Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 18: Công Pháp Nội Công! Thiết Y Võ Quán!

Trên thực tế Tô Trường Không có thể luyện Ngũ Cầm Hí đến cảnh giới này chỉ trong hai đến ba năm thời gian, đã cực kỳ khoa trương, thế nhưng mà… hắn vẫn không hề thỏa mãn.
"Có lẽ ta nên tu luyện một chút nội công, trong ngoài kết hợp, khai phá tiềm năng thân thể. Làm như vậy có thể khiến ta tiến bộ nhanh hơn!" Tô Trường Không âm thầm nói.
Luyện tập nội công cũng là nội luyện chân khí, khai phá tiềm năng thân thể, lại có đủ các thứ năng lực huyền ảo.
Ở trong tay cao thủ nội công, một cọng cỏ cũng có thể phát huy ra lực sát thương tương đương với thần binh lợi khí!
"Ngày mai nên qua Thanh Thủy thành một chút, tới võ quán bản địa nhìn xem có thể học được nội công thích hợp với ta hay không!" Tô Trường Không làm ra quyết định, hắn sẽ tới võ quán trong Thanh Thủy thành học tập nội công.
Rất nhanh đã tới ngày hôm sau.
Hôm nay là ngày nghỉ ngơi của hắn tại Hắc Thiết sơn trang. Trời vừa sáng, Tô Trường Không đã một mình khởi hành tới Thanh Thủy thành.
Hô!
Tô Trường Không thả người lao vút đi trên con đường quen thuộc, mỗi bước chân của hắn đều vượt qua hai đến ba mét, giống như một con linh lộc đang rong ruổi, duy trì tốc độ mười mét mỗi giây, liên tục chạy băng băng.
Sau khi Ngũ Cầm Hí của Tô Trường Không đạt tới ngũ cảnh Xuất Loại Bạt Tụy, tạng phủ nhận được cường hóa khiến cho thể lực, sức chịu đựng của hắn tăng lên trên diện rộng, hoàn toàn có thể duy trì tốc độ chạy như vậy trong quãng thời gian hơn nửa canh giờ!
Tô Trường Không chỉ tốn non nửa canh giờ đã vượt qua quãng đường chừng ba, bốn mươi dặm, bước vào Thanh Thủy thành.
"Có vài võ quán nổi tiếng trong Thanh Thủy thành, nhưng võ quán lớn nhất chính là Thiết Y võ quán, ta cứ tới Thiết Y võ quán nhìn xem trước đã."
Tô Trường Không đang đi trên con đường lớn trong Thanh Thủy thành.
Trước kia, hắn từng có ý niệm tới võ quán học tập, nhưng học phí thu đồ đệ của võ quán cực kỳ đắt đỏ, hắn không đủ sức. Dù vậy, trước kia hắn cũng từng hỏi thăm tin tình báo về mấy nhà võ quán trong Thanh Thủy thành.
Thiết Y võ quán là một trong những võ quán lớn nhất Thanh Thủy thành, có tới hơn hai, ba trăm học đồ, cực kỳ nổi danh!
Tô Trường Không đi thẳng một đường tới bên ngoài Thiết Y võ quán. Có hai con sư tử bằng đá cao tới hai mét đang đứng sừng sững ngoài cửa Thiết Y võ quán, bên trên bảng hiệu được điêu khắc bốn chữ Thiết Y võ quán to lớn, đầy cứng cáp hữu lực, còn cực kỳ khí phái. Người đứng ở bên ngoài cũng thường xuyên nghe được tiếng khiển trách khi luyện võ truyền ra từ bên trong tường viện.
"Các hạ có chuyện gì sao?" Bên trong cánh cửa võ quán, có đệ tử Thiết Y võ quán phát hiện ra Tô Trường Không, lập tức mở miệng dò hỏi.
Tô Trường Không tiến lên hai bước, cũng chắp tay nói: "Ta nghe nói tới uy danh của Thiết Y võ quán, rất có hứng thú với võ học ở nơi này nên đặc biệt đến xem."
Nghe vậy, trên mặt đệ tử Thiết Y võ quán hiện lên vẻ nhiệt tình: " Thiết Y võ quán chúng ta chính là đệ nhất võ quán của Thanh Thủy thành, cực kỳ khát cầu đệ tử có thiên phú. Tiểu huynh đệ, ngươi theo ta đến đây đi, ta mang ngươi đi gặp phó quán chủ Mạch Minh Kiệt của chúng ta."
Gần như mỗi ngày đều có người tới cửa Thiết Y võ quán, mà mỗi lần tuyển nhận một đệ tử, đều mang tới cho võ quán bọn họ một khoản thu nhập xa xỉ, đương nhiên là đệ tử Thiết Y võ quán này sẽ cực kỳ nhiệt tình.
"Vậy phiền ngươi." Tô Trường Không gật gật đầu rồi đi theo đệ tử Thiết Y võ quán này bước vào bên trong.
Trên quảng trường Thiết Y võ quán đang có hơn trăm người tụ tập. Tất cả bọn họ đang được một nam tử khổng võ hữu lực (rất có khí lực) dẫn dắt diễn luyện quyền pháp, động tác chỉnh tề, có chút đồ sộ.
Rất nhanh, Tô Trường Không được mời tiến vào một căn phòng và gặp mặt phó quán chủ Mạch Minh Kiệt Thiết Y võ quán.
Mạch Minh Kiệt này chừng ba mươi tuổi, chính trực già dặn hơn tuổi, có dáng người khôi ngô, làn da thô ráp, cánh tay thô to bằng bắp đùi người bình thường, mang lại cho người ta một thứ cảm giác hung mãnh!
"Ngồi đi, tiểu huynh đệ họ gì?" Mạch Minh Kiệt lộ ra vẻ mặt ôn hoà nói.
"Ta họ Tô." Tô Trường Không nghe vậy mới ngồi xuống.
Mạch Minh Kiệt lập tức nở nụ cười nói: "Ngươi muốn gia nhập Thiết Y võ quán chúng ta sao? Mỗi tháng cần 7 lượng bạc học phí, trong đó đã bao gốm một chút phí dụng dược liệu cần sử dụng cho luyện võ. Nếu thiên phú xuất chúng, đến kỳ tiếp sau còn có thể giảm miễn học phí nữa."
Mỗi tháng 7 lượng bạc học phí. Không còn nghi ngờ gì nữa mức học phí này quá cao, ít nhất là người thường không đủ sức.
Người xưa đã nói rồi: nghèo văn giàu võ.
Muốn luyện võ mà không có tiền, rất khó có thành tựu lớn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận