Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 883 - Yêu Võ Giả Nào To Gan Lớn Mật???

Vốn dĩ Đại Viêm Hoàng thất từng thông qua Liêm Thiên Lộ mời Tô Trường Không gia nhập trận doanh của bọn họ, thậm chí còn hứa hẹn rằng, hắn sẽ có cơ hội đạt được Thần Chủng, nhưng đã bị Tô Trường Không từ chối, bởi vì hắn hoàn toàn không muốn dấn thân vào trung tâm lốc xoáy sắp tới.
Nhưng hiện giờ, vì Hồng Chấn Tượng, Tô Trường Không cũng chỉ có tới cầu bọn họ trợ giúp xem sao!
Ít nhất là lúc trước, hắn từng giao dịch thành công vài lần cùng Đại Viêm Hoàng thất, đôi bên hợp tác coi như khoái trá.
Lần trước, Tô Trường Không từng dùng một giọt máu của Yêu Ma Vương Giả đổi lấy cơ hội tiến vào Vạn Hồn Binh quật, cho nên lần này, cùng lắm thì hắn lại dùng một loại bảo vật khác, hoặc là thiếu Đại Viêm Hoàng thất một cái nhân tình cũng được.
Trong lòng Tô Trường Không cũng kỳ vọng bọn họ có thể cứu lại Hồng Chấn Tượng, cho nên hắn chạy cực nhanh tới Đại Viêm thành, đi thẳng một mạch đến Trấn Ma ti gặp Đoan Mộc Đào, người mà bản thân hiểu biết hơn cả, muốn thông qua đối phương để liên hệ với Đại Viêm Hoàng thất.
Bởi vì vật còn sống không thể cất vào bên trong Thư Hương đại, cho nên Tô Trường Không chỉ có thể dùng một chiếc xe ngựa vận chuyển Bàng Thắng Vũ đang hôn mê đến bên trong Đại Viêm thành, dừng ngay bên ngoài Trấn Ma ti.
Từ rất xa, ngay khi Tô Trường Không còn chưa tới Trấn Ma ti, thì ở bên trong một một tòa đại điện thuộc Trấn Ma ti, Đoan Mộc Đào đang khoanh chân tĩnh tu chợt giật mình mở mắt.
"Phanh phanh phanh!"
Bởi vì bên trong hộp sắt đặt cạnh người Đoan Mộc Đào vừa truyền ra những âm thanh va chạm liên tiếp, nó đã kinh động tới gã.
Đoan Mộc Đào mở mắt, trong lòng có chút kinh sợ: "Tử Phách cảm nhận được khí tức của yêu võ giả? Có yêu võ giả ở ngay gần Trấn Ma ti! Rút cuộc là tên yêu võ giả nào lớn gan đến vậy?"
Phải biết rằng, Trảm Yêu Thần Binh Tử Phách của Đoan Mộc Đào cực kỳ mẫn cảm đối với khí tức của yêu ma, thậm chí nó còn có thể cảm nhận được yêu khí từ khoảng cách xa tới vài dặm.
Có thể nói, ở bên trong tổng bộ Trấn Ma ti đặt tại Đại Viêm thành, có cao thủ nhiều như mây, nhưng vào lúc này, lại có yêu võ giả gan lớn tới mức chủ động hiện thân ngay bên trong Đại Viêm thành, còn trực tiếp đi thẳng về phía Trấn Ma ti???
Đúng là to gan lớn mật!
Không chỉ như thế, căn cứ theo tần suất chấn động vô cùng kịch liệt của Trảm Yêu Thần Binh Tử Phách kia, Đoan Mộc Đào hiểu rằng, nó đã cảm nhận được yêu khí mạnh mẽ vượt qua tưởng tượng, mới làm ra phản ứng kích liệt như thế!
"Mau! Đi ra ngoài nhìn xem!"
Không dám có bất cứ do dự gì, Đoan Mộc Đào trực tiếp nắm lấy hộp sắt, nhanh chóng rời khỏi chỗ bế quan, lao ra bên ngoài Trấn Ma ti.
"Ti chủ!"
Mấy thủ vệ đang canh giác bên ngoài cửa Trấn Ma ti, nhìn thấy Đoan Mộc Đào bỗng nhiên xuất hiện, đều cung kính hành lễ, nhưng vẻ mặt Đoan Mộc Đào lại hiện lên một mảnh ngưng trọng chưa từng có từ trước đến nay, gã hoàn toàn không để ý đến mấy người bọn họ, hai mắt chỉ gắt gao nhìn chằm chằm về phía cuối con đường, người tản ra yêu khí mạnh mẽ kia đang từ từ tiếp cận!
"Tình huống gì đây?" Nhóm thủ vệ Trấn Ma ti cũng lộ ra vẻ kinh ngạc không thể nói rõ.
Bọn họ không hiểu vì sao Đoan Mộc Đào vừa xuất hiện đã bày ra dáng vẻ như lâm đại địch?
Ngay lúc ấy, ở phía cuối con đường, một chiếc xe ngựa đang chậm rãi đi đến, người lái xe chính là nam tử mặc hắc y, lạnh lùng tuấn tú.
"Đao huynh? Sao lại là ngươi?" Đoan Mộc Đào vốn bày ra dáng vẻ lâm đại địch, lại có chút kinh ngạc nhìn thấy nam tử mặc hắc y đang đi đến.
Gã vốn tưởng sắp có một tên yêu võ giả đáng sợ nào đó, điên cuồng liều lĩnh đến đột kích Trấn Ma ti bọn họ, nhưng ngưới tới lại là cường giả thần bí Đao Vô Phong đã lâu không gặp!
Tô Trường Không nhìn thấy Đoan Mộc Đào đang đứng ngay ngoài cửa Trấn Ma ti, lập tức mở miệng nói: "Đoan Mộc ti chủ, không mời tự đến, còn xin thứ lỗi."
Đoan Mộc Đào phục hồi lại tinh thần, cũng cười nói: "Đúng là khách quý, Đao huynh mau mời vào bên trong!"
Đồng thời, Đoan Mộc Đào cũng không nhịn được khẽ nhìn thoáng qua chiếc xe ngựa kia.
Gã biết, rất có khả năng luồng yêu khí mà Trảm Yêu Thần Binh trong tay gã cảm nhận được kia, đang bắt nguồn từ người ngồi bên trong xe ngựa.
Nhưng đến tột cùng là thần thánh phương nào, lại có thể làm Trảm Yêu Thần Binh phản ứng kịch liệt như thế?
Tô Trường Không dong xe ngựa cùng Đoan Mộc Đào tiến vào một tòa đại điện tiếp khách nằm trong Trấn Ma ti.
Đoan Mộc Đào có chút tò mò hỏi: "Đao huynh, ngươi tìm ta là có chuyện gì vậy?"
Đoan Mộc Đào hiểu rất rõ, mỗi lần Tô Trường Không đến tìm gã, đều phải có một vài yêu cầu. Lúc trước Tô Trường Không đã trợ giúp gã không chỉ một lần, bởi vậy, không cần biết Tô Trường Không có yêu cầu gì, Đoan Mộc Đào đều nguyện ý hết sức thỏa mãn, giúp đỡ.
"Thực không dám giấu giếm, ta đến đây muốn nhờ Đoan Mộc ti chủ hỗ trợ, xin cường giả Đại Viêm Hoàng thất ra tay, giúp vị bằng hữu cũ của ta một phen." Tô Trường Không đi thẳng vào vấn đề nói.
"Bằng hữu cũ?" Đoan Mộc Đào nghi hoặc.
Tô Trường Không không có nhiều lời vô nghĩa, chỉ thấy năm ngón tay hắn kéo một cái, chân khí ngưng tụ thành dòng, một luồng lực hút sinh ra. Bàng Thắng Vũ đang hôn mê, vẫn nằm bên trong chiếc xe ngựa đang dừng lại ngay ngoài cửa, trực tiếp bị hút đến, rơi thẳng vào bên trong đại điện.
"Hắn là... phó hội chủ Bàng Thắng Vũ của Diệt Sinh hội?" Ngay khi Đoan Mộc Đào thấy rõ gương mặt Bàng Thắng Vũ đang nằm trên mặt đất, vẻ mặt không khỏi biến đổi.
Hiển nhiên, gã chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra đối phương chính là phó hội chủ Bàng Thắng Vũ của Diệt Sinh hội, kẻ mà đám người bọn họ từng gặp được ở Phục Tượng sơn.
Ngày đó, Bàng Thắng Vũ đã mang tới cho Đoan Mộc Đào áp lực cực lớn, dù gã có Trảm Yêu Thần Binh nơi tay, vẫn không có một chút nắm chắc sẽ đối kháng được người này, may mắn thay Tô Trường Không đã đến, mới bức lui được Bàng Thắng Vũ nọ rời đi.
Nhưng thực lực quá mức mạnh mẽ của Bàng Thắng Vũ cũng khắc sâu ấn tượng trong lòng bọn họ.
Cũng khiến bọn họ hiểu, đối phương hoàn toàn xứng đáng là nhị bả thủ của Diệt Sinh hội!
Hiện giờ, Bàng Thắng Vũ đang nằm trên mặt đất, cả người đều là máu, bên ngoài thân thể còn có từng miệng vết thương chằng chịt, gân cốt gãy lìa, hiển nhiên đã bị thương nặng tới mức khó có thể tưởng tượng nổi, và ngay cả thân thể bất tử cũng khó chữa trị được, trực tiếp đẩy đối phương rơi vào trạng thái hấp hối.
"Hắn... Hắn là Bàng Thắng Vũ? Đao huynh ngươi bắt sống hắn ư?" Đoan Mộc Đào có chút khiếp sợ nói.
Những tổn thương mà Bàng Thắng Vũ đang phải chịu, hẳn là đao thương, nghĩa là kẻ này đã bị Tô Trường Không đánh trọng thương rồi bắt sống!
Phải biết rằng, Đoan Mộc Đào đã tận mắt nhìn thấy chiến lực mạnh mẽ của Bàng Thắng Vũ, và kể cả Tô Trường Không, trong trận chiến bùng nổ khoảng một, hai năm trước, hắn chỉ có thể bức lui đối phương, không thể làm gì hơn nữa.
Vậy mà chỉ trôi qua một đoạn thời gian ngắn ngủi như vậy, Tô Trường Không lại có thể bắt sống đối thủ khủng bố này rồi?
"Quả nhiên... hắn đã nắm giữ đao hồn trong Vạn Hồn Binh quật!” Trong lòng Đoan Mộc Đào cực kỳ khẳng định, lúc trước Tô Trường Không từng ở lại bên trong Vạn Hồn Binh quật tròn ba tháng thời gian, chắc chắn đã có thu hoạch thật lớn, còn đắp nặn ra đao hồn, thực lực một đường hát vang tiến mạnh, mới đủ khả năng bắt sống Bàng Thắng Vũ kia!
Bạn cần đăng nhập để bình luận