Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 343 - Ưng Dương!

Tô Trường Không chẳng hề sợ hãi, lập tức dẫn theo ba người Tư Không Hoàng, một đường đi thẳng tới cái bàn bên cạnh trung tâm quảng trường và ngồi xuống.
Đầy bàn đều là món ngon mỹ vị nhưng không một người nào động, hải khấu cả quảng trường, cùng các cao thủ cả đại hải khấu đoàn đều ngồi yên lặng trên những chiếc bàn gần đó, ánh mắt tập trung ở trên người Tô Trường Không.
Đúng là lá gan của vị bang chủ Cự Kình bang này đủ lớn, vậy mà hắn cũng dám đến thật!
"Tư Không Dũng, ngươi vẫn cuồng vọng tự đại y như trước!" Bất chợt một tiếng cười lạnh vang lên, đánh vỡ sự yên tĩnh của nơi này.
Tô Trường Không hướng ánh mắt nhìn lại, chỉ thấy người vừa lên tiếng chính là một tráng hán hùng dũng, oai phong.
Tráng hán này mặc hắc y, để tóc húi cua, khí chất sắc bén, nhưng kỳ dị chính là bên mắt trái của người này bị bịt kín lại, hẳn là mù, còn con mắt phải lộ ra ánh sáng lạnh, đang gắt gao nhìn chằm chằm vào Tô Trường Không, giống như chỉ hận không thể một ngụm nuốt hắn vào.
"Ngươi là ai?" Tô Trường Không hơi nghi hoặc nhìn về phía đối phương.
Tráng hán kia nổi giận quát: "Lão tử là Ưng Dương! Ngươi đã quên một trận chiến từ hai mươi năm trước rồi sao?"
"Ưng Dương. . . Đại khấu thứ mười Ưng Dương." Tô Trường Không giật mình.
Ưng Dương xếp hạng thứ mười bên trong mười tám đại khấu, từng chiến một trận với Tư Không Dũng khi còn thiếu niên, kết quả là đại bại thua thiệt, còn mù một con mắt, khiến cho thanh danh của Tư Không Dũng lan truyền rộng rãi.
Lúc này gặp lại 'Tư Không Dũng', hiển nhiên Ưng Dương cừu hận vạn phần.
Ưng Dương nghiến răng tới khanh khách rung động, trong lòng cảm thấy chắc chắn là 'Tư Không Dũng' vẫn còn nhớ hắn, đối phương chỉ cố ý giả vờ như không biết hắn, để biểu đạt sự khinh miệt mà thôi.
"Ưng Dương, an tâm một chút chớ nóng vội!" Mà Lệ Hồn nọ lại vội vàng phất tay ngăn Ưng Dương đang muốn tiếp tục phát tác kia.
Ưng Dương hừ lạnh một tiếng nhưng cũng ngồi trở lại ghế của mình, khóe miệng khẽ cong lên, cười lạnh, nếu hôm nay Tư Không Dũng đã đến đây, thì đối phương đừng mơ có thể còn sống rời đi!
"Đại ca của ta đâu?" Lúc này Tư Không Hoàng đã không nhịn được nữa, nàng lập tức xông về phía Lệ Hồn hỏi.
Lệ Hồn nhẹ nhàng cười, hắn vỗ vỗ tay: "Đi đưa Tư Không công tử tới đây!"
"Vâng!" Có người lĩnh mệnh rời đi
Nhìn như Tô Trường Không đang cực kỳ thả lỏng ngồi trên ghế, kỳ thực hắn lại đang ngấm ngầm quan sát tất cả mọi người ở đây.
Trong đó có ba người hấp dẫn ánh mắt Tô Trường Không, một là Lệ Hồn.
Lệ Hồn này có thể xếp ở vị trí thứ năm trong mười tám đại khấu, tất nhiên sẽ có thực lực mạnh mẽ. Lúc trước Tư Không Chiến bị hắn gây nên thương tích, lập tức trọng thương, cần phải nghỉ ngơi hồi phục hơn hai tháng mới khỏi hẳn. Phỏng chừng thực lực của Lệ Hồn này sẽ không kém Mạnh Tang, thậm chí còn mạnh mẽ hơn!
Mà hai người còn lại, một vị là lão giả sở hữu mái tóc nửa bạc, Khí tức trên người lão giả mặc áo xám này, mờ mịt quỷ dị, ánh mắt âm lãnh như độc xà.
Một người còn lại cuối cùng là một tráng hán đầu trọc. Dù tráng hán đầu trọc này đang ngồi, nhưng độ cao lại vừa vặn tiếp cận hai thước… Hiển nhiên dáng người của đối phương cực kỳ khôi ngô, làm cho tầng bì giáp trên người cũng trở nên căng phồng, dán sát vào thân thể, cả người chảy xuôi một đạo khí tức dũng mãnh mà mắt thường có thể thấy được!
Hai người này hẳn là cao thủ không hề thua kém Lệ Hồn, hơn nữa bọn họ khác một chút so với mười mấy hai mươi Khí Huyết cảnh.
Thật hiển nhiên lần này các đại hải khấu đoàn đã xuất cao thủ, tinh nhuệ trong bang ra hết rồi!
Đường chủ Cao An của Điện Kình đường ở một bên lấy chân khí bao vây âm thanh không cho nó khuếch tán ra ngoài rồi nhỏ giọng nói với Tô Trường Không: "Bang chủ. . . Lão giả áo xám kia hẳn là Quỷ Ảnh lão nhân, sư phụ của Lệ Hồn, tuy lão khá lớn tuổi rồi nhưng ta nghe nói thân pháp của lão cực kỳ cao minh ít người có thể tu luyện được bên trong Mặc Lâm phủ thành này! Đối phương là một nhân vật nguy hiểm!"
"Còn tráng hán đầu trọc kia, chính là đại khấu thứ tư Thiết Kim Cương, đã sớm luyện công phu khổ luyện cả bản thân đến trình độ không thể tưởng tượng nổi. Có thể nói là đao thương không vào, nuốt phục độc dược mạnh mẽ cũng không tổn hại chút, cực kỳ đáng sợ!"
Cao An cũng chú ý tới hai nhân vật tản ra khí tức nguy hiểm kia, lập tức nói rõ chi tiết với đám người Tô Trường Không.
"Ừm." Tô Trường Không khẽ gật đầu, ghi tạc trong lòng, Thiết Kim Cương, Quỷ Ảnh lão nhân, Lệ Hồn, mỗi người đều là cao thủ đứng đầu không thua kém Mạnh Tang!
Đám người Lệ Hồn thấy Cao An mấp máy môi, nhưng cũng không thèm để ý, bọn họ có nhiều cao thủ tụ tập lại như vậy, chính vì muốn nuốt Cự Kình bang vào trong bụng, cắn xé sạch sẽ Cự Kình bang!
"Đại ca!"
Mà trong lúc mọi người đang chờ đợi, chợt ở phía xa xa có một người đang bị mấy tên hải khấu dẫn đi tới, đúng là Tư Không Chiến rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận