Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 726 - Khổ Đà Vs Thích Cương!

Kim Cương tự chính là đỉnh cấp tông môn, cũng là tông môn có được 'Tuyệt học'!
Như thế nào mới được gọi là đỉnh cấp tông môn?
Đó là tông môn từng sinh ra Võ Thánh trong lịch sử thành lập và phát triển của mình!
Không thể nghi ngờ, loại tông môn này sẽ có nội tình thâm hậu nhất, đa phần trong số bọn họ đều giống ngàn năm thế gia, là thế lực đã tồn tại trước khi Hoàng triều thành lập, trải qua thời gian dài tôi luyện, vẫn sừng sững không ngã, chiếm cứ động thiên phúc địa, tài nguyên hưởng không hết, đời đời đều có thể bồi dưỡng ra đỉnh cấp cao thủ, trường thịnh không suy.
Mà ở Đại Viêm hoàng triều, nhất là Trung châu với diện tích rộng lớn nhất, tài nguyên phong phú nhất, có nhiều vô số kể những tông môn võ giả to to nhỏ nhỏ, cũng chỉ có 12 thế lực đủ khả năng xưng là đỉnh cấp tông môn mà thôi.
Và Kim Cương tự chính là một trong số đó!
Về phần tuyệt học, chỉ có người từng dựa vào môn võ công này để tu luyện thành Võ Thánh, mới được gọi là tuyệt học.
Mỗi một môn tuyệt học đều tượng trưng cho ít nhất một vị võ giả từng dựa vào nó để thành tựu Võ Thánh. Thêm nữa, về sau, vị Võ Thánh này sẽ căn cứ theo cảm ngộ của chính mình, tiến hành chỉnh sửa lại môn võ công này, tiếp đó là truyền lưu cho hậu nhân. Bởi vậy sự huyền diệu của loại công pháp này đã vượt qua những thứ võ công bình thường, tương đương với có một không hai trên đời!
Và tuyệt học nổi tiếng nhất Kim Cương tự, chính là môn Kim Cương Bất Phôi Thân này. Những đệ tử trong Kim Cương tự có thể đạt được tư cách truyền thụ Kim Cương Bất Phôi Thân này, đều là thiên tài trong thiên tài!
Khổ Đà nọ vốn xuất thân từ Phật môn thánh địa Kim Cương tự, còn đạt được tư cách truyền thụ Kim Cương Bất Phôi Thân, có thể thấy được tiền đồ bất phàm và tươi sáng của gã, vậy mà một người như thế lại cam tâm trầm luân, gia nhập vào Diệt Sinh hội…
Đúng là vô liêm sỉ!
"Oanh oanh oanh!"
Mỗi lần Khổ Đà tiến lên nửa bước, quang mang màu vàng lợt trên người lại áp súc thêm một phần, khiến làn da của gã đều biến thành màu vàng sẫm thâm thúy.
Mỗi khi gã tiến lên một bước, khí tức đều trực tiếp tăng lên, mặt đất dưới chân không ngừng rung chuyển, bầu không khí xung quanh đều bị đè ép, ngưng đọng, co rút lại, dù khoảng cách xa xôi, vẫn có người cảm giác hô hấp của mình đã trở nên khó khăn!
"Cực kỳ mạnh! Sợ là thực lực của yêu võ giả Khổ Đà còn vượt xa Phong Nhật Nguyệt!" Tô Trường Không cũng không khỏi sợ hãi than khí tức của Khổ Đà qúa cường đại.
Lại nói, lúc trước yêu võ giả mạnh nhất hắn từng gặp gỡ chính là Phong Nhật Nguyệt, tồn tại đã dung hợp trung cấp Yêu Ma Tinh Hạch.
Nhưng khả năng cao là Khổ Đà này cũng dung hợp trung cấp Yêu Ma Tinh Hạch, cộng thêm xuất thân từ đỉnh cấp tông môn, Phật môn thánh địa Kim Cương tự, hiển nhiên võ công tu luyện, hay nền tảng của gã đều vượt xa Phong Nhật Nguyệt, thực lực đã vững vàng áp chế đối phương.
Thoạt nhìn động tác của Khổ Đà rất thong thả, kì thực chỉ trong vòng một, hai nhịp hô hấp, khí tức toàn thân đã được kéo lên đến đỉnh điểm, Kim Cương Nộ Mục (hình dung hai mắt trợn trừng trừng, cực kỳ hung ác), tựa như cả người đều có hỏa diễm màu vàng lợt đang thiêu đốt. Trong nháy mắt, khi gã tới gần Thích Cương trong phạm vi một trượng, bước chân mới từ từ chậm lại.
"Xuy xuy xuy!"
Đơn giản là vì phạm vi một trượng quanh người Thích Cương, vốn tràn ngập kiếm khí vô hình. Khi Khổ Đà tới gần phạm vi này, tựa như gặp phải mấy ngàn thanh kiếm sắc bén cắt qua, đâm chọc.
"Đang đang đang!"
Đổi lại là người bình thường hoặc là yêu ma khác, một khi tới gần Thích Cương trong phạm vi một trượng, chắc chắn sẽ bị cắt thành mảnh nhỏ, nhưng từng đạo kiếm khí vô kiên bất tồi, liên tục chém tới, đâm vào, cắt qua, lại khó có thể phá vỡ Kim Cương Bất Phôi Thân của Khổ Đà.
Trong lúc hai bên va chạm, lập tức vang lên âm thanh trong trẻo của kim loại ma sát vào nhau.
Mà càng tiếp cận Thích Cương, cường độ kiếm khí kia càng mạnh gấp bội, người có thể tiến vào phạm vi một trượng xung quanh gã, đã là cao thủ trong cao thủ!
Thích Cương vốn là Ngũ Khí Tông Sư, đã lĩnh ngộ được kiếm ý, đưa ngũ khí về thức hải, hiển nhiên một thân tu vi đã đạt tới hóa cảnh (hoặc là trình độ tuyệt hảo).
Có thể nói, trên phương diện kiếm đạo, đương thời chẳng có bao nhiêu người sánh bằng gã.
Gã chỉ cần đứng yên bất động tại chỗ thôi, nhưng võ giả bình thường muốn tiếp cận lại hứng chịu khó khăn đến tột cùng!
"Quả thật đao ý của ta còn kém kiếm ý của Thích Cương này một chút. Suy cho cùng, ta vẫn không phải Ngũ Khí Tông Sư chân chính."
Mắt thấy Khổ Đà kia đang bị tầng kiếm khí này ngăn cách ở phạm vi hơn một trượng, khó có thể tới gần Thích Cương, Tô Trường Không cũng không khỏi tán thưởng độ huyền diệu của kiếm pháp trong tay Thích Cương.
Nếu chỉ luận về ý cảnh, đúng là Tô Trường Không không bằng Thích Cương.
Thứ nhất, hắn nắm giữ đao ý chưa được bao lâu.
Thứ hai, Thích Cương là Ngũ Khí Tông Sư, trong khi cảnh giới tu vi của Tô Trường Không chưa đủ, hắn còn cách giai đoạn đưa ngũ khí về thức hải rất xa, cho nên kém đối phương cũng là chuyện bình thường!
"Đi tới!"
Khổ Đà trợn tròn mắt, như Minh Vương nổi giận, một bàn tay to màu vàng lợt đột nhiên vươn tới, tựa như chiều dài cánh tay lại trống rỗng tăng vọt lên gấp đôi, cứng rắn xé rách tầng tầng kiếm khí cách trở, chụp vào cổ họng Thích Cương vẫn đang đứng sừng sững bất động, năm ngón tay tráng kiện nắm chặt lại, uy lực mạnh tới nỗi không gian xung quanh cũng sinh ra vặn vẹo.
Nếu bị một trảo nào chụp phải, cả sắt thép cũng bị bóp thành bùn!
Mà ngay thời khắc ấy, rốt cuộc Thích Cương cũng động.
"Khí Kiếm Thuật. Khí Quán Trường Hồng!"
Đột nhiên Thích Cương điểm ra một ngón tay, trong tiếng kiếm rít chói tai, một thanh trường kiếm màu trắng với hàn quang chói mắt lóe lên, sắc bén không thể ngăn cản, đánh thẳng vào ngực Khổ Đà!
Thanh trường kiếm này mang theo hồng quang chói mắt, thân kiếm tràn ngập hàn ý lạnh thấu xương, nhưng trên thực tế, đó chi là kiếm khí, kiếm ý của Thích Cương ngưng tụ ra ngoài, dùng mắt thường cực kỳ khó phân biệt thực giả!
"Đây là Khí Kiếm Thuật mà Thích huynh am hiểu. Hắn không có bội kiếm, nhưng lại mang kiếm theo người! Rõ ràng thực lực lại cao hơn lần trước một tầng!" Thương Văn Vũ âm thầm gật đầu.
Gã cùng với Thích Cương là hảo hữu, từng luận bàn với Thích Cương không chỉ một lần, cũng chứng kiến kiếm pháp của đối phương không chỉ một lần.
Thích Cương am hiểu chính là một môn kiếm pháp lấy khí ngưng kiếm, một thân kiếm khí, kiếm ý hùng hậu, chính là thần kiếm giúp hắn giải quyết mọi việc đều thuận lợi!
"Đang! !"
Một kiếm này hung hăng đánh lên ngực Khổ Đà, lại phát ra âm thanh sắt thép chạm nhau đinh tai nhức óc.
Hiển nhiên Kim Thân Bất Phôi của Khổ Đà, đã cứng rắn chặn lại một kiếm có thể xuyên thủng tường thành sắt thép này, nhưng vẫn bị lực lượng thật lớn ngưng tụ phía trên mũi kiếm cứng rắn bức bách phải lui lại hơn một trượng.
Chuyện này khiến trên trán Khổ Đà nổi đầy gân xanh.
Phải biết rằng, từ khi gã thành danh tới nay, rất ít người có thể chống lại gã, càng đừng nói tới tình huống chính diện đánh lui.
Bạn cần đăng nhập để bình luận