Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1281: Chuyển Hóa Thành Yêu Ma!!!

“Nếu không có gì bất ngờ xảy ra... Thì thần sứ kia hẳn là ‘Thiên Ma, tồn tại từng bị cửu đại Cổ Thánh trấn áp.
Trên gương mặt già nua của Khương Thủ Đạo hiện lên một tia ngưng trọng, lão chậm rãi mở miệng nói. “Thiên Ma?” Thân thể mọi người đồng loạt chấn động.
“Tô trưởng lão... Nghe nói con yêu ma cường đại nhất trong đám yêu ma, sẽ được xưng là Thiên Ma. Bọn chúng hoàn toàn vượt lên trên những con yêu ma khác. Ở thời cổ đại, mỗi một Thiên Ma đều là ngọn nguồn gây nguy hại cho bốn phương, gieo rắc tai họa vô biên vô hạn. Bởi vậy cửu đại Cổ Thánh mới dứt khoát ra tay trấn áp Thiên Ma này ...” Đối với chuyện này, mấy người Khương gia đều hoặc ít hoặc nhiều cũng có chút am hiểu.
Khương Diệu biết Tô Trường Không hắn đến từ vùng hẻo lánh, chỉ sợ chưa từng nghe tới chuyện này, nên lập tức truyền âm giải thích cho hắn.
“Thiên Ma bị cửu đại Cổ Thánh trấn áp.. Sau khi nghe xong câu chuyện, trong lòng Tô Trường Không cũng không khỏi trở nên khiếp sợ và giật mình.
Khó trách thần sứ kia lại mang cho người ta có loại cảm giác đáng sợ đến vậy. Hóa ra kẻ đó vốn là con yêu ma đỉnh cao nhất trong nhóm yêu ma, được xưng là Thiên Ma! Mỗi một con Thiên Ma đều khủng bố vô biên, chính là tồn tại bị cửu đại Cổ Thánh trấn áp ở thời cổ đại!
“Thiên Ma này... Khó có thể giết chết được, ngay cả cửu đại Cổ Thánh cũng nói thẳng thừng rằng, mấy năm sau, bọn chúng sẽ tiếp tục tái hiện ở hậu thế. Đệ Nhất Thánh còn để lại cho Khương gia một mặt Giam Thiên kính.
Mặt Giam Thiên kính này có thể nắm bắt được khí tức của Thiên Ma, chỉ cần có Thiên Ma hiển lộ khí tức ở trong lãnh thổ Cổ Thánh quốc, sẽ bị Giam Thiên kính bắt được. Khương Thủ Đạo nhíu mày, rõ ràng có chút muộn phiền.
Thiên Ma chính là kình địch của cửu đại Cổ Thánh. Ngay cả cửu đại Cổ Thánh còn không thể hoàn toàn giết chết được bọn chúng, chỉ có thể lưu lại một vài thủ đoạn chuẩn bị sẵn sàng để dùng cho sau này... thì bọn họ, có thể ngăn cản được chúng hay không?
“Thì ra là vậy...” Tô Trường Không cũng giật mình hiểu ra vì sao đám người Khương Thánh Hoàng lại đuổi tới nhanh như vậy.
Giam Thiên kính bắt được khí tức của thần sứ, nghi ngờ đối phương chính là Thiên Ma bị cửu đại Cổ Thánh trấn áp, đương nhiên Khương gia không dám có một chút chậm trễ nào. Thậm chí Thánh Hoàng của Khương gia còn tự mình điều khiển Thánh Hoàng Thiên Chu nhanh chóng chạy tới, đuổi giết thần sứ kia.
Và rõ ràng là Thiên Ma nọ vừa tái hiện tại hậu thế chưa được bao lâu, không ở trong thời kỳ toàn thịnh, nên đối phương mới vội vàng chạy trốn như vậy.
“Khả năng cao là bọn họ khó có thể làm gì được thần sứ kia? Tô Trường Không âm thầm nói. Thần sứ dám để lộ khí tức, hơn phân nửa là trong lòng đã nắm chắc có thể thoát khỏi quá trình đuổi giết kia.
“Lúc đó, vì sao Thiên Ma... lại không giết chúng ta? Dùng thực lực của đối phương, muốn giết chúng ta chẳng phải rất dễ dàng hay sao?” Khương Phá vô cùng nghi ngờ khó hiểu.
Vừa nãy, rõ ràng thần sứ đã hiện thân, nhưng cái gì cũng không làm đã nhanh chóng rời đi, thậm chí còn không động thủ với bọn họ.
Khương Thủ Đạo liếc mắt nhìn gã một cái, lại thản nhiên mở miệng nói: “Có lẽ... Hắn vốn không đặt các ngươi vào trong mắt. Hắn là Thiên Ma, cao cao tại thượng, làm sao lại để ý tới chuyện giẫm chết vài con kiến hôi?” Lời này vừa nói ra, liền khiến cho khóe miệng Khương Phá khẽ co giật.
Đúng vậy, trong mắt Thiên Ma từng tàn sát bừa bãi trong thiên địa kia, đám người Khương Phá không khác gì con kiến.
Và đại đa số mọi người khi nhìn thấy kiến đều sẽ không thèm để tâm, lại càng ít người cố ý đi giẫm chết con kiến dưới chân mình. Thiên Ma kia không đặt bọn họ vào trong mắt, thậm chí ngay cả ra tay với bọn họ cũng lười. Và có vẻ như đó chính là nguyên nhân căn bản giúp bọn họ có thể sống sót được.
“Nhưng lúc ấy, Thiên Ma... Sẽ không vô cớ để lộ khí tức. Một khi liều lĩnh làm ra hành động mà bản thân đã biết trước phong hiểm rồi... chắc chắn phải có mục đích gì đó. Khương Thủ Đạo trầm ngâm.
Thần sứ kia... rất có khả năng chính là Thiên Ma thời viễn cổ.
Đối phương lại mạo hiểm dù chắc chắn sẽ bị đuổi giết vẫn cố ý hiện thân, chắc chắn phải có nguyên nhân quan trọng gì đó.
Tất cả mọi người đều chìm vào suy tư.
Tô Trường Không không khỏi nhớ lại những lời thần sứ từng nói với hắn lúc trước, cùng với những đoạn hình ảnh mà bản thân hắn được chứng kiến, cũng như thứ ngôn ngữ cổ xưa y hệt ma chú kia.
"Ong ong ong!"
Ý thức vừa theo bản năng nhớ lại những chuyện vừa xảy ra, thân thể Tô Trường Không đột nhiên run lên. Hắn đầu hắn.
lập tức cảm thấy đại não ong ong chấn động. Loại ngôn ngữ cổ xưa lúc trước lại một lần nữa quanh quẩn trong Kèm theo đó là biến hóa của Yêu Hồn Ấn. Lúc trước, tuy thứ này đã bị minh khắc trong thức hải Tô Trường Không, nhưng dưới nỗ lực của hắn, nó đã im lặng rất lâu rồi, vậy mà hiện giờ lại tản ra một luồng cảm giác nóng bỏng như thiêu như đốt.
Thậm chí nó còn không đơn phương rút sinh mệnh lực của Tô Trường Không như trước nữa, mà tại thời điểm này, từ bên trong Yêu Hồn Ấn đã tản ra một luồng lực lượng kỳ dị, bắt đầu muốn cải tạo thân thể Tô Trường Không, như thể muốn đồng hóa cùng hắn vậy.
“Oanh!"
Còn Tô Trường Không, như gặp phải một tia sét đánh giữa trời quang.
Hắn lại một lần nữa nhìn thấy vô số sinh vật yêu ma đang tàn sát, giết chóc, phá hoại bừa bãi trong thiên địa. Mỗi nơi chúng nó đi qua, đều không còn một ngọn cỏ, linh mạch bị chặt đứt, đất đai biến thành tử địa.
Mà trong hủy diệt phá hư, những yêu ma này lại càng ngày càng trở nên mạnh mẽ.
Rồi giữ lúc tinh thần hoảng hốt, dường như Tô Trường Không có thể cảm nhận được bản thân hắn... đã trở thành một thành viên trong số chúng!
“Tô trưởng lão!” Ngay lúc này, tiếng kinh hô của Khương Diệu chợt vang lên bên tại Tô Trường Không.
Thân thể Tô Trường Không thoáng run lên, đã phục hồi lại tinh thần, chỉ thấy từng đôi mắt kinh ngạc đang nhìn chằm chằm vào hắn.
Không biết từ khi nào, hai mắt Tô Trường Không đã chuyển thành màu đỏ sậm, khí tức màu đen trên người ngưng tụ thành thực chất, như từng con rắn nhỏ màu đen miệt mài quấn quanh thân thể.
Cùng lúc ấy, một thứ cảm xúc bạo ngược, dữ tợn tràn ngập trong đầu, khiến hắn không tự chủ được, muốn triệt để phá hủy hết thảy mọi thứ trước mắt!
Trong lòng Tô Trường Không cả kinh, hắn vội vàng vận chuyển Nguyên Thần, xua tan luồng cảm xúc bạo ngược kia.
Khí tức màu đen bên ngoài cơ thể hắn cũng dần dần biến mất.
Sắc mặt Tô Trường Không vô cùng khó coi: “Là thần sứ kia. Rốt cuộc hắn đã làm cái gì? Vì sao Yêu Hồn Ấn trong thân thể ta lại sinh ra một loại biến hóa nào đó rồi?"
“Sao... Tại sao có thể như vậy được? Thần sứ đã ban cơ hội thuộc về ta cho ngươi!” Khương Nguyên Võ bị giam cầm bên kia lập tức trợn tròn mắt. Dường như gã đã phát hiện ra điều gì đó, rồi điên cuồng phát ra một tiếng rít gào vừa kinh hãi vừa tức giận, hiển nhiên trong lòng khó có thể tiếp nhận được chuyện vừa rồi.
Khương Thủ Đạo đưa mắt nhìn về phía Tô Trường Không, từ sâu bên trong có thêm một tia thương hại và giật mình. Lão thì thào tự nói: “Thì ra là vậy... Sở dĩ Thiên Ma hiện thân là vì động tay động chân với ngươi. Hắn muốn chuyển hóa ngươi thành yêu ma, kéo ngươi vào trận doanh của bọn chúng"
1512 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận