Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 466 - Thần Thông Huyết Mạch!

Mộc Tấn liên tục ho ra máu, còn lẫn lộn cả mảnh nhỏ nội tạng, bộ y phục màu trắng nhiễm đầy vết bẩn, không còn nữa kia dáng vẻ cao cao tại thượng, hất hàm sai khiến lúc trước!
"Chết!"
Dựa vào luyện hóa Yêu Võ đan, Cự Kình công của Tô Trường Không đã làm một lần trực tiếp đột phá hai cảnh, chuyện này khiến cho lúc hắn toàn lực thi triển Cự Kình công, cảm xúc trong lòng sẽ trở nên bạo ngược, không cho Mộc Tấn có cơ hội thở dốc, chỉ muốn hung hăng vặn đầu Mộc Tấn xuống!
Tô Trường Không lao thẳng về phía Mộc Tấn đang ho ra máu phía xa xa, nhưng khiến cho Tô Trường Không kinh ngạc chính là, phía trên vùng đất dưới chân hắn đã bị nhiễm đầy máu của Mộc Tấn, bỗng nhiên mọc lên một sợi dây leo có kích cỡ bằng ngón tay, tựa như một con mãng xà màu xanh lá, cuốn lấy cổ chân hắn. Tô Trường Không đang chạy như điên, kéo cho sợi dây leo ấy đứt lìa, nhưng bản thân hắn cũng mất trọng tâm, bị lực trùng kích kia làm ngừng lại một chút.
Trong khoảng thời gian ấy, Mộc Tấn đã xoay người đứng dậy từ trên mặt đất, lồng ngực đã sụp đổ của kẻ này liên tục phập phồng, trên mặt nổi lên từng sợi gân xanh, con ngươi cũng dựng thẳng lên chuyển thành màu xanh lục, nanh ác như quỷ dữ gầm lên: "Chết! Ta muốn ngươi chết! Ta phải bầm thây ngươi thành vạn đoạn!"
Dường như máu tươi toàn thân Mộc Tấn đều đang sôi trào thiêu đốt, một luồng lực lượng kỳ dị rót xuống mặt đất.
"Xuy xuy xuy!"
Khiến cho Tô Trường Không kinh dị chính là, vùng đất trong phạm vi hơn mười trượng xung quanh, bỗng điên cuồng xuất hiện từng sợi dây leo màu lục tối tựa như mãng xà, trên thân chúng còn mọc ra thật nhiều gai ngược. Nếu bị những thứ này xẹt qua, chắc chắn một mảnh máu thịt sẽ bị chúng cứng rắn cắt lấy.
"Đây là. . . Yêu thuật?" Tô Trường Không có chút khiếp sợ.
Hiển nhiên loại thủ đoạn này không nằm trong phạm trù võ công hoặc vũ kỹ, mà là yêu thuật!
Yêu ma, trời sinh đã nắm giữ các loại yêu thuật thiên kì bách quái. Đây là năng lực mà con người khó có thể dựa vào hậu thiên cố gắng mà học được.
Lúc trước yêu ma Phong Mạc có được yêu thuật, cho phép lão thoát ly các bộ phận thân thể nhằm tấn công địch.
Mà Mộc Tấn này lại có được năng lực cùng loại với yêu thuật!
Có thể khiến mặt đất sinh trưởng ra loại dây leo tựa như mãng xà!
Chẳng lẽ. . . Sở dĩ người của thế gia có huyết mạch đặc thù, bởi vì bọn họ vốn là yêu ma?" Trong lòng Tô Trường Không cũng có chút kinh hãi.
Chẳng lẽ cái gọi là huyết mạch đặc thù của thế gia đệ tử, chính là huyết mạch của yêu ma?
Nhưng lúc này Tô Trường Không lại không rảnh để nghĩ nhiều như vậy.
Từ mặt đất chung quanh mọc lên rất nhiều dây leo màu xanh tối, chúng tựa như một đám quái thú ngửi thấy mùi máu tươi, lập tức rậm rạp quấn quanh lao đến, bản thân Tô Trường Không ở vào trong đó, không có một chút không gian né tránh nào.
Quy Tức khí giáp!
Tô Trường Không ý niệm vừa động, Quy Tức chân khí hùng hậu lập tức dâng lên, hình thành một tầng giáp trụ dày ba tấc bảo vệ toàn thân, phía trên bề mặt là tầng tầng gợn sóng, vững chắc không thể phá vỡ.
"Xuy xuy xuy!"
Cùng lúc ấy, thật nhiều dây leo bò tới, quấn quanh, chỉ trong nháy mắt chúng đã trói toàn thân Tô Trường Không thành bánh chưng. Tiếp đó đám dây leo này điên cuồng co rút lại, mấp máy phập phồng, muốn cứng rắn phá vỡ Quy Tức khí giáp, nhưng lực phòng ngự của Quy Tức khí giáp quá mạnh, chỉ cần chân khí không hao hết, trong thời gian ngắn khó có thể làm nó bị tổn thương.
"Ta muốn ngươi chết!"
Mộc Tấn nghiến răng nghiến lợi, hai mắt sung huyết, móng tay trái hung hăng vạch một đường lên cổ tay phải, vẽ ra một đường nứt thật lớn. Ngay lập tức, rất nhiều máu tươi phun ra, thẩm thấu xuống mặt đất.
"Chi chi chi!"
Mà từng sợi dây leo kia như nhận được thúc giục, lại nhanh chóng bành trướng, trưởng thành, từ kích cỡ ban đầu là ngón tay cái, đã phát triển đến kích cỡ cánh tay hài nhi, bên trên còn nhiễm một tầng tơ máu. Bỗng nhiên trên thân đám dây leo kia lại nứt ra tạo thành từng cái miệng nhỏ, chúng tựa như đã có sinh mệnh của mình, bắt đầu gặm nhấm Quy Tức khí giáp của Tô Trường Không!
"Ăn cả hắn đi! Không chừa xương cốt!" Khóe miệng Mộc Tấn đầy máu, gương mặt vặn vẹo, mở miệng hắc hắc cười gằn độc ác.
Phải biết rằng, từ trước Mộc gia đã nghiêm lệnh không cho đệ tử nhà mình triển lộ ra thủ đoạn đặc hữu của thế gia đệ tử ở trước mặt người bên ngoài. Và một khi đã bày ra, nhất định phải giết người diệt khẩu.
Mà hiện giờ Mộc Tấn mới bị một lần bùng nổ công kích của Tô Trường Không đánh cho khung xương vỡ vụn, hắn cũng bất chấp nhiều như vậy, chỉ có một suy nghĩ, nhất định phải bầm thây Tô Trường Không thành vạn đoạn, mới hả lòng hả dạ!
Mớ dây leo có mang theo hàm răng sắc nhọn này quá mức quỷ dị. Ở trước mặt loại thực vật quái lạ này, Quy Tức khí giáp của Tô Trường Không cũng chẳng khác gì gỗ mục. Một nhát cắn là một miếng giáp trụ, và chờ đến lúc Quy Tức khí giáp bị phá, kẻ chết chính là hắn.
Nhưng trên mặt Tô Trường Không lại chẳng có chút kích động nào, chỉ thấy khí mang sắc bén lóe ra bên trong hai mắt.
Ở trong cơ thể Tô Trường Không, đao khí hình đao kia đã sớm ong ong chấn động. Nó bị Tô Trường Không uẩn dưỡng đến cực hạn rồi!
Đao khí, đây chính là thứ đao khí do Tô Trường Không dùng Dưỡng Đao Thuật uẩn dưỡng ở bên trong cơ thể của chính mình. Có thể nói là vô kiên bất tồi. Thứ này đã từng trợ giúp hắn cứng rắn chém giết loại yêu ma có thân thể bất tử như Phong Mạc.
Mà hiện giờ thể phách của Tô Trường Không đã mạnh hơn xa so với trước kia. Hiển nhiên trong cơ thể hắn cũng tích tụ được càng nhiều đao khí!
Đao khí hình đao trong cơ thể Tô Trường Không vẫn đang mãnh liệt rung động,
Từ bên trong tứ chi bách hải của hắn, từng luồng đao khí sắc bén điên cuồng bùng nổ, lập tức xông ra ngoài chém giết!
"Xuy xuy xuy!"
Đám dây leo đang quấn quanh bên ngoài thân thể Tô Trường Không, sợi nào sợi nấy đều thô to như cánh tay hài nhi, cứng rắn đến đao kiếm nan thương, nhưng ở trước mặt đao khí được uẩn dưỡng trong cơ thể hắn, chúng nó lại bị bẻ gãy nghiền nát xé rách vô cùng đơn giản.
Lấy Tô Trường Không làm trung tâm, đám dây leo quỷ dị nằm trong phạm vi mấy trượng xung quanh đều được dọn dẹp không còn, chịu chung số phận bị đao khí tua nhỏ, cắt nát!
"Làm sao. . . có thể?"
Một ít mảnh vụn của yêu đằng bị ném ra, rơi xuống bên chân Mộc Tấn, khiến kẻ này có chút ngây ngốc sững sờ. Chẳng lẽ thần thông huyết mạch của hắn lại bị phá giải dễ dàng như thế sao?
"Hắn là. . . đao khách đã chém giết yêu ma kia!"
Đồng thời ngay khi Mộc Tấn nhìn thấy toàn thân Tô Trường Không bộc phát ra đao khí, con mắt lập tức trợn tròn, bỗng nhiên hắn nghĩ tới cái gì…
Phải biết rằng, lúc trước Mộc Tấn đã tới vùng núi hoang nơi yêu ma kia bị giết, cũng tận mắt chứng kiến yêu ma kia bị người ta chém chết rồi. Mà căn cứ theo dấu vết giao chiến tại hiện trường, kẻ giết yêu ma chính là một võ giả am hiểu đao pháp.
Vì thế, Mộc Tấn mới điều tra tất cả những cao thủ am hiểu đao pháp trong Mặc Lâm phủ thành. Có điều, không một ai là người hắn cần tìm.
Cực chẳng đã, cuối cùng, Mộc Tấn phải lui lại một bước, không chiếm được thứ nhất, đành chọn thứ hai, nới lỏng điều kiện một chút, và tìm được 'Tư Không Dũng'.
Bạn cần đăng nhập để bình luận