Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 633 - Ra Hết Thủ Đoạn!

Ánh mắt Tô Trường Không trở nên kiên định.
Hồng Chấn Tượng biết rõ, một khi gã ra tay, hơn phân nửa sẽ rơi vào kết cục bỏ mình, nhưng vẫn vì việc nghĩa quên thân, lựa chọn xuất thủ. Sao hắn có thể làm ra loại chuyện bỏ mặc đối phương mà chạy trốn một mình?
Nói nữa, hắn vẫn còn con bài chưa lật không dùng, đâu phải hoàn toàn không đủ sức chiến một trận?
"Oanh!"
Tô Trường Không hít sâu một hơi, dứt khoát dùng 'Tinh' dẫn dắt thiên địa linh khí, khí huyết sôi trào, hình thành một chiếc Hồng Lô nóng cháy. Bên trong dưới mặt đất băng cung này, lượng lớn thiên địa linh khí kéo nhau lao đến, hình thành một vòng lốc xoáy thật lớn, dung nhập vào bên trong Khí Huyết Hồng Lô, ầm ầm lao thẳng tới, sau đó từ đỉnh đầu Tô Trường Không rót vào thân hình hắn.
Loại cảm giác mạnh mẽ vừa xa lạ vừa quen thuộc lại truyền đến, lượng lớn thiên địa linh khí tràn ngập tứ chi bách hải, khiến cho ngũ cảm trên cơ thể Tô Trường Không càng thêm nhạy bén, tốc độ nhanh hơn, lực lượng mạnh hơn, giống như chỉ trong nháy mắt, hắn đã từ một gốc cây cây nhỏ trưởng thành đại thụ!
Rầm!
Khí Huyết Hồng Lô trên đỉnh đầu Tô Trường Không bắt đầu ngưng đọng, hoá thành nụ hoa, chậm rãi nở rộ, hương hoa phiêu tán thấm vào ruột gan.
"Ừm? Hắn đây là. . . Đột phá đến Tiên Thiên ?" Một màn này khiến Chung Nhạc ngây ngốc sững sờ.
Dù Tô Trường Không thật sự có Tiên Thiên chi khí, nhưng luyện hóa Tiên Thiên chi khí, chuyển hóa thân thể thành Tiên Thiên chi thể cũng cần có thời gian, không thể chỉ trong nháy mắt đã phá vỡ rào cản bước ngay vào Tiên Thiên như vậy.
"Làm thịt hắn!"
Nhưng Chung Nhạc cũng hiểu, không cần biết nguyên nhân là gì, gã cũng không thể mặc kệ cho Tô Trường Không hoàn thành quá trình trước mắt.
Trong đôi mắt to như hai cái đèn lồng của gã vằn lên từng tia dữ tợn, Chung Nhạc không chút do dự đánh về phía Tô Trường Không, bàn tay với từng khối cơ bắp dầy đặc, rắn chắc, xoay tròn tạo nên từng vòng bánh xe khủng bố, sau đó dùng uy thế muốn đập nát núi non, nghiền áp lao đến chỗ Tô Trường Không.
"Cút!"
Tô Trường Không đang được thiên địa linh khí cuồng bạo lấp đầy tứ chi bách hải, lan tràn khắp các nhánh kinh mạch, để hắn rơi vào trạng thái không tuôn ra không thoải mái. Hiện giờ, đối mặt với bàn tay đang vỗ tới của Chung Nhạc, từ trong cổ họng Tô Trường Không bộc phát ra tiếng rống đầy giận dữ, tới rung trời, quyền phải ngưng tụ Cự Kình chân khí, lẫn lộn cùng thiên địa linh khí chưa luyện hóa vào cùng một chỗ, ngang nhiên đánh ra một quyền.
Hơn hẳn lần đầu khi Tô Trường Không vừa mới bước vào cảnh giới'Ngụy Tiên Thiên', lúc này, trình độ vận dụng thiên địa linh khí của hắn đã vượt xa thời khắc ấy. Nếu nói lúc trước Tô Trường Không đều dựa vào ý niệm, tinh thần để vận dụng thiên địa linh khí ngoài ngoại giới, thì hiện giờ hắn lại dùng thân thể làm vật dẫn, khiến cho công kích bộc phát ra, tuyệt đối vượt xa cách dùng ý niệm, tinh thần lúc trước, tuy làm như vậy, sẽ tạo thành tổn thương thật lớn cho thân thể Tô Trường Không!
"Ầm vang long!"
Một quyền này bao hàm Cự Kình chân khí và thiên địa linh khí, cả hai loại hỗn hợp cùng nhau, hình thành nên một vùng lốc xoáy thật lớn ở giữa nắm tay Tô Trường Không, tựa như có một con Thần Hải Cự Kình vừa lao ra từ bên trong lốc xoáy, vùng vẫy giữa biển rộng, hư không!
"Bành!"
Quyền chưởng của Tô Trường Không và Chung Nhạc với kích cỡ chênh lệch cực lớn va chạm vào nhau, bỗng con ngươi Chung Nhạc kịch liệt co rút lại.
Trong nháy mắt khi va chạm, Chung Nhạc lập tức có cảm giác thứ mà gã đang đối mặt tuyệt đối không phải một thân thể bằng máu thịt, mà là một mảnh biển rộng cuồng bạo!
"Tạp tạp tạp!"
Kình lực xoay tròn tựa như máy xay thịt, cuốn theo một bàn tay to lớn cộng thêm cánh tay tráng kiện của Chung Nhạc, cùng dung nhập vào trong đó, tiện đà điên cuồng giảo sát, cả cánh tay hoàn chỉnh bỗng vặn vẹo kịch liệt, khung xương nát vụn, máu thịt thành bùn!
"Ầm vang!"
Rất nhanh, cánh tay phải của Chung Nhạc đã biến mất không thấy, quyền kình bị Nộ Hải Vô Lượng cứng rắn giảo vỡ thành mưa máu vương vãi ra ngoài. Nhưng chưa dừng tại đó, luồng lực lượng kia lại oanh kích lên thân thể với hình dáng viên cầu toàn cơ bắp có đường kính hai trượng của Chung Nhạc, ném nó như quả bóng cao su đập thẳng ra ngoài, rơi xuống mặt đất, lăn lộn hơn mười vòng mới ngừng lại được, chật vật không chịu nổi.
"Sao. . . Sao chênh lệch có thể lớn tới vậy? Cùng là Tiên Thiên. . . Ta còn là yêu võ giả mà???" Chung Nhạc cảm nhận cơn đau đớn khó nhịn truyền tới từ cánh tay bị tươi sống xay nát thành thịt vụn, mồ hôi lạnh ứa ra đầy trán, trong lòng có chút không thể thừa nhận nổi.
Phải biết rằng trước khi Chung Nhạc trở thành yêu võ giả, gã chính là Tiên Thiên võ giả đã mở ba nhánh Thiên Mạch, sau khi dung hợp Yêu Ma Tinh Hạch, lại mạnh mẽ vượt qua đồng cấp. Tuy gã chưa thể mở ra năm nhánh Thiên Mạch, bước vào Nhị Hoa cảnh, nhưng vẫn tự tin có thể nghiền áp Nhân tộc võ giả đồng cấp.
Ấy vậy mà… không biết Tô Trường Không đã dùng loại thủ đoạn gì, lại có thể mạnh mẽ dẫn dắt linh khí nhập thể, ngưng tụ Nhân hoa, bước vào Tiên Thiên, sau đó nắm giữ chiến lực mạnh tới mức khoa trương, vừa đối mặt đã làm gã bị thương nặng!
Nếu đối phương thật sự thăng cấp Tiên Thiên chính thức, chẳng phải có thể thoải mái nghiền sát gã? Thậm chí nói xa thêm một bước, nếu Tô Trường Không nguyện ý dung hợp Yêu Ma Tinh Hạch, phỏng chừng chỉ cần một bàn tay cũng có thể giết chết gã!
Điều này khiến Chung Nhạc có chút kinh hãi. Một võ giả Nhân tộc có thể khủng bố đến tình cảnh này sao? Lại yêu ma hơn cả yêu ma chân chính sao?
Tô Trường Không bước vào 'Ngụy Tiên Thiên' chỉ cần đánh ra một quyền đã áp đảo được Chung Nhạc, cộng thêm Hồng Chấn Tượng tạm thời kiềm chế Nhật Yêu Thân, hiện giờ nếu Tô Trường Không muốn thoát thân, sẽ rất dễ dàng, nhưng hắn không hề nhìn ra cửa hang, ngược lại, lập tức lao về phía Nhật Yêu Thân.
Hắn không thể mặc kệ Hồng Chấn Tượng, rồi rời đi. Vốn dĩ đối phương hoàn toàn có thể khoanh tay đứng nhìn, nhưng lại lựa chọn mạo hiểm thân mình, biết rõ trước mắt là nguy hiểm, vẫn ra tay… Vì hắn.
Tô Trường Không không muốn chết, cũng không muốn Hồng Chấn Tượng chết, bởi vậy, hắn chỉ có thể làm cho yêu nhân chết tiệt kia đi tìm chết!
"Xuy!"
Thiên địa linh khí cuồng bạo tràn ngập tứ chi bách hải, đổ đầy mỗi một nhánh kinh mạch trong cơ thể. Mái tóc đen trên đầu Tô Trường Không tung bay, trong tay nắm chặt thanh Trảm Thiết đao mang theo cương khí, không chút do dự, nương theo đao thế thúc đẩy, xuất ra một đao. Một đao này tựa như một sợi tơ thật nhỏ, có thể thấy kình lực đã được áp súc ngưng tụ vào một điểm duy nhất, một đi không trở lại, hung hăng đánh thẳng tới gáy Nhật Yêu Thân.
Nhật Yêu Thân đã nhận ra tiếng xé gió truyền đến từ phía sau, cánh tay trái mang theo liệt diễm thiêu đốt của gã lập tức vươn ra, chụp vào lưỡi dao.
"Xuy!"
Trong tiếng tan vỡ thanh thúy, năm ngón tay nằm trên bàn tay được Nhật Yêu Thân dùng để chặn một đao của Tô Trường Không, đã bị chặt đứt tận gốc, yêu huyết với liệt diễm quấn quanh chảy xuôi, nhưng lại nhanh chóng quay trở về, năm ngón tay được nối liền trong chớp mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận