Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 513 - Đừng Đùa, Đó Không Phải Báo Thù, Đó Là Muốn Chết!

Sau khi Tô Trường Không giết La Phàm kia, hắn lập tức rời đi nhưng trên thực tế lại là ẩn mình chờ đợi ở bên ngoài Xuân Nguyệt lâu, chờ cho võ giả Đại Hồng bang ở đó trở về báo tin.
Chỉ cần nghĩ cũng biết, La Phàm vừa chết, đám võ giả đi theo gã sẽ lập tức quay về thông báo cho La Phi, mà Tô Trường Không chỉ cần đi theo võ giả báo tin về Đại Hồng bang, là dễ dàng tìm được La Phi chân chính!
Lấy khinh công và phương pháp nặc tức của Tô Trường Không, hắn đi theo võ giả kia tới tận nơi đây cực kỳ đơn giản, cũng tương đối thuận lợi tìm được La Phi rồi.
"Ngươi đi ra ngoài." La Phi nói với võ giả bên cạnh kia.
"Vâng!” Võ giả kia hiểu ý, lập tức vội vã rời đi.
Tô Trường Không cũng không ngăn trở, hắn biết đối phương muốn đi thông báo cho đám cao thủ Đại Hồng bang ập tới.
Nhưng trong khoảng thời gian đó, cũng đủ để Tô Trường Không chém giết La Phi, sau đó ung dung rời đi rồi!
La Phi hướng ánh mắt ngưng trọng nhìn chằm chằm vào Tô Trường Không: "Các hạ giết đệ đệ của ta, chẳng lẽ đệ đệ La Phàm của ta đắc tội ngươi sao?"
"Người ta muốn giết chính là ngươi." Tô Trường Không lạnh lùng nói.
La Phi ngẩn ra. Gã hiểu được cái gì đó, lập tức nói: "Là Thiết Quyền bang thuê ngươi tới giết ta? Bọn họ cho ngươi bao nhiêu ưu đãi, ta có thể cho gấp đôi!"
Thiết Quyền bang là một bang hội có thực lực không kém ở phụ cận Hồng Lâm phủ thành, nhiều lần có xung đột cùng Đại Hồng bang. Vì thế La Phi đã suất lĩnh Đại Hồng bang tập kích Thiết Quyền bang, trong một đêm diệt môn Thiết Quyền bang.
Mà kia đã là chuyện của mấy tháng trước đó, lúc này bỗng dưng có cao thủ thần bí tới cửa, mở miệng là nói muốn giết gã, khiến cho La Phi lập tức nghĩ tới Thiết Quyền bang trước tiên, chỉ sợ là dư nghiệt của Thiết Quyền bang tìm cao thủ tới cửa báo thù rồi!
Tô Trường Không chẳng trả lời, mà hỏi ngược lại: "Ngoại trừ La Phàm, ngươi còn huynh đệ sinh đôi nào khác không?"
"Không có." La Phi kinh ngạc, nhưng cũng khẽ lắc đầu, không biết Tô Trường Không hỏi cái này để làm gì.
"Vậy là tốt rồi. . . Chết!" Tô Trường Không nghe được đối phương trả lời, gật gật đầu. Giây tiếp theo, hắn lập tức tiến lên một bước, đánh thẳng về phía La Phi!
Tô Trường Không đã xác nhận được người trước mắt chính là La Phi, cũng chẳng thèm nhiều nhiều lời vô nghĩa thêm nữa, trực tiếp ra tay, giết chết đối phương, sau đó rời đi!
Cự Kình Ngũ Thức. Nộ Hải Vô Lượng!
Tô Trường Không mạnh mẽ xuất ra một quyền, Cự Kình chân khí hùng hậu ngưng tụ trên nắm tay, mang theo một luồng kình lực xoắn ốc, tựa như xoáy nước biển sâu, nặng nề vô cùng, có thể cắn nuốt sạch sẽ hết thảy! Thanh thế kinh người!
Nắm tay còn chưa chạm đến La Phi, đối phương đã có một loại ảo giác bản thân bị xoáy nước cắn nuốt, nghiền nát thành từng mảnh nhỏ.
"Ngang!"
Chuyện này khiến La Phi gầm lên giận dữ. Ngay lập tức, khí huyết trong cơ thể gã được thúc đẩy đến mức tận cùng. Một tiếng long ngâm rung trời nổ tung trong đại sảnh, Trường Long màu máu ngưng tụ.
"Phiên Sơn Quyền!"
La Phi không dám sơ suất, trực tiếp dốc hết toàn lực, thi triển quyền pháp am hiểu, khí kình bám trên quyền phải phát ra một tiếng rít gào, uy thế tựa núi, tốc độ tựa lôi.
"Bành!"
Hai đấm va chạm, như sấm sét nổ tung, làm cả tòa đại điện chấn động. Mấy cột đá chống đỡ trần nhà hiện lên vết rạn, bàn ghế bốn phía nổ tung, tứ phân ngũ liệt, từng viên gạch lát đẹp đẽ quý giá dưới mặt đất đều bị cuốn bay lên.
"Cái gì?" Sắc mặt La Phi thay đổi.
Trong nháy mắt khi hai đấm va chạm vào nhau, gã có cảm giác nắm tay của mình như chìm thẳng xuống dưới biển sâu, chẳng những kình lực trên một quyền này bị chiêu thức của đối phương hóa giải, ngược lại còn bị xoáy nước biển sâu của đối phương cắn nuốt đi, lại mạnh mẽ ập tới.
"Tạp tạp tạp!"
Trong tiếng khung xương vỡ nát liên tiếp vang lên, cánh tay phải của La Phi trở nên rách nát, vặn vẹo như bánh quai chèo, sau đó nổ tung ra, máu tươi phun tung tóe, thân thể gã bay ngược lại tựa con diều đứt dây, đụng thẳng vào vách tường đại sảnh làm nó sụp đổ ầm ầm, cuối cùng mới dừng lại phía trên bậc thang bên ngoài đại sảnh, hộc ra một ngụm máu tươi!
"Quá yếu! Trình độ sơ nhập Khí Huyết Trường Long, kém hơn Hoàng Phủ Hoành Lãng của Thiết Kiếm môn kia không chỉ một cấp bậc!" Tô Trường Không đánh ra một quyền dễ dàng khiến La Phi bị thương nặng, lại âm thầm nói.
Nhiều nhất La Phi này chỉ đạt đến tiêu chuẩn của võ giả sơ nhập Khí Huyết thất biến. Đặt vào Hồng Lâm phủ thành này, gã đúng là cao thủ hiếm hoi ít thấy, nhưng đặt ở trước mặt Tô Trường Không, tồn tại đã đạt tới Khí Huyết cửu biến, lại nắm giữ nhiều môn võ công cảnh giới cao, gã lại yếu ớt tới đáng thương, vừa đối mặt một cái đã bị đánh tan.
"Địch tập! Ở La Sâm điện!"
Mà lúc này, từ phía xa xa đã vang lên từng tiếng hô quát của đám đệ tử Đại Hồng bang, chỉ thấy thật nhiều đệ tử Đại Hồng bang đang nhanh chóng tụ tập qua bên này.
Tô Trường Không đi tới bên người La Phi, La Phi giãy giụa muốn đứng lên, muốn nói gì đó nhưng lại liên tục ho ra máu, muốn cũng không nói nên lời.
"Thủ hạ lưu nhân!" (xin nương tay) Mà từ xa xa, chợt vang lên một giọng nói mang theo nội kình hùng hậu.
"Là bang chủ!" Trong mắt La Phi hiện lên một mảnh hi vọng sống.
Người lên tiếng kia đúng là bang chủ của Đại Hồng bang, cũng là đệ nhất cường giả tại Hồng Lâm phủ thành!
"Bành!"
Nhưng giây tiếp theo, bàn tay Tô Trường Không vỗ một cái, cái đầu trên cổ La Phi vỡ vụn ra, bỏ mình tại chỗ.
"Tới lúc nên đi rồi." Tô Trường Không sạch sẽ lưu loát đánh chết La Phi, cũng không dừng lại, lập tức búng người nhảy lên nóc nhà, triển khai khinh công, tựa như một con chim vô thanh vô tức lao về phía xa xa, rất nhanh đã biến mất trong đêm đen.
"Phó bang chủ. . . Đã chết?" Sắc mặt đám đệ tử Đại Hồng bang vừa tới nơi, lập tức chuyển thành tái nhợt nhìn thi thể trên mặt đất. Một đám đều không sao tin nổi chuyện này.
Đây chính là cao thủ mà cả Hồng Lâm phủ thành bọn họ đều biết, vậy mà đối phương lại bị cường giả thần bí kia đánh chết ngay trong trụ sở Đại Hồng bang, còn bị đánh chết chỉ trong quãng thời gian cực kỳ ngắn ngủi như vậy?
"Cao thủ. . . cao thủ tuyệt đối vượt qua ta!" Sau đó, một nam tử áo lam đi tới, nhìn thi thể La Phi trên mặt đất, sắc mặt biến ảo không ngừng.
Nam tử áo lam này đúng là bang chủ của Đại Hồng bang.
Vừa rồi khi song phương giao thủ, bang chủ Đại Hồng bang lập tức bị kinh động, gã lập tức dùng tốc độ nhanh nhất tới đây, lấy tốc độ của gã có thể dễ dàng vượt qua khoảng cách này tới cứu viện.
Nhưng gã còn chưa tới, La Phi đã bị giết chết rồi!
Tình huống này cho thấy, gần như cuộc chiến giữa song phương đã phân ra thắng bại trong nháy mắt, cũng có nghĩa là La Phi bị đối phương dùng phương thức nghiền áp mà đánh chết.
Nghĩ đến đây, trong lòng bang chủ Đại Hồng bang lập tức trở nên kinh hãi, hung thủ giết người này có thực lực quá mạnh, đã vượt qua gã!
"Cao thủ thần bí kia tuyệt đối không phải người của Hồng Lâm phủ thành . . . Mau, đi gặp tri phủ, thương nghị với ngài về chuyện này! Lỡ như hắn quay trở lại. . . Cả ta cũng không phải đối thủ của hắn!" Trong đầu bang chủ Đại Hồng bang thầm xẹt qua rất nhiều ý niệm, nhưng chỉ duy nhất một ý niệm đuổi theo báo thù là không có.
Đừng đùa, đó không phải báo thù, đó là muốn chết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận