Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 561 - Gặp Họa Chưa Chắc Đã Là Chuyện Xấu!

Đến sáng sớm ngày hôm sau, Tô Trường Không mới bắt đầu đi thử nghiệm suy nghĩ của bản thân.
Tại một mảnh đất đầy cây cối xanh tươi bên trong trang viên, lúc này là sáng sớm, trên lá cây còn đọng lại một chút sương, không khí đầy tươi mát.
Tô Trường Không khoanh chân ngồi bên dưới một gốc đại thụ, thoạt nhìn tưởng như hắn đang ngồi yên không hề nhúc nhích, kỳ thực hắn đang 'Tu luyện' trong đầu.
Tô Trường Không tập trung ý niệm, thử mô phỏng ra hình thái bản thân, tu luyện Ngũ Cầm Hí.
Từ sau khi hắn lĩnh ngộ được tinh túy của Hóa Ý Ma Hình Công, hắn đã nghĩ đến phương pháp tu luyện rất đơn giản này, đó chính là dựa vào 'Ý' niệm để tu luyện.
Thân thể không thể tu hành, vậy tư tưởng đến.
Đây tuyệt đối là một loại ý tưởng như thiên mã hành không, một loại phương pháp tu luyện không thể nào tưởng tượng nổi, nhưng Tô Trường Không cảm thấy cách này có tính khả thi.
Nói về Ngũ Cầm Hí, môn quyền pháp dưỡng sinh này cũng mang đặc tính trọng ý không trọng hình, ý tới rồi, tự nhiên là hình hiện, hình ý vẹn toàn!
Loại phương pháp lấy ý niệm để tu luyện Ngũ Cầm Hí này, quá mức thiên mã hành không.
Và ngay cả với tồn tại có ngộ tính, thiên phú yêu nghiệt như Tô Trường Không, đến lúc chân chính thực hiện cũng không dễ dàng, thậm chí còn là cực kỳ khó khăn, nhưng hắn sẽ không bỏ cuộc.
Hoặc là nói lấy trạng thái hiện giờ của hắn, dù sao cũng chẳng có chuyện gì khác để làm, chi bằng cứ thử xem, nhiều nhất cũng chỉ uổng công vô ích mà thôi!
Và một lần thử nghiệm, chính là gần mười ngày thời gian.
Mỗi lần Địch Ngân đến thăm viếng đưa đồ ăn cho Tô Trường Không, đều nhìn thấy hắn đang ngồi ở im lặng bên dưới cây đại thụ, hai mắt nhắm nghiền, tựa như minh tưởng lại tựa như đã hòa hợp thành một thể với thiên nhiên chung quanh!
Mà cũng ngay tại mười ngày sau, rốt cuộc Tô Trường Không cũng có thành quả!
Ở khoảnh khắc này, cả người Tô Trường Không đều đang tiến nhập vào một loại trạng thái huyền ảo.
Hắn thấy được không gian trống rỗng, đó là thứ do tư tưởng của hắn biến thành, mà bên trong vùng không gian này, đã ngưng tụ ra một bóng người đang luyện quyền, tuy bề ngoài rất mơ hồ, nhưng có thể từ dáng người, thân thể nhận ra, bóng người nọ chính là Tô Trường Không.
Tuy thân thể khó có thể chống đỡ cho Tô Trường Không luyện quyền nhưng ở bên trong loại không gian do ý niệm diễn sinh ra này, đừng nói là luyện quyền, kể cả hắn có phi thiên độn địa cũng không thành vấn đề!
Hạ Sơn Hổ! Xuyên Lâm Lộc! Chàng Thụ Hùng! Diêu Tí Viên! Toàn Phi Hạc!
Từng chiêu từng thức Ngũ Cầm Hí, đều được Tô Trường Không dùng bóng người được ngưng tụ từ ý niệm, động tác linh hoạt, thuần thục thi triển ra ngoài.
Bóng người nọ chính là ý niệm của Tô Trường Không, chịu tải tinh thần của hắn, và đang khắc khổ tu luyện Ngũ Cầm Hí.
"Hô hô hô!"
Không biết trôi qua bao lâu, sắc trời mờ tối, Tô Trường Không cũng rời khỏi loại trạng thái huyền ảo kia. Bỗng nhiên hắn há miệng to thở dốc, cả người bốc lên một luồng cảm giác khô nóng, vô cùng mỏi mệt, tựa như vừa kịch liệt vận động, làn da hiện lên màu ửng hồng, toàn thân đầy mồ hôi nóng bỏng.
Tuy mỏi mệt không chịu nổi, lại vui sướng đầm đìa!
"Thật sự có thể! Sau khi kết hợp giữa tinh túy của Hóa Ý Ma Hình Công và Ngũ Cầm Hí trọng ý bất trọng hình của ta, khiến cho ta có thể dựa vào ý niệm tu hành Ngũ Cầm Hí, hơn nữa. . . Thật sự phản ứng tới trên cơ thể của ta!"
Tô Trường Không há mồm to thở hào hển nhưng trên mặt lại không thể ức chế vui mừng.
Đúng là dùng bí quyết tu hành Hóa Ý Ma Hình Công, hoàn toàn có thể tu luyện Ngũ Cầm Hí!
Lại nói, Ngũ Cầm Hí của Tô Trường Không đạt tới cửu cảnh đã nhiều năm, dù mỗi ngày hắn vẫn chuyên cần tu luyện không hề đứt đoạn, nhưng tiến độ tu luyện lại tiến triển cực kỳ thong thả.
u cũng là lẽ thường.
Sự vật gì cũng vậy, khi đạt đến một loại giới hạn nào đó, lại muốn có một tia tiến bộ cũng khó như lên trời!
Nhưng hôm nay Tô Trường Không hoá ý vi hình, dựa vào ý niệm, tư tưởng của chính mình, để diễn hóa ra bản thân đang tu hành Ngũ Cầm Hí, khiến cho Ngũ Cầm Hí vốn đang tiến triển thong thả tìm một con đường khác, lại lần nữa bắt đầu tiến bộ!
Tô Trường Không tắm rửa một cái, ngủ một giấc dài, khôi phục xong thể lực, tinh thần, lại bắt đầu tu luyện Ngũ Cầm Hí.
Hắn khoanh chân ngồi, tập trung ý niệm, nhìn như toàn thân không hề nhúc nhích, trên thực tế, ý niệm đang sôi trào, đang va chạm, đang tu hành Ngũ Cầm Hí!
"Hô hô hô!"
Từ sau khi tiến vào trạng thái, rõ ràng là Tô Trường Không vẫn ngồi yên không nhúc nhích, nhưng ở trước người hắn, lại mơ hồ có một bóng người.
Bóng người này hiển lộ ra hình thể tương tự như hắn, đang miệt mài diễn luyện quyền pháp trên bãi đất trống trước người hắn.
Rõ ràng tại nơi đây trống không chẳng có thứ gì, nhưng lại mang đến cho người ta một loại cảm giác, đang thật sự có người sống luyện quyền, từng mảnh lá cây xao động, tựa như bị quyền phong đánh rơi, lại tựa như bị gió thổi.
Mà hết thảy những điều này đều phản ứng ngược lại thân thể Tô Trường Không, cả người hắn chật vật tựa như vừa kịch liệt hoạt động một hồi, làn da hơi hơi biến hồng, có mồ hôi chảy ra!
Ngay lúc thân thể, tinh thần Tô Trường Không đều đạt đến cực hạn, hắn cũng rút lui khỏi trạng thái tu luyện, bóng người như ẩn như hiện trong không khí kia cũng tan biến vô ảnh vô tung, nhưng Tô Trường Không lại biết hắn tu luyện như vậy thực sự có hiệu quả!


Ngũ Cầm Hí (9 cảnh Cử Thế Vô Song 34%)

Trong giao diện thuộc tính, rõ ràng là tiến độ tu luyện của Ngũ Cầm Hí đã tiến lên một chút!
"Nếu cứ tiếp tục tu luyện như vậy, Ngũ Cầm Hí của ta tuyệt đối có thể đột phá cảnh giới trước mắt, bước vào cấp bậc cao hơn!" Trong đôi mắt Tô Trường Không tràn đầy hưng phấn, vui sướng.
Kinh mạch gãy lìa, khiến cho Tô Trường Không khó có thể dùng thân thể để tập võ, nhưng lại rèn luyện ý chí, tinh thần của hắn, khiến cho hắn có chút lĩnh ngộ, hoá ý vi hình, dựa vào ý niệm của chình mình để tu hành Ngũ Cầm Hí. Bằng không nếu lúc hắn còn ở trạng thái thân cường thể tráng, dù có nghĩ đến điều này, cũng chưa chắc đã có thể làm được!
Nói vậy, tai họa lần này chưa chắc đã là chuyện xấu!
Nếu Ngũ Cầm Hí lại đột phá lần nữa, nó có thể cải thiện tình cảnh trước mặt hay không? Tô Trường Không cũng không biết, nhưng hắn lại biết tới lúc ấy, tình cảnh sẽ không nát bét như hiện giờ đâu, cứ chậm rãi luyện là được.
Tô Trường Không tìm được con đường mới để tu hành Ngũ Cầm Hí, bây giờ, muốn Ngũ Cầm Hí nâng cao một bước chỉ là thời gian vấn đề.
Lạc Nhật huyết chiến đã chấm dứt được hai tháng, mà một ngày này, đột nhiên ở Đại Phong châu thành xuất hiện động tĩnh không nhỏ!
"Kia là cái gì?"
Phía trên tường thành của Đại Phong châu thành, một binh sĩ thủ thành đột nhiên có cảm giác. Gã ngẩng đầu nhìn về phía không trung, lập tức có chút kinh ngạc.
Bởi vì ở trên bầu trời, đang có một bóng đen nhanh chóng xẹt qua. Đó là một con ưng!
Nhưng con ưng này quá mức kỳ lạ, quá mức khổng lồ!
Sải cánh của con ưng khổng lồ này dài chừng năm trượng, toàn thân là bộ lông màu đen rắn chắc tựa như được đúc bằng sắt thép, thần tuấn dị thường!
Càng khiến người ta rung động chính là trên lưng con hắc ưng khổng lồ ấy, lại có hai người đang đứng thẳng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận