Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 779 - Uy Lực Của Bạch Hổ Khiếu Sát!

Chỉ thấy Tô Trường Không thi triển thân pháp Thần Lộc Đạp Thiên, lập tức tiến lên một bước, rất nhanh đã vượt qua phạm vi mấy chục trượng, tựa như thuấn di, trực tiếp xuất hiện trước người Thạch Bất Phá.
Tô Trường Không đánh ra quyền phải nhìn như vô cùng bình thường, trùng kích vào phần bụng đầy cơ bắp tựa như được điêu khắc từ sắt đá của Thạch Bất Phá.
"Thạch Phá Thiên Kinh!"
Cùng lúc ấy, Thạch Bất Phá đã sớm tích tụ khí tức, lực lượng đến đỉnh phong, còn tăng lực chú ý lên tới cực hạn.
Ngay một khắc khi Tô Trường Không xuất hiện trước người mình, gần như gã đã có chuẩn bị từ trước, lập tức thi triển ra sát chiêu. Chỉ thấy gã nắm chặt hai quyền, giơ lên cao, tựa như một viên vẫn thạch lưu tinh, rơi xuống từ giữa hư không, đập thẳng vào đầu Tô Trường Không, bất chấp một quyền của hắn đang đánh tới bụng mình, quyết tâm lấy thương đổi thương!
Dù Thạch Bất Phá cũng hiểu một quyền này của Tô Trường Không tuyệt đối không đơn giản như mặt ngoài, nhưng gã lại tuyệt đối tin tưởng vào thần thông huyết mạch Trọng Nhạc của mình.
Lại nói, vừa rồi Tô Trường Không có thể làm thương tổn tới gã, còn móc ra Thạch Vương Nhãn của gã, là bởi vì Thạch Vương Nhãn vốn là ngoại lực và vị trí của bảo vật này chính là khu vực mà thần thông Trọng Nhạc không thể bao trùm.
Bên cạnh đó, ưu điểm của thần thông huyết mạch Trọng Nhạc chính là lực lượng mạnh, phòng ngự không thể phá vỡ.
Dựa trên cơ sở đó, gã tin một quyền của Tô Trường Không khó có thể làm mình bị thương, mà một kích của gã lại đủ để đánh cho hắn nhục thể thành bùn, tan xương nát thịt!
Trong thời điểm ấy, Tô Trường Không chiếm cứ thế chủ động vì ra tay trước, cho nên nắm tay của hắn cũng tiếp xúc với bụng của Thạch Bất Phá trước.
"Ngao!"
Ngay một khắc khi nắm tay khảm vào da thịt, Thạch Bất Phá đột nhiên ngây dại, trong tai gã nghe được một tiếng hổ gầm chấn vang thức hải. Đó là thứ âm thanh kinh khủng kéo tinh thần gã rơi sâu vào hoảng hốt, dường như cả đầu cũng muốn nổ tung ra.
"Ca ca ca!"
Hai đấm mang theo uy thế hùng hồn của Thạch Bất Phá bị buộc phải dừng lại.
Gã lại nghe được tiếng vỡ tan thanh thúy.
Và dưới một quyền của Tô Trường Không, thân hình nham thạch tưởng chừng như không thể phá vỡ của gã, lại phát ra âm thanh rền rĩ, tựa như không chịu nổi gánh nặng.
Tiếp đó, phần bụng tan rã từng chút một tựa như một miếng đồ sứ mỏng manh. Và gần như ngay lập tức, nó nổ tung ra, xuất hiện một lỗ máu trống rỗng, có kích cỡ bằng miệng bát, nội tạng đều dập nát thành bùn!
"Sao... Làm sao có thể..." Khóe miệng Thạch Bất Phá phun ra máu tươi.
Gã có chút khó mà thừa nhận nổi.
Đây chính là thần thông huyết mạch mà gã vẫn lấy làm kiêu ngạo đó.
Đây chính là vốn liếng cho phép gã đứng bất động khi đối mặt với Ngũ Khí Tông Sư đồng cấp, nhưng bất kể kiếm ý hay đao ý, đều không thể phá vỡ thân thể gã, không thể lưu lại trên đó bất cứ một vết thương nào.
Nhưng … chỉ một quyền nội liễm, nhìn có vẻ cực kỳ bình thường của Tô Trường Không, lại dễ dàng phá vỡ Trọng Nhạc của gã, đánh xuyên qua thân hình nham thạch khôi ngô của gã, biến nó thành một mảnh yếu ớt mỏng manh tựa như than cốc!
Ngũ Cầm Hí. Bạch Hổ Khiếu Sát!
Trên thực tế, một quyền tưởng như vô cùng đơn giản này, lại ẩn chứa sát chiêu Bạch Hổ Khiếu Sát mới được Tô Trường Không nghiên cứu, lĩnh ngộ ra từ Bạch Hổ Khiếu Sơn đồ.
Một chiêu này đã dung nhập âm luật vào bên trong quyền pháp, nhìn như đơn giản, kỳ thực, bên trong lại ẩn chứa một loại biến hóa cực kỳ huyền ảo, thông qua sóng âm tạo nên chấn động, rồi nương theo đó, bắt đầu phân giải, làm mai một, gây ra tổn hại cho địch nhân từ trạng thái phân tử.
Kể cả khi Trọng Nhạc của Thạch Bất Phá đã dũng mãnh đến trình độ ngay cả thần binh lợi khí cũng khó mà thương tổn được, một quyền của Tô Trường Không vẫn có thể tạo nên sóng âm, đánh thẳng vào thân thể gã, tạo nên chấn động, thúc đẩy quá trình phân giải, mai một, rồi dựa trên cơ sở đó, quyền kình bùng nổ, lập tức thế như chẻ tre, phá hủy hết thảy chướng ngại.
Lại nói, từ sau khi Ngũ Cầm Hí đạt tới thập nhất cảnh, những sát chiêu Tô Trường Không đã lĩnh ngộ được từ Chân Thú đồ đều sinh ra chất biến, uy năng bay lên một bậc thang mới!
Sau khi phần bụng trên thân hình khôi ngô cao tới ba mét của Thạch Bất Phá bị một quyền của Tô Trường Không đục lỗ, máu tươi trong miệng gã lập tức phun trào như suối, thân thể cũng héo rũ rất nhanh, biến về dáng vẻ ban đầu, tựa như một quả bóng bị xì hơi.
"Không có khả năng... Không có khả năng..."
Thạch Bất Phá thống khổ nửa quỳ trên mặt đất, hai tay ôm bụng, nhưng cũng khó có thể ngăn cản máu tươi đang phun trào.
Thân thể gã run rẩy, hồi lâu vẫn không thể thừa nhận chính mình đã thua trên tay một tên tiểu tử…
Còn thua bởi bị một kích cực kỳ đơn giản lại dễ dàng phá vỡ thần thông huyết mạch, khiến cho bản thân gã lọt vào phản phệ, mất đi tất cả năng lực phản kháng.
"Gia chủ!"
Mấy chục võ giả tinh nhuệ của Thạch gia cũng khó mà tin nổi một màn trước mắt này.
Hai người bọn họ phân ra thắng bại quá nhanh, gần như chỉ trong một nháy mắt mà thôi, một quyền chính diện của Tô Trường Không đã đánh xuyên qua người Thạch Bất Phá, máu tươi tuôn trào như bão táp!
"Dừng... Dừng..." Thạch Bất Phá muốn nói gì đó, nhưng Tô Trường Không không cho gã một chút cơ hội nào, quyền phải đã giơ lên cao, đập thẳng xuống đầu gã.
"Đùng!"
Thạch Bất Phá đang nửa quỳ trên mặt đất muốn né tránh, chống cự, nhưng nửa phần khí lực cũng không kéo lên nổi, chỉ có thể hướng ánh mắt hoảng sợ, chứng kiến trọng quyền của Tô Trường Không hung hăng nện vào đầu minh.
Ngay sau đó, cái đầu của gã nổ tung như quả dưa hấu.
Hưu!
Mà ngay trong khoảnh khắc Tô Trường Không đánh chết Thạch Bất Phá, thân hình hắn đã lướt ngang qua khoảng cách hơn một trượng, tránh đi vòi máu loãng phun ra, cũng cũng tránh đi ấn ký trong huyết mạch của Thạch Bất Phá!
Lại nói, trong cơ thể của thế gia đệ tử đều có ấn ký huyết mạch, nếu đánh chết bọn họ trong khoảng cách gần, ấn ký huyết mạch sẽ bay ra, nhập vào cơ thể hung thủ giết người, nhưng dựa vào thân pháp Lộc Hí, dẫu giết chết đối phương ở khoảng cách gần, Tô Trường Không vẫn có thể dễ dàng tránh thoát một chiêu ấn ký huyết mạch nhập thể này!
"Gia chủ!" Từng tiếng kinh hô đầy bi phẫn vang vọng khắp nơi trong Thư Hương động thiên.
Không một ai có thể nghĩ đến, gia chủ Thạch gia của bọn họ, đệ nhất cường giả của Diệu Thạch thành, chỉ trong mấy chiêu giao chiến chính diện cùng Tô Trường Không, đã bị đánh nát đầu, chết thảm tại chỗ.
Mà cùng lúc ấy, tại Ngoan Thạch sơn, cách nơi này mấy ngàn tới hơn vạn dặm, thiếu niên anh tuấn, cao lớn Thạch Kinh Thiên đang điêu khắc thạch điêu, chợt ngừng tay lại, thạch điêu trong tay lập tức bị khắc đao đánh thủng tạo nên một lỗ hổng xấu xí.
"Thạch Bất Phá... Đã chết? Theo lý, hắn đã nắm giữ Thạch Vương Nhãn do ta giao cho, không nên chết mới đúng!"
Thạch Kinh Thiên khẽ nhíu mày, thông qua Thạch Vương Nhãn, gã đã cảm nhận được khí tức Thạch Bất Phá vừa tiêu tán.
Đối thủ chỉ là một Lý gia sa sút, chẳng lẽ đám người kia vẫn còn giữ được thủ đoạn, sát chiêu do Bạch Hành Chi lưu lại, mới khiến Thạch Bất Phá ngã xuống?
Bạn cần đăng nhập để bình luận