Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1259: Một Hồi Huyết Chiến Tàn Khốc Mà Nguyên Thủy!!!

“Chuyện này... Thực sự có thể! Có lẽ... lượng dị thú ta có thể nuôi thành Chân Thú, còn nhiều hơn tưởng tượng của ta!” Cảm thụ được biến hóa dần dần sinh ra trong cơ thể dị thú hải xà, tim Tô Trường Không cũng không khỏi đập thình thịch, trong lòng có chút hưng phấn.
“Viên Nguyên Hồn Tinh này có thể chia làm bốn mươi chín phần, mỗi con dị thú khác đều cho một phần!” Đến đây, Tô Trường Không không còn do dự nữa, Canh Kim Tàm Ti của hắn lập tức cắt ngang bổ dọc, chia đều viên Nguyên Hồn Tinh trong tay.
Bởi vậy, cả năm mươi con dị thú đã được hắn lựa chọn, đều có cơ hội hưởng mưa móc (ân huệ) cả, nghĩa là mỗi một con đều nhận được điều kiện giống nhau, đều có cơ hội lột xác thành Chân Thú!
Để phòng ngừa mảnh vỡ Nguyên Hồn Tinh mất đi năng lượng, Tô Trường Không nhanh chóng chạy đi một phen, đút tất cả mảnh vỡ Nguyên Hồn Tinh trong tay cho đám dị thú.
Sau khi nuốt mảnh vỡ Nguyên Hồn Tinh vào, theo quá trình luyện hóa mảnh vỡ Nguyên Hồn Tinh, linh hồn vốn nhỏ yếu của mỗi một con dị thú đều sinh ra chất biến, nhanh chóng lớn mạnh, cùng thân thể bổ sung cho nhau! Một cường giả, dù là Nhân tộc hay loại chủng tộc nào khác, có thể không nắm giữ sở trường lợi hại, nhưng không thể có khuyết điểm quá mức rõ ràng, ít nhất là về thân thể và linh hồn. Bởi vì hai thứ này chính là đặc điểm cơ sở nhất của một cường giả!
Kế tiếp chính là chờ đợi, chờ đợi trong đám dị thú này sẽ sinh ra con Chân Thú đầu tiên! Trong cảm giác của Tô Trường Không, sau quá trình luyện hóa Nguyên Hồn Tinh, lượng thức ăn của cả năm mươi con dị thú đều tăng lên rõ ràng. Mỗi một con đều đi săn động vật biển, cá tôm cùng các loại thức ăn khác trong Nguyệt Nha hải vực, mà hình thể của chúng cũng trưởng thành nhanh chóng, huyết mạch đang sinh ra lột xác!
“Hả? Có hai con dị thú gặp nhau, đều lao về phía đối phương!” Chớp mắt, thời gian ba tháng đã đi qua, vì phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn phát sinh, Tô Trường Không dứt khoát ở lại tọa trấn bên trong Nguyệt Nha hải vực, một tấc cũng không rời. Và vào thời khắc này, đột nhiên hắn mở mắt.
Trong cảm nhận của hắn, dường như có hai con dị thú cảm nhận được sự tồn tại của đối phương, sau đó thẳng tắp lao về phía nhau, trong cơ thể tràn ngập dục vọng giết chóc và khát vọng đối với thức ăn.
“Cứ thuận theo tự nhiên đi? Tô Trường Không có chút do dự, nhưng tới cuối cùng, hắn vẫn quyết định không ngăn cản, không can thiệp.
Cùng lúc đó, ở sâu dưới đáy Nguyệt Nha hải vực, một con hải xà với thân hình khổng lồ cao lớn đang bay múa, thân thể đã dài gần hai trăm trượng, một đôi mắt màu vàng nhạt dựng thẳng lạnh lùng nhìn về phía xa xa.
Chỉ thấy trong nước biển xa xa, có một con bạch tuộc khổng lồ với tám xúc tu, đường kính thân thể đạt tới gần trăm trượng cũng đang lạnh lùng chăm chú nhìn vào nó.
Hai con vật này đều đã trưởng thành đến thời khắc mấu chốt, bọn chúng cần đủ trọng lượng thức ăn để trực tiếp lột xác.
Bởi vậy, một hồi huyết chiến nhằm kích phát toàn bộ tiềm lực, cũng để hoàn thành quá trình lột xác là không thể tránh khỏi.
Hơn nữa, chúng nó đều cảm nhận được đối phương chính là tồn tại không chênh lệch với mình bao nhiêu!
Cả hai con cũng hiểu, một khi hai chúng nó gặp nhau, tất sẽ phát sinh một hồi đại chiến, người thắng sẽ sống, sẽ lột xác đến một cấp độ hoàn toàn mới, còn kẻ thua sẽ chết, sẽ biến thành chất dinh dưỡng để đối phương trưởng thành.
Một hồi huyết chiến tàn khốc mà nguyên thủy.
“Hí ô!"
Giằng co trong chốc lát ngắn ngủi, dị thú hải xà đã dẫn đầu phát động công kích.
Chỉ nghe trong cổ họng nó bạo phát ra một tiếng rít gào bén nhọn. Âm thanh truyền đi khoảng cách cực kỳ xa xôi dưới đáy biển, làm nổi lên tầng tầng gợn sóng.
Nó há miệng rắn phủ đầy răng nanh thật lớn, rồi nhanh như thiểm điện cắn về phía dị thú bạch tuộc khổng lồ bên kia.
“Rống!"
Dị thú bạch tuộc cũng phát động công kích, từng nhánh xúc tu tráng kiện như những con Trường Long, lực lớn vô cùng, có thể quật đứt cả núi cao, cuốn theo lượng nước khổng lồ, quất xuống, quấn quanh dị thú hải xà.
"Am ȧm!"
Hai con dùng chính thân thể cường hãn của mình, nhào tới, trực tiếp va chạm với nhau dưới đáy biển. Chúng đánh nhau, tạo thành động tĩnh khủng bố như muốn dẫn phát địa chấn dưới đáy biển, sinh ra sóng xung kích làm đáy biển hình thành vòng lốc xoáy cực lớn.
Cát đá bị cuốn vào trong đó, làm một ít cá tôm cũng bị ảnh hưởng, bị cắn nát, từng ngọn núi đá dưới đáy biển đều sup đổ.
Đại chiến giữa hai con dị thú diễn ra vô cùng khốc liệt, hệt như Chân Thú trong truyền thuyết thần thoại đang chiến đấu, sinh ra động tĩnh vô cùng lớn.
Mỗi một con trong hai chúng nó đều đã trưởng thành đến điểm cực hạn của dị thú, gần như đã có chiến lực cấp Nhập Thánh, lại tiến thêm một bước, đó chính là phạm trù Chân Thú!
“Hí ô!"
"Rống!"
Trong biển sâu, tiếng gào thét, tiếng chém giết cứ vang lên không dứt bên tai.
Máu và bùn cát trộn lẫn với nhau, dường như xung quanh đã hóa thành một mảnh hỗn độn. Tầng vảy dày như khiên trên người dị thú hải xà không còn nguyên vẹn nữa, mảng lớn vảy đã bị bóc ra, máu tươi chảy xuôi xuống, mà xúc tua của dị thú bạch tuộc cũng đứt gãy, máu tươi như suối tuôn trào.
Trận đại chiến này kéo dài chừng mấy canh giờ mới chậm rãi bình ổn trở lại. “Hải xà kia chiến thắng” Tô Trường Không âm thầm quan sát, rồi nhẹ giọng nói.
Suốt cả quá trình, hắn đều dùng Nguyên Thần dò xét, đã thấy được miệng rắn của dị thú hải xà kia trực tiếp mở ra, tạo thành biên độ cực kỳ khoa trương, tựa như trong bụng nó có cả một vùng không gian khác, cho phép nó có thể cứng rắn nuốt thi thể của dị thú bạch tuộc với hình thể không nhỏ hơn nó bao nhiêu, vào trong bụng.
Làm xong hết thảy những chuyện này, dị thú hải xà lập tức chiếm cứ một tảng đá dưới đáy biển, lẳng lặng tu dưỡng, tiêu hóa thức ăn trong bụng, lẳng lặng chờ đợi lột xác. “Những dị thú còn lại đều đang tìm kiếm đối thủ, từng đôi chém giết!"
Mấy ngày sau, Nguyệt Nha hải vực không một phút nào được bình ổn, bởi vì cũng giống như dị thú hải xà và dị thú bạch tuộc, các dị thú còn lại đều đã đạt tới bình cảnh, chúng nó cần thức ăn để lột xác, bởi vậy từng đôi một đều phát sinh một trận chiến sinh tử, bộc phát toàn bộ tiềm năng, hoàn thành lột xác.
Có thể... hồi chiến đấu này phát sinh từ cảm ứng giữa dị thú cùng dị thú.
Cũng có thể... bọn chúng đều được uống lượng lớn Chân Huyết của Tô Trường Không, nên có khả năng cảm nhận được sự tồn tại của đối phương, từ đó chuẩn xác lựa chọn đối thủ cho mình!
Tô Trường Không lẳng lặng quan sát tất cả, kẻ thua chết, người thắng sống.
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, số lượng năm mươi con dị thú đã giảm hẳn một nửa, những con thua trận đã trở thành thức ăn của người thắng.
Và mỗi một con dị thú chiến thắng đều cắn nuốt đối phương, rồi lẳng lặng chờ đợi lột xác!
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, tới một đêm của mấy tháng sau, tại một hòn đảo nhỏ phía trên Nguyệt Nha hải vực, Tô Trường Không đột nhiên mở mắt, bên trong hiện ra một tia kinh dị và mừng rỡ như điên.
“Ầm ầm!"
Đó là ban đêm, trăng sao thưa thớt, trên bầu trời Nguyệt Nha hải vực, lại có một trận lôi đình cuồn cuộn, mây đen hội tụ, bầu trời vốn tối tăm càng thêm u ám.
Từng tia sấm sét xé rách bầu trời đêm, như từng con rắn khổng lồ đang nhảy múa!
1507 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận