Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1041 - Không Chỉ Suôn Sẻ, Phải Là Vô Cùng Suôn Sẻ Mới Đúng!!!

"Phốc!"
Huyết hồng hủ thi bị kình lực của một quyền này đánh tan thành từng mảnh, nhưng sắc mặt Hồng Chấn Tượng lại trầm xuống. Đơn giản là vì thứ bị đánh tan kia chỉ là tàn ảnh, còn con huyết sắc hủ thi nọ đã xuất hiện sau lưng, cặp móng tay bén nhọn như chủy thủ đâm thẳng vào gáy gã.
"Ong ong ông!"
Ngay lúc ấy, không khí xung quanh chợt chấn động kịch liệt, bên ngoài thân thể Hồng Chấn Tượng xuất hiện một tầng khí đen như gợn sóng khuếch tán ra.
Toàn bộ những hủ thi gần đó bị làn sóng này quét qua đều dừng lại động tác, con huyết sắc hủ thi kia cũng chịu ảnh hưởng mạnh mẽ của đòn công kích này, giống như bị rơi vào vũng bùn lầy, động tác trở nên chậm chạp.
"Bành!"
Hồng Chấn Tượng lật tay tung ra một quyền.
Trong tiếng va chạm nổ tung ra, cái đầu của con huyết sắc hủ thi kia hệt như một quả dưa hấu bị đánh bạo!
"Huyết sắc hủ thi này rất mạnh. Nếu Đại Tông Sư bình thường đối chiến với nó, chắc chắn cũng phải hao phí một phen công phu mới có thể giết chết được. Vậy mà Hồng Chấn Tượng chỉ cần một quyền đã xử lý xong? Hắn vận dụng yêu thuật!" Hạ Viêm Nghĩa trông thấy một cảnh này, trong lòng âm thầm kinh ngạc.
Luồng sóng gợn đang tản ra quanh người Hồng Chấn Tượng kia, có thể khiến mục tiêu chạm vào, lập tức hành động chậm chạp, tuyệt đối thuộc về phạm trù yêu thuật!
Bình thường, yêu võ giả chỉ nắm giữ một loại yêu thuật, nhưng Hồng Chấn Tượng được kế thừa toàn bộ năng lực của bảy bộ yêu thể, thủ đoạn vô cùng đa dạng, lại kết hợp với yêu lực mạnh mẽ, khó mà biết được khi gã bộc phát ra chiến lực cực hạn, có thể đạt tới trình độ nào.
"Còn Đao Vô Phong kia nữa, quả nhiên danh bất hư truyền. Thân thể của hắn cũng mạnh như vậy sao? Chỉ dựa vào sức lực thân thể, vậy mà đám đông hủ thi xung quanh lại không thể tạo thành uy hiếp quá lớn cho hắn!"
Hạ Viêm Nghĩa cũng chú ý tới Tô Trường Không bên kia, thoạt nhìn từng động tác của hắn khá là giản dị khiêm tốn, nhưng trên thực tế, thân thể đã vượt qua phạm trù Tiên Thiên võ giả, bởi vậy chỉ dùng quyền cước bình thường, cũng đủ để áp chế rất nhiều cao thủ tự cho là mình siêu phàm!
"Quả nhiên thế gian này, người tài ba xuất hiện lớp lớp! Chờ về sau, ta trở thành Võ Thánh, nhất định phải đi xông xáo một phen, bước tới một mảnh thiên địa càng rộng lớn hơn mới được!" Hạ Viêm Nghĩa cảm thán, đồng thời trong lòng cũng dâng lên nhiệt huyết sôi trào.
Phải biết rằng, từ nhỏ Hạ Viêm Nghĩa đã bất phàm, và gã cũng tuyệt đối không muốn lãng phí thiên phú được trời cao ưu ái cho bản thân!
"Cứ giết như vậy hẳn là rất nhanh sẽ đủ số..."
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, sắc trời dần dần sáng tỏ, mặt trăng tròn trên Tử Thi quốc nhanh chóng biến mất không còn dấu vết.
Tô Trường Không âm thầm tính toán một chút, trong cảm giác của hắn, qua thời gian gần một đêm, số lượng hủ thi mà hắn giết được đã vượt quá 10 vạn con.
Số lượng hủ thi Hồng Chấn Tượng và Hạ Viêm Nghĩa giết được cũng không hề ít hơn hắn.
"Cũng xêm xêm rồi!" Hồng Chấn Tượng thu lại khí tức của mình, phòng ngừa những con hủ thi này cứ lao tới không dứt.
Sau khi Hồng Chấn Tượng thu lại khí tức, sắc trời Tử Thi quốc cũng dần dần bừng sáng, một tia nắng mai buông xuống, không có thêm bất cứ con hủ thi nào xuất hiện nữa.
"Xuy!" Tô Trường Không nâng tay lên, vung đao chém đầu một con hủ thi cuối cùng, sau đó thở phào một hơi, cuối cùng cũng xong!
"Đã lâu rồi ta không có không mệt như vậy." Hạ Viêm Nghĩa cử động cổ tay, khóe miệng cười khổ nói.
Bàn về thể phách, Hạ Viêm Nghĩa kém xa Tô Trường Không và Hồng Chấn Tượng, bởi vậy trong ba người, gã hao lực nhiều nhất, cũng vất vả nhất.
"Chúng ta thu thập những tinh hạch này đi." Tô Trường Không nói.
Lúc này, khắp nơi trên mảnh bình nguyên dưới chân bọn họ, đều là thi thể của hủ thi, mùi hôi thối bốc lên tận trời, có lẽ muốn thu thập xong tất cả tinh hạch trong thi thể hủ thi, còn tốn nhiều thời gian hơn so với lúc giết chúng.
Sau một hồi ác chiến, thoạt nhìn ba người Tô Trường Không đều rất thoải mái, đó là vì thực lực của mỗi người bọn họ đều không phải Tiên Thiên võ giả bình thường.
Chiến lực cực hạn thật sự của Tô Trường Không đã đạt tiêu chuẩn cấp Võ Thánh, thậm chí hắn còn đủ khả năng giết chết Vệ Thánh Tâm đã Nhập Thánh!
Hồng Chấn Tượng sở hữu thể phách yêu ma, chỉ tính riêng thân thể bất tử của gã thôi, người ngoài đã khó có thể với tới rồi.
Về phần Hạ Viêm Nghĩa, thoạt nhìn rát trẻ tuổi, nhưng bản thân lại mang trong mình huyết mạch phản tổ, thật sự là người có thiên phú dị bẩm!
Mặt khác, bọn họ có thể hoàn thành mục tiêu trong khoảng thời gian ngắn như vậy, đương nhiên phải kể tới công lao của Hồng Chấn Tượng. Yêu khí do gã tản ra có thể hấp dẫn lượng lớn hủ thi chủ động tiến lại đây, nếu không bọn họ muốn chặn đánh giết chết nhiều hủ thi như vậy, tuyệt đối không đơn giản, chỉ tính tới chuyện đi tìm chúng nó thôi đã hao phí rất nhiều thời gian và tinh lực rồi.
Về phần chém giết chúng nó? Hủ thi bình thường thì không sao, nhưng trong đám này có huyết hồng hủ thi, Đại Tông Sư ngụy thần thông bình thường đối chiến với nó cũng phải hao phí một phen tay chân, mà trong thời gian một đêm hôm qua, có không ít hơn 30 con huyết hồng hủ thi trộn lẫn trong đám hủ thi bình thường bị hấp dẫn tới đây.
Nói vậy cũng đủ hiểu, muốn thực hiện thành tích rực rỡ này, vốn không hề đơn giản!
"Nếu võ giả cấp Võ Thánh tiến vào 'Tử Thi quốc' này, sợ là sẽ chiếu rọi ra hủ thi ngang ngửa Võ Thánh..." Tô Trường Không thầm nghĩ.
Khảo nghiệm của võ giả cấp Tiên Thiên đã khó khăn như thế, có thể tưởng tượng nếu là Võ Thánh, độ khó kia ít nhất cũng phải tăng lên gấp mười lần!
Suy cho cùng, khảo nghiệm Võ Thánh Đại Thần Thông kia để lại cũng nhằm vào lượng người của toàn bộ Nhân tộc thập quốc.
Tuy giữa đám Tiên Thiên võ giả đã đạt tới cực hạn, vẫn có chút khoảng cách, nhưng khoảng cách giữa bọn họ lại không lớn đến trình độ không thể tưởng tượng được, mà chênh lệch giữa Võ Thánh, lại là Thần Chủng, Thần Thể, Đại Thần Thông.
"Tổng cộng 37 vạn viên tinh hạch." Ba người Tô Trường Không bận rộn đến khi sắc trời tối đen, mới thu hoạch xong đống tinh hạch từ bên trong những thi thể hủ thi đó.
Tiếp theo, ba người tổng hợp lại, mỗi người được hơn mười vạn viên, còn thừa ra bảy vạn viên.
"Đi về trước đã." Ba người cũng không tiếp tục trì hoãn thêm nữa, đã nhanh chóng theo đường cũ quay về.
Phía trên mấy khối nham thạch bên trong không gian hoang vu tĩnh mịch này, có mấy chục võ giả đang nghỉ ngơi.
"Đã trở lại rồi?" Hạ Viêm Trạch ngẩng đầu lên, thấy được ba người Tô Trường Không vừa quay về từ bên trong cánh cửa kính vặn vẹo.
"Mọi việc suôn sẻ chứ?" Hạ Viêm Trạch hỏi một câu.
"Rất suôn sẻ." Hạ Viêm Nghĩa cười nói.
Không chỉ suôn sẻ, mà trên thực tế phải là vô cùng suôn sẻ mới đúng.
Bọn họ chỉ đi một chuyến vào Tử Thi quốc, đã có đủ tinh hạch để thông tới cửa tiếp theo bên trong Kính Thiên Địa rồi.
"Nghỉ ngơi nửa ngày, chờ đến hừng đông sáng ngày mai, chúng ta lại bước vào cửa tiếp theo." Tô Trường Không truyền âm cho Hạ Viêm Nghĩa và Hồng Chấn Tượng.
Vừa rồi bọn họ đều tiêu hao mất một phần thể lực, mà người ở bên trong Kính Thiên Địa tốt nhất là luôn phải duy trì trạng thái đỉnh phong, làm như vậy mới đủ sức để ứng phó với nguy hiểm bất cứ lúc nào cũng có khả năng xuất hiện.
Tất nhiên là hai người khác không hề từ chối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận