Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 781 - Đàm Du Khủng Bố!

"Ca ca ca!"
Trong khoảnh khắc quyền chưởng chạm nhau, sắc mặt Đàm Du khẽ biến, gã cảm nhận được một luồng quyền kình chấn động, ngập tràn, mang theo uy thế muốn hủy diệt hết thảy, hung hãn xâm nhập đến, cứng rắn đánh nát một tầng lá chắn do yêu lực cô đọng, áp súc đang bao trùm cánh tay gã.
Tuy chỉ trong giây lát khi Đàm Du khẽ động ý niệm, tầng lá chắn yêu lực này đã nhanh chóng khép lại như lúc ban đầu, nhưng tình huống ấy cũng đủ khiến gã kinh hãi.
Phải biết rằng Đàm Du đã dung hợp thượng cấp Yêu Ma Tinh Hạch, yêu lực cực kỳ cường đại, đã đạt tới đỉnh phong, bất cứ lúc nào, yêu lực cũng ngưng tụ thành một tầng lá chắn, bảo vệ quanh thân.
Bàn về độ cứng rắn của tầng lá chắn này, có thể nói một kích toàn lực của Ngũ Khí Tông Sư bình thường, cũng chỉ miễn cưỡng xé rách một đường trên tấm lá chắn ấy thôi. Nhưng một quyền của Tô Trường Không lại có thể dễ dàng đánh nát tấm lá chắn yêu lực ấy…
Chẳng lẽ một kích tùy ý của hắn lại mạnh hơn một kích toàn lực của Ngũ Khí Tông Sư bình thường?
Khó trách Thạch Bất Phá kia lại bị một quyền đánh xuyên thân thể…
Phải biết rằng, quyền kình từ trong tay Tô Trường Không ẩn chứa chấn động, phân giải, kẻ có gan lấy thân thể ngạnh kháng, tuyệt đối là hành vi tìm chết!
"Vạn Tâm Nhất Ý Chưởng. Diệt tâm!"
Đàm Du không dám xem nhẹ Tô Trường Không.
Qua một lần va chạm vừa rồi, chỉ trong nháy mắt, gã lại tiếp tục ra tay.
Chỉ thấy tay phải gã đẩy dời đi chưởng ấn, một chưởng này đánh thẳng lên ngực Tô Trường Không, tản ra luồng uy năng như muốn hủy diệt hết thảy, thậm chí còn khiến trái tim Tô Trường Không thoáng ngừng đập một nhịp.
Bên trong một chưởng này còn ẩn chứa chưởng ý hùng mạnh, rõ ràng vẫn chưa tập trung vào mục tiêu, nhưng đã làm người đối diện dâng lên một loại cảm giác tâm tử hồn tan rồi.
Trong quá trình này, ý niệm của Đàm Du tập trung vào mỗi một tấc không gian quanh người. Gã biết thân pháp quỷ dị của Tô Trường Không cho phép hắn di chuyển cực nhanh, nhanh như thuấn di nhưng gã vẫn có thể theo sát đối phương chỉ trong nháy mắt, khiến cho một chưởng này luôn tập trung lên người Tô Trường Không, không thể thoát ly.
Đàm Du khác với yêu võ giả bình thường.
Sự khác biệt này không chỉ thể hiện trên phương diện thân thể yêu ma, mà còn bởi trước khi trở thành yêu võ giả, gã đã là Ngũ Khí Tông Sư. Có mấy chục năm khổ tu, thiên tư vốn không tầm thường, cho nên thân pháp, vũ kỹ của gã cũng đạt tới trình độ người bình thường khó có thể nhìn thấy bóng lưng.
"Rống!"
Tô Trường Không cũng dung nhập đao ý vào bên trong quyền pháp, khiến cho cả nắm tay đều lộ ra một loại sắc bén không gì cản nổi.
Lần này, hắn thi triển quyền pháp Bạch Hổ Khiếu Sát trong Hổ Hí. Một quyền đánh ra mang theo tiếng hổ gầm đinh tai nhức óc, trong không khí xuất hiện tầng thủy triều đao khí, trộn lẫn với âm ba, điên cuồng trút xuống, quét bay hết thảy!
"Ầm vang!"
Lại lần nữa va chạm, âm thanh bạo liệt ẩn chứa uy lực muốn toái tâm diệt hồn, chấn động màng nhĩ, cùng với tiếng hổ gầm đao ngân, trực tiếp vỡ tung ra, truyền đi thật xa, khiến cho đám người võ giả Thạch gia, đệ tử Lý gia ở gần nơi đó, đều choáng váng. Dù đòn công kích này không hướng về phía bọn họ, nhưng một nhóm người có công lực hơi yếu đều cảm giác trái tim đau nhức, thân thể như bị đao cắt, tai mắt mũi miệng đều rỉ máu.
"Lui ra xa một chút! Lại lui ra xa một chút!" Lý Tùng quát.
Dù lúc trước bọn họ đã lui lại thật xa, nhưng vẫn còn không đủ, tất cả lại một lần nữa rời khỏi phạm vi chiến đấu chừng trăm trượng.
"Đáng sợ... Thật đáng sợ! Nam tử tóc trắng kia là thần thánh phương nào? Còn mạnh hơn Thạch Bất Phá! Tô tiên sinh lại có thể chính diện ẩu đả cùng cường giả bậc này?"
Đồng thời trong lòng bọn họ cũng rung động không thôi, hai người Tô Trường Không giao chiến, chỉ một kích tùy ý cũng đạt đến trình độ siêu phàm thoát tục, người bình thường còn không có tư cách tới gần xem cuộc chiến!
Hai tay Tô Trường Không đánh ra gây nên từng tiếng hổ gầm vang dội, kinh sợ tâm thần, thân thể người ta.
Trong khi ấy, mỗi chưởng mỗi thức của Đàm Du đều đạt tới trình độ tinh khí thần hợp nhất, lại phối hợp với thể phách và yêu lực mạnh mẽ của yêu ma kia, khiến tầng tầng chưởng ấn đan xen vào nhau, triệt để phong tỏa một mảnh không gian.
"Oanh oanh oanh!"
Mỗi một lần va chạm, đều khiến đại địa nứt nẻ, đều làm núi non như tranh thủy mặc chấn động, lại tản ra tầng tầng khí nhận (lưỡi đao không khí) thổi quét, giảo sát cắt nát hết thảy mọi thứ chung quanh, tuyệt đối không giống hai khối thân thể huyết nhục bình thường đang va chạm.
"Đúng là Đàm Du này... còn đáng sợ hơn Thạch Bất Phá kia rất nhiều. Mỗi một quyền Bạch Hổ Khiếu Sát của ta đều mang theo sóng âm chấn động, có thể phá vỡ Trọng Nhạc của Thạch Bất Phá, nhưng mỗi khi ta phá vỡ tầng lá chắn yêu lực bên ngoài thân thể Đàm Du, nó lại nhanh chóng ngưng tụ trong nháy mắt, căn bản không thể thương tổn tới bản thân gã!"
Trong lòng Tô Trường Không cũng sợ hãi than Đàm Du này đáng sợ.
Yêu lực hùng hậu của Đàm Du vượt qua đám người Phong Nhật Nguyệt, Khổ Đà lúc trước rất nhiều.
Cùng lúc ấy, Đàm Du cũng có chút ngưng trọng: "Theo lý thuyết, khi hai bên va chạm chính diện, ta chính là bên chiếm ưu thế, chỉ lực phản chấn sinh ra cũng đủ khiến hắn hao tổn, nhưng hắn lại dựa vào thân pháp huyền diệu kia, gần như đã hóa giải toàn bộ lực phản chấn, mới có thể ngạnh kháng chính diện cùng ta!"
Đánh đến bây giờ, Đàm Du đã ý thức được, nếu gã muốn đánh tan Tô Trường Không, nhất định phải vận dụng bản lãnh thật sự, nếu không hắn có thể dựa vào loại thân pháp trơn trượt kia để qua lại tự nhiên, không hề chịu chút xíu ảnh hưởng nào.
"Vạn Tâm Nhất Ý. Tỏa Tâm!"
Giờ khắc này, năm ngón tay trái của Đàm Du trực tiếp chập lại, một luồng chân khí và chưởng ý mạnh mẽ trút ra ngoài, giống như một bàn tay mở rộng ra, tóm gọn mảnh không gian trước mắt vào, nuốt trọn toàn thân kẻ địch, khiến trái tim đối phương vội vàng ngừng đập, ngay cả tự hỏi cũng đình trệ, chỉ có thể dại ra như người thực vật, tùy ý mình xâu xé, đắn đo!
Đàm Du am hiểu nhất là chưởng pháp, có thể phát huy chưởng ý của bản thân đến mức tận cùng, cũng có thể ảnh hưởng đến tinh thần, thức hải của địch nhân, uy lực vô cùng đáng sợ.
"Diệt Tâm Ấn!"
Đàm Du vừa dùng một thức 'Tỏa Tâm' giam cầm Tô Trường Không. Và ngay tiếp đó, không một chút tạm dừng, gã trực tiếp đánh ra chưởng phải, hình thành nên chưởng ấn khổng lồ, đè ép làm không khí biến dạng...
Một chưởng với uy lực mênh mông, nhất quyết phải tiêu diệt Tô Trường Không!
Đối mặt với một chiêu tuyệt sát của Đàm Du, Tô Trường Không chẳng cần tự hỏi, gần như là phản ứng sinh ra từ bản năng thân thể, hắn lập tức dùng ‘Tinh Khí Thần’ làm chất dẫn, hút xả lượng lớn thiên địa linh khí đến, hóa thành hư ảnh cự hổ màu trắng dài hơn hai trượng, bộ lông tung bay theo gió, trong mắt hổ lóe sáng hung quang, tràn ngập một luồng uy nghiêm vương giả muốn nhiếp nhân tâm phách!
"Rống!"
Một tiếng hổ gầm đinh tai nhức óc, nổ tung ra, giống như bản thân nó đang đứng ngay trên đỉnh của thế giới, để lan tràn sóng âm ra bên ngoài. Tầng sóng âm khủng khiếp có thể thấy được bằng mắt thường, khuếch tán đi tựa như sóng lớn cuộn trào mãnh liệt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận