Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 490 - Giết Ngươi Xong Ta Rời Đi Cũng Không Muộn!!!

"Hồng Chấn Tượng, nhanh như vậy ta đã phải đối chiến với hắn rồi ư? Nhưng đao cương của ta có thể uy hiếp đến hắn hay không?" Tô Trường Không cũng thầm trở nên ngưng trọng.
Gần như trong giai đoạn trước mắt, Hồng Chấn Tượng này chính là võ giả mạnh nhất mà hắn từng gặp mặt.
Đối phương là nhân vật truyền kỳ của Đại Phong châu thành, tuyệt đối không phải hạng người đơn giản!
"Hưu!"
Ngay trong lúc thế cục phức tạp, song phương giằng co lẫn nhau, bỗng nhiên trong không khí vang lên một tiếng xé gió rất nhỏ. âm thanh tới sau, còn một mũi tên tới trước, một mũi tên hiện ra dạng xoắn ốc, xoay tròn phá không lao tới!
Đây tuyệt đối là mũi tên bắn tới từ khoảng cách một, hai dặm có dư, với tốc độ siêu việt mấy lần vận tốc âm thanh, nhanh đến mức đã vượt qua phản ứng cực hạn của người bình thường, mà mục tiêu của nó chính là phía sau lưng Hồng Chấn Tượng.
Đôi mắt Hồng Chấn Tượng hiện lên vẻ lạnh lùng, cảm giác của gã vô cùng nhạy bén, căn bản không cần dùng mắt nhìn cũng có thể cảm nhận được một luồng hàn ý như đao nhọn đang tập kích tới sau lưng mình. Chỉ thấy thân hình khôi ngô của gã lướt ngang qua một bên, cách vị trí vốn có cả trượng, né tránh trước khi mũi tên bắn nhanh đến.
Nhưng khiến cho người ta kinh ngạc chính là, mũi tên kia tựa như có mắt, nó vẽ nên một đường cong ngay giữa không khí, quẹo một cái, vẫn như cũ bắn về phía Hồng Chấn Tượng đã tránh đi!
"Khốn nạn!" Hồng Chấn Tượng cũng có chút kinh ngạc, gã lập tức giận dữ quát lên một tiếng.
Lần này gã không còn tiếp tục né tránh nữa, ngược lại nâng bàn tay to như cái quạt hương bồ lên, huyết quang lóng lánh, một luồng khí huyết hùng hậu vượt qua Kim Bất Hoán, Uất Trì Ngạo không chỉ một bậc, nhanh chóng ngưng tụ, tiếp theo, vỗ một cái đập về phía mũi tên kia.
"Ầm vang!"
Mũi tên va chạm với bàn tay, chợt nổ tung trong nháy mắt.
Dường như phía trên mũi tên còn ẩn chứa một loại cương giáp tạo nên khí kình xoắn ốc có lực xuyên thấu rất mạnh. Ngay khi luồng lực lượng thật lớn này va chạm cùng một chỗ với Hồng Chấn Tượng kia, không khí chợt nổ tung ra, một vòng khí bùng lên, thổi cho hoa cỏ, cây cối chung quanh lập tức đổ rạp xuống.
Một mũi tên bằng kim loại bị gãy lìa, vặn vẹo rơi xuống mặt đất, nhưng bàn tay của Hồng Chấn Tượng lại không thương tổn dù chỉ một sợi tóc.
"Truy Hồn tiễn! Ngươi cũng dám xuất hiện trước mặt ta? Thế thì đừng nghĩ tới chuyện rời khỏi!" Hồng Chấn Tượng nhìn thấy mũi tên trên mặt đất, cùng với một màn mũi tên có thể chuyển hướng kia, lập tức phán đoán ra thân phận của kẻ bắn mũi tên muốn giết người này.
Gã quay đầu nhìn lại, trong miệng phát ra một tiếng thét dài, thân hình khôi ngô tiến lên một bước, lập tức lao thẳng về phía mũi tên vừa bắn tới, lực va chạm khiến cây cối hoa cỏ ven đường ầm ầm đứt gãy!
Truy Hồn tiễn, cũng là biểu tượng của một gã cao thủ đứng đầu am hiểu tiễn pháp, trong đám phản quân.
Tiễn pháp của người này đã đạt đến cảnh giới Xuất Thần Nhập Hóa, có thể tập trung vào khí tức của địch nhân, kể cả khi địch nhân nắm trong tay thân pháp cao minh, tốc độ cực nhanh thì mũi tên vẫn có thể chuyển hướng đuổi theo, tựa như Truy Hồn, cho nên mới được gọi là Truy Hồn tiễn.
Hôm nay Đại Phong thiết kỵ vây sát đội ngũ phản quân lấy Uất Trì Ngạo cầm đầu, nhưng vậy mà vẫn cí cao thủ trong phản quân đến trợ giúp!
Dù Hồng Chấn Tượng muốn bắt Tô Trường Không cùng với Sài Chính, nhưng Truy Hồn tiễn đang ẩn nấp ở nơi xa, gã nhất định phải giải quyết tên kia trước. Nếu không cứ để đối phương tùy ý núp ở phía xa, không ngừng dùng mũi tên có thể truy tung theo khí cơ của địch nhân kia bắn tới, sẽ là một mối uy hiếp to lớn.
Cho nên Hồng Chấn Tượng thực quyết đoán, lập tức bỏ qua Tô Trường Không, Sài Chính! Truy Hồn tiễn này cũng là một con cá lớn có sức nặng không nhỏ!
"Hưu hưu hưu!"
Trong không khí, không ngừng có mũi tên bắn nhanh tới, mỗi một mũi tên đều như sao băng rơi xuống, hoặc là từ trên xuống dưới, hoặc là tới từ hai bên trái phải, vẽ nên từng đường cong khó xác định, nhưng luôn tập trung vào khí cơ của Hồng Chấn Tượng, khiến gã khó có thể né tránh được.
Chỉ là Hồng Chấn Tượng cũng không né tránh. Gã tựa như một con voi lớn, liên tục đấu đá lung tung, một đôi bàn tay to không ngừng đập tới, dùng nhục chưởng đánh cho những mũi tên lao tới phải bắn đi. Trong lúc ấy, đôi mắt đang nhìn chằm chằm về phía xa xa nơi Truy Hồn tiễn đang âm thầm bắn tới, còn đôi chân trực tiếp chạy như bay lao thẳng về phía đối phương.
Chỉ cần gã có thể đuổi theo Truy Hồn tiễn, cận thân chiến đấu, Hồng Chấn Tượng tin tưởng bản thân có xé kẻ kia thành từng mảnh nhỏ!
"Tiễn thuật thật cao minh! Tiễn thuật của người đang bắn tên kia tuyệt không dưới ta!" Tô Trường Không thấy một màn như vậy, cũng thầm giật mình.
Và không thể nghi ngờ rằng, cao thủ có tiễn thuật cao minh ấy chính là người của phản quan, đang ở phía xa tập trung vào Hồng Chấn Tượng, tiến hành bắn chết, mà Hồng Chấn Tượng lại hung hãn đến tột cùng, chỉ dùng một đôi nhục chưởng đã đập bay tất cả những mũi tên mang theo uy lực có thể xuyên thủng trọng giáp này.
"Là Tiếu đà chủ! Hắn tới cứu viện ta!" Sài Chính lại đang cực kỳ vui sướng.
Gã biết được Truy Hồn tiễn kia là cao thủ cùng phe, đang núp ở phía xa dùng tiễn thuật kinh người bức Hồng Chấn Tượng không thể không xử lý đối phương trước, từ đó dẫn dắt Hồng Chấn Tượng rời đi.
Đây là tự mình sáng tạo cơ hội chạy trốn cho gã.
Trong chớp mắt, Hồng Chấn Tượng đã biến mất trong rừng hoang, đi đuổi bắt Truy Hồn tiễn kia rồi.
Sài Chính biết lúc này chính là cơ hội chạy trốn tốt nhất, nhưng bóng dáng Tô Trường Không chợt lóe, đã chặn ở trước người Sài Chính.
Sài Chính sửng sốt, lập tức nổi giận nói: "Tiểu tử! Ngươi điên rồi sao? Chúng ta phải nhân cơ hội Hồng Chấn Tượng bị dẫn đi mà rời khỏi!"
Đáng tiếc, Tô Trường Không lại lạnh lùng nói: "Giết ngươi xong ta rời đi cũng không muộn!"
Hành động chính xác nhất trong lúc này, đương nhiên là nhân cơ hội rời đi, nhưng trong lòng Tô Trường Không đang ôm theo sát ý thật lớn với Sài Chính.
Lại nói, vì sao cục diện lại trở thành như thế này? Chính vì Sài Chính, vì gã đã nói toạch ra thân phận của hắn mới khiến mọi chuyện trở nên như thế này.
Thêm nữa, ngay từ đầu, mọi chuyện cũng do một tay Sài Chính dựng nên.
Sài Chính này nể mặt Uất Trì Ngạo, lại 'Bán' hắn cho phản quân bên kia rèn binh khí. Đây tuyệt đối là đẩy hắn vào trong hố lửa!
Nếu Tô Trường Không không rèn ra Yêu Khốc đao, nghĩ thôi cũng biết kết cục của hắn chỉ là một con đường chết. Hắn sẽ bị đám người Uất Trì Ngạo nổi giận chém giết. Đừng thấy đám người Uất Trì Ngạo đối xử với hắn hòa nhã như vậy, không hề động võ, nhưng trên thực tế, bọn họ chỉ coi trọng vì hắn nắm giữ kỹ thuật rèn có thể rèn ra yêu binh thôi.
Nếu hiện giờ, hắn để mặc cho Sài Chính này chạy trốn, khẳng định đối phương sẽ lập tức che giấu, ẩn nấp, muốn tìm giết sẽ khó khăn hơn gấp bội!
Mà không giết Sài Chính này thì về sau trong lòng Tô Trường Không sẽ luôn không được thoải mái. Vừa lúc, dùng gã này thử đao cương mới luyện đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận