Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 936 - Vạn Đan Điện! Vạn Đan Lô!

"Đao huynh, ngươi đã thu xong linh dược rồi, chúng ta cũng nhanh chuyển qua nơi khác thôi." Thiên Thi lão nhân đang đứng một bên nhìn thấy Tô Trường Không đã thu xong toàn bộ linh dược, lập tức nói.
Lại nói, những loại linh dược này căn bản là vô dụng với lão cổ đổng đã chuyển hóa thân thể nhân loại thành cương thi như Thiên Thi lão.
Bởi vậy, lão sợ nếu bọn họ trì hoãn ở trong này quá lâu, những bảo vật khác sẽ bị người ta thu sạch.
"Được." Tô Trường Không đã có thu hoạch thật lớn, tâm trạng không tồi, lập tức gật gật đầu.
Sau đó, hắn cùng Thiên Thi lão nhân rời khỏi mảnh linh điền này, men theo con đường trong sương mù dầy đặc, nhanh chóng đi tới khu vực tiếp theo.
"Ầm vang!"
Mà lúc này, đột nhiên một tiếng ầm vang truyền đến bên tai Tô Trường Không và Thiên Thi lão nhân, giống như bên kia vừa có thứ gì đó mới nổ tung vậy.
"m thanh truyền đến từ bên trái? Chúng ta mau đi qua nhìn xem!" Tô Trường Không và Thiên Thi lão nhân liếc nhìn nhau, rồi không có quá nhiều do dự, cả hai vội vàng lao về phía âm thanh truyền đến.
Cùng lúc ấy, ở bên trong một tòa đại điện cách đó chừng vài dặm, Ba Thần đang vô cùng khẩn trương nhìn một cái lốc xoáy thật lớn giữa hư không.
Còn Ba Dực mặc y phục da thú đang điên cuồng rít gào bên trong trung tâm lốc xoáy, hiển nhiên gã đã bị lốc xoáy trói buộc. Mà bên trong lốc xoáy kia, lại có từng tia từng sợi linh khí ngưng tụ thành xiềng xích, không ngừng lao về phía gã, tầng tầng vây khốn, hung hăng kéo gã vào chỗ sâu trong lốc xoáy.
Cả người Ba Dực nổi đầy gân xanh, trái tim điên cuồng đập mạnh, cơ bắp phồng lên, làn da đỏ đậm, giống như một con hung thú, liên tiếp xé đứt từng sợi xiềng xích đang trói buộc mình.
Nhưng càng ngày càng có nhiều xiềng xích được sinh ra, khiến cho gã như con thú mắc bẫy, không ngừng giãy giụa nhưng chẳng có bao nhiêu tác dụng, chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân cứ từng bước một bị kéo vào chỗ sâu trong lốc xoáy.
Sợi dây chuyền nanh sói trên cổ Ba Dực bị lốc xoáy nọ kéo đứt, rồi nhanh chóng bị cuốn vào chỗ sâu trong lốc xoáy, lập tức bị nghiền nát thành tro bụi.
"Đáng chết! Nhị đệ, đệ cố gắng kiên trì! Ta sẽ kéo đệ rời khỏi!" Ba Thần thầm mắng một câu, rồi vội vàng lên tiếng.
"Đừng tới đây... huynh cũng sẽ bị kéo vào đó!" Trên trán nổi đầy gân xanh, cả người bị linh khí xiềng xích quấn quanh, Ba Dực gian nan quát lớn.
Lại nói, hai người Ba Thần, Ba Dực một đường thăm dò, đi tới bên trong tòa 'Vạn Đan điện' này, đã đạt được không ít ưu đãi, đồng thời cũng phát hiện ra một cái đan lô thật lớn linh quang lập lòe, vừa nhìn đã biết phẩm chất cực kỳ bất phàm.
Đương nhiên hai người sẽ ra tay thu lấy, nhưng vừa tới gần, đã kích hoạt bẫy rập do Thiên Long Võ Thánh để lại từ trước, khiến cho hư không rạn nứt, sinh ra lốc xoáy điên cuồng, muốn giảo sát hết thảy, nhưng chưa hết, từ bên trong lốc xoáy này lại sinh ra từng sợi xiềng xích, trực tiếp kéo Ba Dực vào trong đó.
Trên thực tế, Ba Thần đã thử lôi kéo Ba Dực ra ngoài rồi, nhưng một khi gã tới gần hư không lốc xoáy, sẽ có thật nhiều xiềng xích sinh ra, rồi lao tới quấn lấy gã, may mắn gã lui về thật nhanh, nếu không, rất có khả năng, cả gã cũng chịu chung số phận với Ba Dực.
"Đáng chết... Ta và nhị đệ đều là am hiểu cận thân bác đấu, trong khi sát trận này lại có chút huyền ảo, vừa vặn khắc chế chúng ta!" Ba Thần lo lắng không thôi, trong đầu gấp gáp suy nghĩ đối sách.
Phải biết rằng, Ba Thần và Ba Dực không có nắm giữ ngụy thần thông.
Chỉ là khi hai người còn nhỏ từng ăn phải thịt Chân Thú, được bảo vật này cải tạo thân thể mới sở hữu thiên phú dị bẩm, khi tu hành công pháp luyện thể, có thể đạt tới tiến cảnh thần tốc, và dựa vào thân thể mạnh mẽ của mình, bọn họ có thể chiến đấu cùng Đại Tông Sư ngụy thần thông!
Chỉ khi gặp được loại tình huống như trên, khi mà thân thể dũng mãnh cũng chẳng mang tới tác dụng gì, cả hai mới thúc thủ vô sách.
"Ừm?" Đột nhiên lỗ tai Ba Thần khẽ động, gã cảm ứng được điều gì đó, rồi vội vàng quay đầu nhìn lại, và lập tức bắt gặp hai bóng người xuất hiện bên ngoài cửa Vạn Đan điện.
"Đao Vô Phong, Thiên Thi lão nhân?" Ba Thần lập tức trở nên cảnh giác. Gã nhận ra người tới đúng là Đao Vô Phong và Thiên Thi lão nhân.
"Xem ra hai người bọn họ gặp phải phiền toái."
Tô Trường Không và Thiên Thi lão nhân bị tiếng nổ tung thật lớn kia hấp dẫn mà đến, vừa liếc mắt một cái đã nhìn thấy một vòng lốc xoáy xuất hiện ngay giữa hư không đại điện và Ba Dực đang bị xiềng xích quấn quanh, còn không ngừng bị chúng kéo vào chỗ sâu trong lốc xoáy.
Phản ứng đầu tiên của Ba Thần là cảnh giác, nhưng sau đó lại mang theo một tia khẩn cầu, nói: "Hai vị... Làm phiền các ngươi ra tay trợ giúp nhị đệ ta một tay."
Ba Thần không đủ năng lực cứu Ba Dực đã bị cuốn vào trong lốc xoáy, hiện giờ đã gặp được Tô Trường Không và Thiên Thi lão nhân, trong lòng chỉ thầm mong hai người này có thể hỗ trợ.
"Đao huynh, chúng ta đừng xen vào việc của người khác, bớt một người bớt một phần cạnh tranh." Thiên Thi lão nhân truyền âm nói với Tô Trường Không.
Đồng thời ánh mắt Thiên Thi lão nhân cũng lóe sáng.
Theo như lão suy nghĩ, chẳng những bọn họ không cứu người, thậm chí còn thuận tiện, đẩy nốt người còn lại vào lốc xoáy mới là cách làm chính xác nhất!
Nhưng lời lão nói cũng không sai.
Khả năng cao là trong số những bảo vật lưu trữ tại Thiên Long động thiên này sẽ có Thần Chủng. Một khi đám người bọn họ phát hiện ra Thần Chủng, khẳng định một hồi tranh đoạt kịch liệt sẽ nổ ra, khiến cho tất cả mọi người đều rơi vào điên cuồng.
Hiện giờ, Ba Dực đã rơi vào trận pháp do Thiên Long Võ Thánh để lại, nếu gã chết đi, chẳng khác nào bọn họ sẽ bớt được một đối thủ cạnh tranh.
Tô Trường Không nhìn thoáng qua Ba Dực đang bị đống xiềng xích quấn quanh người không ngừng kéo vào chỗ sâu trong lốc xoáy, nhưng không hề có ý định hành động.
Tô Trường Không hắn không phải người thích bỏ đá xuống giếng với kẻ không oán không cừu, nhưng cũng không phải người sẵn sàng hao phí tinh lực vì một người ngoài như vậy.
Hơn nữa, nếu hắn ra tay cứu Ba Dực này rời đi, rất có thể sẽ phải vận dụng Huyền Quy chân nguyên.
Trong khi Tô Trường Không lại muốn cam đoan thực lực của chính mình luôn nằm trong trạng thái đỉnh phong nhất, lỡ như gặp được nguy cơ sinh tử, lại vừa vặn thiếu đúng một giọt Huyền Quy chân nguyên, chẳng phải sẽ vô cùng phiền toái hay sao?
Huống chi Thiên Thi lão nhân bên kia nói đúng.
Hai người thuộc Hung Lang vương đình này chính là đối thủ cạnh tranh của bọn họ.
Hắn cứu Ba Dực, bọn họ sẽ cảm kích, nhưng thật sự đến thời khắc mấu chốt nhất, ví dụ như tranh đoạt Thần Chủng chẳng hạn, Tô Trường Không lại chẳng cho rằng bọn họ sẽ nhớ chuyện lần này mà nương tay với mình.
Ba Thần thấy hai người kia vẫn giữ nguyên lập trường, không có ý định hàng động, trong lòng vô cùng khẩn trương.
Ba Dực bên kia vẫn đang đau khổ kiên trì tại hư không lốc xoáy, nhưng không có quá nhiều tác dụng, càng bị kéo càng lấn sâu, chờ đến lúc gã bị kéo vào chỗ sâu nhất bên trong hư không lốc xoáy, cũng tương đương với giờ chết đã điểm, không thể vãn hồi!
Ba Thần cắn răng một cái, dứt khoát lấy ra một vật từ bên trong vòng tay nanh sói dùng để trữ vật, rồi nói: "Thứ quý giá nhất bên trong Vạn Đan điện chính là chiếc 'Vạn Đan lô' này, cũng vì thu nó mà huynh đệ của ta mới gặp phải nguy hiểm. Nếu hai vị có thể cứu huynh đệ của ta thoát khỏi nguy hiểm này, ta sẽ hai tay dâng'Vạn Đan lô' lên!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận