn đi thẳng về phía trước.
Khu vực bên trong Hoàng Thạch động thiên này cũng tương tự như một tòa thành khổng lồ đi thông bốn phía, dưới tình huống không có bản đồ, hắn cũng chỉ có thể dựa vào cảm giác mà đi lại, thăm dò chung quanh.
Tô Trường Không chẳng biết Thạch Kinh Thiên kia ở đâu, nhưng hắn dám chắc rằng nếu mình cứ một mực đi về phía trước, kiểu gì cũng sẽ gặp được gã thôi, nói vậy, không bằng hắn cứ bình tĩnh quan sát xem ở nơi này có thứ bảo vật nào hữu dụng với mình hay không đã.
"Hửm? Bốn thanh binh khí dùng để trang trí này... Tràn ngập Canh Kim chi khí nồng đậm, rất không tệ, mang đi!” Tô Trường Không đã bước đến một tòa quảng trường, và lập tức thấy được bốn binh sĩ nham thạch khổng lồ đang đứng canh gác tại nơi này.
Trong tay mỗi người bọn họ đều cầm bốn thanh binh khí đao, thương, kiếm, kích dài khoảng mười trượng, giống như bốn vị thiên binh thiên tướng đang đứng sừng sững, vô cùng uy nghiêm.
Mà Tô Trường Không cũng nhạy bén phát hiện binh khí trong tay bốn binh sĩ này có chút không tầm thường, tuy chúng chỉ được tạo thành với mục đích tô điểm thêm khí thế, chứ chẳng ai có thể sử dụng được loại binh khí lớn như vậy, nhưng chất lượng của những binh khí này lại không tầm thường, dùng Dưỡng Đao Thuật luyện hóa thành Kim chi khí, xem như thu hoạch không nhỏ!
“Ầm ầm ầm!”
Ngay khi Tô Trường Không bước vào bên trong quảng trường, tựa như bốn binh sĩ tượng đá khổng lồ kia đã cảm ứng được điều gì đó, trong con ngươi lóng lánh quang mang. Cả đám lập tức cất bước, chậm rãi hành động, từng đôi mắt lạnh lùng nhìn xuống Tô Trường Không, phát ra tiếng nổ lớn ầm ầm.
Chỉ riêng luồng khí thế kia thôi cũng đủ làm cho người ta kinh hồn bạt vía.
“Xuy!”
Một binh sĩ tượng đá khổng lồ cầm thanh trường thương kim loại dài mười trượng trong tay, hung hăng đâm từ trên trời xuống, mục tiêu chỉ thẳng về phía đầu của Tô Trường Không.
Tô Trường Không vẫn đứng yên tại chỗ, vẻ mặt bình tĩnh, không chút rung động.
Trên thực tế, nếu người phải đối mặt với những binh sĩ tượng đá này là một võ giả Đại Tông Sư ngụy thần thông bình thường, đối phương sẽ phải nghiêm túc ứng phó, nhưng đổi lại là Tô Trường Không ở hiện giờ, chút trình độ ấy của địch nhân, còn không đủ làm cảm xúc trong lòng hắn dao động!
“Oanh!”
Tô Trường Không vươn một bàn tay ra, bắt được mũi nhọn trên cây trường thương đang đâm tới kia.
Lại nói, Cự Kình công của hắn đã đạt tới thập nhất cảnh, cả người tràn đầy chân huyết, kể cả khi không bùng nổ chân huyết, thân thể vẫn mạnh hơn tồn tại Nhập Thánh nhất trọng thiên bình thường một đoạn.
Ngay lập tức, thanh trường thương khổng lồ kia đã bị bàn tay hắn ép phải dừng lại, khó có thể tiến thêm một chút nào nữa!
"Trong đầu của bức tượng đá này có linh khí dao động, là dạng hạch tâm năng lượng cùng loại với linh thạch linh tinh gì đó sao?" Dựa vào cảm nhận nhạy bén của mình, Tô Trường Không có thể rõ ràng phát hiện ra bên trong đầu binh sĩ tượng đá có điểm dị thường. Hắn cũng không do dự, thức hải lập tức chấn động, đao hồn màu bạc được bao phủ bởi một tầng hàn quang, trực tiếp từ trong mi tâm rời khỏi vỏ, bắn nhanh ra bên ngoài.
“Xuy!”
Đao hồn từng hấp thu lượng lớn Kim chi khí, trở nên càng thêm kiên cường dẻo dai, sắc bén hơn lúc trước. Một kích không gì cản nổi, đã nhanh chóng xé rách đầu của binh sĩ tượng đá kia giống như cắt một miếng đậu hũ.
Và song song với chuyện cắt mở cái đầu kia, đao hồn cũng nhân tiện cuốn theo một viên linh thạch màu vàng nhạt, rồi nhanh chóng bay trở về.
Đây là một viên linh thạch thượng phẩm!
Phải nói rằng, linh thạch cũng hữu dụng trong quá trình tu hành của võ giả Nhập Thánh, chúng có thể thúc đẩy Thần Chủng trưởng thành, khiến cho nó mọc ra càng nhiều Thần Văn, nhưng muốn làm chuyện này, cần phải đổ vào lượng lớn linh khí.
Và kể cả với linh thạch thượng phẩm, một, hai viên cũng không tạo thành tác dụng gì quá lớn, chỉ có áp dụng theo phương pháp lượng biến sinh ra chất biến, hoặc là sử dụng linh thạch cao cấp hơn, thậm chí là phục dụng đan dược cấp thánh.
Nhưng những tài nguyên ấy quá mức quý giá, sợ rằng chỉ có cường giả Nhập Thánh sinh ra ở Cổ Thánh Quốc, vùng đất sở hữu lượng tài nguyên phong phú, hoặc là đại tông môn, các thế lực lớn mới có tư cách hưởng dụng!
“Xuy xuy xuy!”
Đao hồn của Tô Trường Không liên tục lóe lên, không đợi ba tên binh sĩ tượng đá khác ra tay, đao hồn đã xé rách đầu chúng nó, lấy linh thạch thượng phẩm bên trong ra.
“Ầm ầm ầm!”
Bốn tòa binh sĩ tượng đá khổng lồ, đều rơi xuống mặt đất như đẩy Kim sơn, đảo Ngọc trụ [1], la liệt thành một đống.
[1] : chỉ hành động quỳ gối hành lễ của thuộc hạ.
Mà thu hoạch của Tô Trường Không cũng không tệ, bốn khối linh thạch thượng phẩm, cùng với bốn thanh binh khí khổng lồ, có thể luyện hóa thành Kim chi khí nhằm cường hóa đao hồn!
“Tiếp tục, hy vọng có thể đạt được càng nhiều thu hoạch hơn!” Tô Trường Không giải quyết xong bốn binh sĩ tượng đá, lại tiếp tục đi về phía trước.
Mà lúc này ở phía bên kia của Hoàng Thạch động thiên, một thanh niên mặc chiến giáp, khí chất không tầm thường, anh vĩ phi phàm cũng đang bước nhanh trong một tòa cung điện.
Người này chính là Thạch Kinh Thiên, Võ Thánh của Thạch gia, được người ngoài tôn xưng là Thạch Vương, một nhân vật không thua kém tổ tiên của bọn họ!
Ở bên cạnh Thạch Kinh Thiên còn có một vị trung niên nho nhã, chính là Lý Tùng, gia chủ của Lý gia.
Lúc này, sắc mặt của Lý Tùng có chút tái nhợt. Một đường đi tới tận đây, ông ấy đã vận dụng thần thông bên trong Thần Chủng quá nhiều lần.
Khắp nơi chung quanh tòa cung điện này, đều có từng mảnh kim loại nhỏ rơi rụng. Có thể hình dung như sau, gần như cả tòa cung điện đã bị phân chia thành hai nửa, hiển nhiên nơi này từng bùng nổ một hồi đại chiến kịch liệt.
Mà ở phía trước là một pho tượng kim giáp khôi lỗi. Cả người kim giáp khôi lỗi này tản ra một luồng khí tức mạnh mẽ, lại cực kỳ bền chắc, gần như không thể bị phá hủy.
Đứng trước mặt nó, ngay cả Thạch Kinh Thiên, cũng không khỏi lộ ra một tia ngưng trọng.
Trong tay kim giáp khôi lỗi kia đang cầm một thanh trường thương, nơi nó đặt chân, nham thạch đều biến thành sắp thép, miệng nó nói tiếng người, trong thanh âm ẩn chứa một tia uy nghiêm: "Muốn có được truyền thừa của Hoàng Thạch lão tổ, nhất thiết phải là hậu nhân của ngài, các ngươi có ‘Hoàng Thạch lệnh’ để chứng minh thân phận hay không?”
Hoàng Thạch lão tổ lưu lại Hoàng Thạch động thiên, nhưng không muốn làm lợi cho người ngoài, bởi vậy đã đặt ra quy định, chỉ hậu nhân của lão nắm giữ tín vật Hoàng Thạch lệnh, mới có thể đạt được truyền thừa.
Mà cũng chỉ có hậu duệ huyết mạch của lão, mới có thể kích phát Hoàng Thạch lệnh, mở ra Hoàng Thạch động thiên.
"Có." Thạch Kinh Thiên trả lời, ánh mắt lập tức nhìn về phía Lý Tùng, từ bên trong ngầm chứa ý uy hiếp.
Lý Tùng truyền âm nói: "Thạch Vương... Ngươi nên dựa theo ước định, ta giúp ngươi thu hoạch bảo vật của Hoàng Thạch động thiên, sau này ngươi sẽ không làm khó ta cùng với Lý gia chúng ta nữa.”
Lúc trước, Thạch Kinh Thiên tấn công Thư Hương động thiên của Lý gia, bắt được các đệ tử của Lý gia, ép buộc Lý Tùng phải giúp gã tiến vào Hoàng Thạch động thiên.
Chính nhờ Lý Tùng kế thừa Họa Thánh Thần Chủng của Bạch Hành Chi, nắm giữ thần thông Họa Giả Vi Chân, Thạch Kinh Thiên mới có thể mở ra Hoàng Thạch động thiên, tiến vào trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận