Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 341 - Biết Là Dương Mưu, Nhưng Không Thể Không Vào!

Đội tàu của Cự Kình bang ùn ùn kéo về địa điểm mà sứ giả hải khấu đã để lại trước đó, một đường đi thẳng tới tọa độ có sẵn cũng là một đường đi thẳng tới trụ sở U Hồn hải khấu đoàn.
"Toàn bộ thành viên đề phòng!"
Đội tàu đi suốt hai ngày, tới đêm khuya của hai ngày sau, bên trên một con chiến thuyền đã truyền đến tiếng nhắc nhở, đơn giản là vì bọn họ đã đến mục tiêu rồi.
Không chỉ như vậy, mọi người đều nhìn thấy ở trong mảnh hải vực này, có một đám thuyền nhỏ đang tuần tra.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đám người trên những con thuyền nhỏ ấy đều là hải khấu, tất cả hoặc là cảnh giác, hoặc là hưng phấn nhìn chằm chằm vào đội tàu Cự Kình bang đã đến từ phía xa xa, giống như là từng con ác lang khát máu!
"Quả nhiên đám hải khấu chết tiệt này. . . không chỉ có một hải khấu đoàn tụ tập, Huyết Nhận hải khấu đoàn, Huyết Báo hải khấu đoàn. . . Ta chỉ liếc mắt một cái cũng thấy được chừng năm đội thuyền của hải khấu đoàn!"
Theo đội tàu tiếp tục đi về phía trước, vẻ mặt Tư Không Hoàng càng trở nên ngưng trọng.
Bởi vì ở trong hải vực, đã dần dần xuất hiện từng con thuyền, trong đó có cả những con thuyền cấp chiến thuyền dài trăm mét, lại có cờ xí treo trên cột buồm hoàn toàn khác biệt, ít nhất cũng có năm hải khấu đoàn tương ứng với năm trong số mười tám đại hải khấu!
Lượng thuyền của đám hải khấu này tụ tập trong mảnh hải vực này càng ngày càng nhiều, hình thành xu thế liên hợp cùng đối phó với Cự Kình bang.
"Sợ là có gần một nửa những hải khấu đoàn nổi danh đều có mặt tại đây, liên hợp cùng một chỗ. Tính về nhân số chỉnh thể, sợ là chiến thuyền của bọn họ còn nhiều hơn Cự Kình bang chúng ta!" Dù Tư Không Văn đã sớm đoán được loại cục diện này, nhưng khi tận mắt chứng kiến, lão vẫn không khỏi kinh hãi.
Hơn nửa năm thời gian này, Lệ Hồn cũng không nhàn rỗi, hắn liên tục thông báo, móc nối với những hải khấu đoàn khác, muốn bọn họ cùng liên hợp đối kháng với Cự Kình bang.
Cự Kình bang chiếm cứ con đường hàng hải phồn hoa nhất nơi này, nằm không cũng kiếm được tiền, chuyện này đã khiến rất nhiều hải khấu đỏ mắt thèm thuồng…
Đó là chưa kể tới chuyện vì lập uy, Cự Kình bang lại thường xuyên ra ngoài tiêu diệt khấu.
Bởi vậy, song song với lợi ích, đám hải khấu Lam Vũ hải này còn vô cùng cừu hận Cự Kình bang.
Hiện giờ, Lệ Hồn đã nắm được Tư Không Chiến trong tay, cộng thêm lời lẽ thuyết phục, khiến cho gần tám chín hải khấu đoàn đã đồng ý tụ tập tại mảnh hải vực này vào đúng ngày hôm nay.
Cả đám giống như một đàn cá mập khát máu, muốn chia nhau cắn xé sạch sẽ con cá voi lớn kia!
Song phương đều đứng đối diện, rơi vào thế giằng co, không bên nào động thủ, khắp hải vực đều là những con thuyền to to nho nhỏ, một khi khai chiến, tất nhiên sẽ diễn ra một hồi đại chiến máu tanh, thảm thiết dị thường!
Xa xa có một con thuyền được tạo hình tinh mỹ, trên thuyền có dán không ít đóa hoa, thoạt nhìn như chuẩn bị tổ chức tiệc vui.
Vừa thấy đội tàu Cự Kình bang đến gần, một chiếc thuyền nhỏ nhanh chóng đi đến.
Ở đầu thuyền, có một nam tử áo xanh âm nhu (nham hiểm) cao giọng nói: "Tư Không bang chủ, ta chính là phó đoàn trưởng Lệ Phi của U Hồn đoàn, phụng mệnh của thủ lĩnh Lệ Hồn, tiến đến nghênh đón Tư Không bang chủ, xin mời đi lên đảo theo thứ tự, để cho chúng ta có cơ hội tận tình địa chủ!"
Nói xong, con thuyền dưới chân kẻ này lập tức lướt nhanh về phía Cự Kình hào, chiếc thuyền màu đỏ xa hoa nhất, lớn nhất, hấp dẫn chú ý nhất đằng kia.
"Bang chủ. . ."
Trên Cự Kình hào, ánh mắt của mấy đường chủ đều nhìn về phía Tô Trường Không đã được dịch dung thành Tư Không Dũng.
Bọn họ rõ ràng, đám hải khấu này đang chuẩn bị thỉnh quân nhập ung, khiến cho Tư Không Dũng một mình đi lên địa điểm hẹn gặp trên đảo trước.
Nơi đó đương nhiên là đầm rồng hang hổ, mà một khi Tư Không Dũng chìm sâu vào trong đó, thậm chí còn gặp phải bất trắc.
Và một khi không còn vị thủ lĩnh này, một phương Cự Kình bang sẽ rơi vào tình trạng sĩ khí giảm sút, lại đối mặt với đám đông hải khấu trước mắt, rất có thể sẽ dẫn tới kết cục đại bại, thiệt thòi.
Nhưng bang chủ Tư Không Dũng lại không thể không đi, Tư Không Chiến vẫn còn ở trên tay đối phương. Đây là lợi thế của bọn chúng!
Chẳng qua Tô Trường Không đã sớm thương lượng với mấy người Tư Không gia tộc từ trước, vừa nghe vậy, hắn lập tức thản nhiên nói: "Để ta đi một chuyến!"
"Ta cũng muốn đi!"
"Còn có ta!"
"Ta cũng đi!"
Tô Trường Không vừa mở miệng, rất nhanh đã có mấy người hưởng ứng.
Trong những người này, có Tư Không Hoàng, còn có hai vị đường chủ Triệu Thiên Hỏa, Cao An.
Hai người này đều cực kỳ trẻ tuổi trong đám đường chủ ở tứ đại đường, có lực lượng và nhiệt huyết liều mạng, lại đều là đường chủ được Tư Không Dũng đề bạt lên từ trước, lúc này, bọn họ nguyện ý đi theo 'Tư Không Dũng' dũng mãnh xông vào Long đàm (có câu Long đàm hổ huyệt – chỉ những nơi cực kỳ nguy hiểm)!
Bạn cần đăng nhập để bình luận