Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1246: Hiện Tại Đã Xứng Để Ngươi Ra Tay Chưa?

Lúc trước Tô Trường Không từng chém giết một cường giả Thần Thể Huyết Ngọc Đường, nhưng Huyết Ngọc Đường là dựa vào bí thuật tà môn chú thành Thần Thể, căn cơ bất ổn, trong cường giả Thần Thể thuộc cấp bậc yếu nhất.
Mà Đoạn Mộ Danh trước mắt lại là cường giả Thần Thể xuất thân từ đại tông môn, khiến chiến ý của Tô Trường Không sôi trào, muốn giao thủ một phen!
Đối mặt với lời khiêu chiến của Tô Trường Không, vẻ mặt Đoạn Mộ Danh không chút thay đổi, ông ta lười đáp lại.
“Tiểu tử, ngươi còn chưa đủ tư cách để sư tôn ta ra tay. Nếu đã muốn chết, hãy để ta tiễn ngươi một đoạn đường đi!” Bạch Tiên Vũ cười khẽ một tiếng, liếm liếm môi âm trầm nói, ánh mắt như dã thú nhìn chằm chằm vào con mồi.
“Chịu chết đi!” Vừa dứt lời, trong nháy mắt Bạch Tiên Vũ đã ra tay.
Chỉ thấy gã đứng vững ngay giữa hư không, Thần Chủng trong cơ thể lập tức lóe sáng, cả người như thuấn di nhào về phía Tô Trường Không.
"Am ȧm!"
Bạch Tiên Vũ đánh ra một chưởng, lại như trong nháy mắt đã đánh ra ngàn chưởng, vạn chưởng, chưởng ảnh bao trùm cả một mảnh không trung.
Linh khí cuồng bạo mãnh liệt, hỗn loạn vô cùng, như cơn sóng to gió lớn ngập trời, điên cuồng nghiền ép về phía Tô Trường Không.
Mặt biển bên dưới điên cuồng kích động, bỗng nhiên hóa thành từng con rồng nước phóng thẳng lên trên, thanh thế kinh người.
Thực lực của Bạch Tiên Vũ này không tầm thường, lại có tâm thể hiện bản thân trước mặt Đoạn Mộ Danh, bởi vậy gã vừa ra tay là sát chiêu đánh tới!
“Đây chính là thực lực của võ giả Cổ Ma tông sao? Chỉ riêng người này thôi... Đã cần chúng ta phải liên thủ mới có thể chiến thắng được rồi!” Đám người nam tử áo xám Chính Pháp tông đứng gần đó chứng kiến toàn bộ một màn này, trong lòng đều âm thầm nói.
Đúng vậy, thực lực của Bạch Tiên Vũ cũng được coi như là hiếm có trong cấp bậc Thần Chủng Võ Thánh rồi.
Nhưng khi đối mặt với một chưởng này của Bạch Tiên Vũ, Tô Trường Không chỉ để lộ ra vẻ bình tĩnh, xen lẫn với lạnh lùng.
Bởi vì với thực lực hiện giờ của hắn, Bạch Tiên Vũ này quá yếu, không đáng để hắn đặt trong mắt. “Muốn chết... Ta sẽ thành toàn cho ngươi!"
Lời nói vừa rơi xuống, Huyền Quy Kim Đan trong đan điền Tô Trường Không lập tức xoay tròn cực nhanh. Chỉ trong nháy mắt, Kim Đan chân nguyên đã lan tràn khắp châu thân.
Tô Trường Không dứt khoát thi triển Ngũ Cầm Hi Ngũ Cầm Hí. Minh Hổ Khiếu Sát!
Lượng lớn thiên địa linh khí bị dẫn dắt lao đến, dung hợp với Kim Đan chân nguyên.
Rất nhanh, đã mơ hồ có một con hư ảnh cự hổ khổng lồ màu đen xuất hiện phía sau lưng Tô Trường Không. Tiếp theo, lực lượng cuồng bạo, huyền ảo ngưng tụ trong một quyền của hắn, hắn tiện tay đánh ra một quyền!
“Gầm!"
Tiếng hổ gào thét vang vọng linh hồn, trực tiếp nổ tung bên tai mọi người.
Một tầng gợn sóng màu đen dùng mắt thường cũng có thể thấy được, nhanh chóng khuếch tán ra bốn phương tám hướng, tựa như một hồi thủy triều màu đen.
Và người đứng mũi chịu sào chính là Bạch Tiên Vũ.
Giờ khắc này, Bạch Tiên Vũ chợt có cảm giác linh hồn mình đang chấn động, thức hải rung chuyển như muốn vỡ tan, mọi thứ trước mắt đều chuyển thành màu đen, ý thức ngẩn ngơ, không xác định được!
“Không ổn rồi!"
Bạch Tiên Vũ mơ hồ ý thức được tình huống không ổn.
Minh Hổ Khiếu Sát này ẩn chứa công kích thức hải, lực lượng linh hồn, khiến một chưởng do Bạch Tiên Vũ đánh ra kia lập tức suy kiệt.
Một bên gia tăng, một bên sụt giảm!
“Hả?” Đoạn Mộ Danh vốn đang khoanh tay đứng nhìn, cũng trở nên kinh hãi, nhưng vào thời khắc này, ông ta muốn ra tay, lại muộn rồi!
“Ca ca ca!” Một chưởng trùng trùng điệp điệp của Tô Trường Không vừa hạ xuống đã nổ tung ra, chỉ thấy nắm tay hắn nhanh chóng tiến quân thần tốc, va chạm với bàn tay Bạch Tiên Vũ. “Không... Không! Sư tôn... Cứu ta!” Bạch Tiên Vũ biến sắc, trên mặt lộ vẻ sợ hãi đến biến dạng, chỉ cảm thấy từ trên nắm tay Tô Trường Không truyền tới một luồng quyền kình khó có thể chống đỡ.
Nó lập tức dung nhập vào trong cơ thể gã, làm thức hải sinh ra chấn động, phân giải!
“Đùng! Đùng!"
Thân thể Bạch Tiên Vũ vỡ vụn như thủy tinh, tan tác từng tấc từng tấc, từ thân thể đến linh hồn, đều bị nghiền nát!
Hồi lâu sau, tiếng gầm gừ thê lương, tràn ngập không cam lòng của Bạch Tiên Vũ vẫn còn quẩn quanh trong không khí.
Nước biển phóng lên cao rồi rơi xuống, trộn lẫn cùng thiên địa linh khí tràn ra từ trong thân thể Bạch Tiên Vũ, biến thành mưa, ào ào rơi xuống. Hiện trường có chút yên tĩnh.
“Một kích... Thanh niên họ Tô kia chỉ xuất ra một kích đã đánh chết đệ tử Cổ Ma tông?” Đám người Chính Pháp tông trợn tròn mắt, há hốc mồm nhìn một màn này.
“Hắn ta... Hắn không phải Nhập Thánh nhị trọng thiên sao?” Nữ tử váy đỏ cũng choáng váng nhìn từng mảnh vụn máu thịt rơi xuống kia.
Một kích của Nhập Thánh nhị trọng thiên lại có thể đánh chết sư huynh của nàng?
Khóe miệng Đoạn Mộ Danh hung hăng co giật một hồi.
Song phương giao chiến, chỉ một kích đã phân ra thắng bại. Cuối cùng Bạch Tiên Vũ bị đánh chết tại chỗ, mà thậm chí ông ta còn không có cả thời gian để ra tay ứng cứu.
Đệ tử của mình chết trước mặt mình, đây tuyệt đối là một loại sỉ nhục!
“Có thể dùng một kích đánh chết Bạch Tiên Vũ... Chẳng lẽ hắn là tinh nhuệ đứng đầu của cổ tộc, cổ tông nào đó?” Trong lòng Đoạn Mộ Danh đầy rẫy ngạc nhiên nghi ngờ.
Bản thân ông ta cũng biết một vài yêu nghiệt bên trong cổ tộc hoàn toàn có thể dùng thực lực Thần Chủng Võ Thánh đọ sức cùng Thần Thể Võ Thánh bình thường.
Nhưng trong những cổ tộc, cổ tông đứng đầu có nhất mạch họ Tô sao?
“Hiện tại đã xứng để ngươi ra tay chưa?” Tô Trường Không đưa tay chộp một cái, trực tiếp bắt lấy mấy viên Thần Chủng trong cơ thể Bạch Tiên Vũ, cùng với bảo vật trữ của gã, nhanh chóng thu vào trong túi, rồi bình tĩnh nhìn về phía Đoạn Mộ Danh.
Tô Trường Không tuyệt đối không có hảo cảm với Cổ Ma tông, lúc trước đệ tử Cổ Ma tông từng làm mưa làm gió ở Đại Viêm hoàng triều, còn từng bộc phát xung đột, rồi báo thù với Tô Trường Không. Trên thực tế, Cổ Ma tông này vốn là ma tông đỉnh cấp chân chính, phong cách làm việc vô cùng bá đạo ngang ngược. Bọn họ chiếm cứ Hắc Long vực, chuyên gieo rắc chuyện ác không chỉ bên trong Hắc Long vực mà còn ở những vực khác nữa, khiến người người căm ghét, nhưng đáng tiếc gần như toàn bộ môn nhân đệ tử của bọn họ đều có thực lực vô cùng mạnh mẽ, ngay cả Khương gia cũng không dễ dàng xé rách da mặt với Cổ Ma tông này!
“Được! Rất tốt!” Gân xanh trên trán Đoạn Mộ Danh khẽ giật giật.
Ông ta lập tức nở nụ cười haha, tràn ngập điên cuồng. Tiếng cười sinh ra chấn động khiến cho đám mây mù trên bầu trời không ngừng quay cuồng, cũng khiến cho màng nhĩ người ta đau đớn. “Lui... Lui xa ra một chút!” Bốn võ giả Nhập Thánh Chính Pháp tông đều kinh hồn bạt vía.
Bọn họ hiểu được, phong chủ Minh Ma Phong của Cổ Ma tông này đã thực sự tức điên lên rồi, chắc chắn sẽ ra tay.
Mà một cường giả Thần Thể ra tay trong cơn cuồng nộ, chỉ cần nghĩ cũng biết hậu quả sẽ như thế nào.
Bọn họ sợ bị chiến đấu ảnh hưởng, đều đồng loạt lui về phía xa xa.
“Mặc kệ ngươi là yêu nghiệt của cổ tông hay là cổ tộc, dám giết đệ tử của ta, đều chỉ có... Một con đường chết!” Mái tóc đen trên đầu Đoạn Mộ Danh điên cuồng bay múa. Ngay lập tức, một luồng sát khí tràn ngập băng hàn, khiến cho hơi nước trong không khí cũng ngưng kết lại thành băng. Đoạn Mộ Danh ngừng lại tiếng cười điên cuồng vừa nãy, lạnh lùng nói một câu.
1527 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận