Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 330 - Lốc Xoáy Đáy Biển

Từ khi Tô Trường Không đi vào thế giới này, đây là lần đầu tiên hắn gặp được một cơn mưa to hiếm thấy như vậy.
Và cũng đúng như Tô Trường Không đã dự đoán, cơn mưa to này giằng co tới ba ngày ba đêm mới chịu dứt.
Ngay cả trụ sở Cự Kình bang, nước mưa cũng sắp ngập tới phần eo người, có thể tưởng tượng, chắc hẳn lúc này ở ngoại giới đã xảy ra lũ lụt rồi, và đối với những bình dân bình thường chỉ dựa vào trồng trọt hoa màu thì cơn mưa lớn này chính là một cơn ác mộng!
Nhân họa còn có thể trừ khử, nhưng này thiên tai lại không phải con người có thể ngăn cản được!
Hết mưa rồi, ánh mặt trời một lần nữa xuất hiện, nhóm võ giả bên trong Cự Kình bang đang bận rộn với công tác dọn dẹp, xử lý nước đọng, hết thảy lại một lần nữa bắt đầu. Và Tô Trường Không lại theo lẽ thường bắt đầu luyện đan sáng sớm.
"Ai. . . Trận mưa to này liên tục lâu như vậy, thật hiếm thấy trong gần hai mươi năm qua!"
"Đừng nói nữa! Mấy ngày hôm trước, những chiến thuyền tốt đã neo đậu ở cảng của Cự Kình bang chúng ta đều bị chìm nghỉm trong mưa lớn, tổn thất không nhỏ! Còn xui xẻo hơn là một con thương thuyền chở đầy hàng hóa đang trên đường trở về giữa thời tiết bão táp, đã bị lốc xoáy hình thành giữa đáy biển hút xuống, rơi vào tình trạng thuyền hủy người vong, chết thảm trọng! Trong khoảng thời gian ngắn, chúng ta đều phải đi vòng quanh mảnh hải vực kia rồi!"
Tô Trường Không vừa rời giường tiến đến Luyện Đan phòng chuẩn bị luyện đan, đột nhiên bên đường lại nghe được rất nhiều đệ tử Cự Kình bang vừa bận xử lý nước đọng vừa đàm luận về tin tức của nhiều ngày qua.
Liên tục ba ngày ba đêm bão táp, gần như Tô Trường Không đều rúc ở trong phòng luyện công, cảm nhận tình hình bên ngoài không quá tường tận, nhưng gần như cơn mưa lớn ở cấp bậc thiên tai này đã tạo thành sức phá hoại thật lớn cho vùng Mặc Lâm phủ thành.
Một đám nạn dân trôi dạt khắp nơi, ngay cả Cự Kình bang cũng tổn thất cực kỳ thật lớn!
"Lốc xoáy? Lốc xoáy đáy biển?" Mà Tô Trường Không cũng chú ý tới đề tài được những người đang nói chuyện này nhắc đến.
Bởi vì trận mưa to này, khiến cho Lam Vũ hải sinh ra dị biến, một mảnh hải vực vừa hình thành lốc xoáy đáy biển. Ở bên ngoài không nhìn ra dị động nhưng một khi có thuyền tới gần, sẽ bị một luồng lực hút mạnh mẽ hút xuống đáy biển, dẫn tới thuyền hủy người vong!
"Nói không chừng, lốc xoáy đáy biển này. . . lại có trợ giúp cho quá trình tu luyện của ta! Ta có thể đi qua nhìn xem!"
Linh quang chợt lóe trong đầu Tô Trường Không, hắn lập tức ghi tạc việc này vào trong lòng, có lẽ đây chính là cơ hội khiến hắn có thể làm võ công bản thân tiếp tục đột phá.
Sau đó, Tô Trường Không đã tới Luyện Đan phòng trước, luyện một ngày đan, tới lúc chạng vạng, hắn trực tiếp đi tìm Tư Không Hoàng, hỏi nàng về chuyện lốc xoáy đáy biển.
"Lốc xoáy đáy biển?" Tư Không Hoàng có chút giật mình khi thấy Tô Trường Không chủ động tới gặp mình, còn hỏi về lốc xoáy đáy biển này.
Nhưng Tư Không Hoàng cũng kể thật tường tận về những thông tin liên quan mà nàng biết cho Tô Trường Không, nàng nói: “Lốc xoáy đáy biển này kỳ lạ, nó được hình thành trong bão táp, đã phá hủy một con thương thuyền của Cự Kình bang chúng ta. Lúc trước cũng có võ giả Khí Huyết cảnh từng lẻn vào trong đó muốn nhìn một chút xem có thể cứu vãn một chút tổn thất hay không nhưng lốc xoáy kia ở tận một ngàn thước dưới đáy biển, kể cả võ giả Khí Huyết cảnh cũng không thể ở lâu trong đó, chỉ có thể từ bỏ."
"Ừm. . . Ta muốn tới nơi đó nhìn xem, tỷ có thể bố trí hai người mang ta đi không? Chuyện tại Luyện Đan phòng gần đây, tỷ có thể cho luyện đan sư của Tư Không gia tộc đi chống đỡ một chút." Tô Trường Không gật gật đầu, hắn muốn đến nơi đó nhìn xem tình huống.
"Đương nhiên là có thể, ta sẽ an bài hai đệ tử tinh nhuệ của Tư Không gia tộc mang đệ đi." Chỉ có chút yêu cầu ấy, Tư Không Hoàng tự nhiên sẽ không từ chối, nàng lập tức nhận lời ngay.
Lúc chạng vạng cùng ngày, Tô Trường Không nhanh chóng đi về phía bến cảng của Cự Kình bang, sau đó được hai đệ tử Cự Kình bang chèo thuyền dẫn đường, ngồi trên một con thuyền làm bằng gỗ thiết mộc không lớn không nhỏ hướng về phía lốc xoáy bên trong Lam Vũ hải đi.
Trải qua một trận mưa to, tầng tầng sóng biếc bên trong Lam Vũ hải như được rửa trôi sạch sẽ, thoạt nhìn hết thảy đều rất bình thường.
"Tô đại sư, nó ở ngay khu vực phía trước này, chúng ta không thể tới gần thêm chút nữa, nếu lại gần sẽ gặp phải nguy hiểm lớn!" Một đệ tử Cự Kình bang đi theo vội vàng nói.
Tô Trường Không nhìn chằm chằm mặt biển bình tĩnh phía trước. Chỉ có lúc bị gió thổi qua, nước biển mới hiện lên một chút gợn sóng lăn tăn, từ mặt ngoài sẽ không nhìn ra bất cứ điều gì khác thường, nhưng hai đệ tử Cự Kình bang đi theo, đều tỏ ra vô cùng kiêng kị, sợ đến gần sẽ rơi vào tình trạng thuyền hủy người vong.
"Ừm, ta đã biết, các ngươi ở đây đợi một lát trước, ta đi xuống xem sao."
Tô Trường Không gật gật đầu, cũng không đợi hai người có phản ứng gì, hắn đã thả người nhảy vào trong nước biển, một đường lặn sâu xuống đáy biển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận