Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 925 - Gặp Được Người Quen!

Bởi vì kể cả khi lão dùng lực lượng của Võ Thánh, muốn mạnh mẽ phá vỡ Thiên Long động thiên cũng cần trả cái giá thật lớn.
Hơn nữa Thiên Long Võ Thánh từng có bố trí ở bên trong Thiên Long động thiên, chẳng những ở nơi này có thật nhiều hung hiểm, còn rất có khả năng sẽ khởi động tự hủy nếu xuất hiện cường giả cùng cấp với đối phương tiến vào trong đó.
Đương nhiên Yến gia lão tổ không dám mạnh mẽ đánh vỡ Thiên Long động thiên, làm như vậy, vừa khó khăn vạn phần, vừa có khả năng sẽ xôi hỏng bỏng không, dùng giỏ múc nước.
Bởi vì, một khi Thiên Long động thiên bị phá hỏng, Yến gia bọn họ cũng chẳng thu hoạch được một chút lợi ích nào.
Lại nói, thứ mà Yến gia bọn họ coi trọng nhất vẫn là bản thân Thiên Long động thiên. Bọn họ muốn cắn nuốt khí vận ở bên trong Thiên Long động thiên, từ đó dùng để cường hóa cho động thiên phúc địa đang được Yến gia bọn họ nắm giữ!
Dãy Thiên Long sơn chập trùng cao thấp, giống như một con Chân Long đang phủ phục trên mặt đất, bất cứ lúc nào cũng có thể phóng lên cao.
Và lúc này, ở bên trong Thiên Long sơn, đã có người tới trước rồi.
Đó là ba người, hai trẻ một già.
Lão giả trong đó, tóc trắng xoá, ăn mặc mộc mạc, thoạt nhìn từ bề ngoài, người này chẳng khác gì một lão nông dân.
Một trong hai người trẻ tuổi khác có dáng vẻ thanh niên chừng ba mươi, tao nhã phong độ, cầm quạt xếp trong tay, còn người cuối cùng là một thanh niên khôi ngô, bên hông treo phối đao, mang tới cho người ta một loại cảm giác dũng mãnh.
"Lại có người tới." Thanh niên nho nhã kia ngẩng đầu nhìn lên không trung, chợt cười nói.
Lúc này ở trên bầu trời, có hai người đang bay cực nhanh đến, một người cưỡi bạch hạc, một người toàn thân được bao phủ bởi một tầng mây mù màu xám.
Người tới, đúng là Tô Trường Không cùng với Thiên Thi lão nhân.
"Đã có người tới rồi!" Thiên Thi lão nhân thấp giọng nói.
Tô Trường Không và Thiên Thi lão nhân đều không chút do dự, nhanh chóng hạ xuống bên dưới.
"Xin chào hai vị, lão phu Nhiếp Ngột." Lão giả có tạo hình y hệt lão nông kia, vừa nhìn thấy Tô Trường Không và Thiên Thi lão nhân, lập tức mỉm cười gật đầu nói.
"Nhiếp Ngột? Hắn là Hữu tướng của Ngân Nguyệt đế quốc." Thiên Thi lão nhân nghe được cái tên này, trong lòng thầm run rẩy, sau đó truyền âm nói với Tô Trường Không.
Lại nói, ngoại trừ quốc chủ có địa vị tôn sùng, muốn nhắc đến vị đại nhân vật nào có thực quyền ở bên trong Ngân Nguyệt đế quốc, đương nhiên phải kể tới hai vị Tả tướng, Hữu tướng, thủ hạ dưới tay quốc chủ.
Và hiển nhiên lão giả có dung mạo bình thường, không thu hút kia chính là Hữu tướng Nhiếp Ngột, có thể nói là đại nhân vật dưới một người, trên vạn người ở Ngân Nguyệt đế quốc!
Mà hai người khác, nam tử nho nhã và thanh niên khôi ngô kia hẳn phải là đệ tử Yến gia, nhìn về ngoài còn trẻ, nhưng thực lực sâu không lường được!
"Đao Vô Phong." Tô Trường Không chỉ đơn giản nói ra tên của mình.
"Là khách khanh mới của Hạ Viêm gia tộc sao..." Cái tên này làm Nhiếp Ngột khẽ gật đầu. Lão từng nghe nói tới đại danh của hắn.
Người này quật khởi nhanh chóng tựa như một ngôi sao chổi, cũng là khách khanh trưởng lão của Hạ Viêm gia tộc.
"Lão hủ Uông Thiên Công." Thiên Thi lão nhân cũng khách khí báo ra tên của mình.
"Lão tổ Uông Thiên Công của Thiên Thi môn?" Nam tử nho nhã nghe vậy, hai chân mày không khỏi nhíu lại một chút, hiển nhiên gã từng nghe nói tới cái tên này.
Đối phương là lão tổ của tà tông ma môn Thiên Thi môn kia.
Mà Tô Trường Không lại ở cùng một chỗ với Thiên Thi lão nhân kia, cũng khiến vẻ mặt nam tử nho nhã nọ thoáng trở nên lạnh nhạt hẳn.
Nhiếp Ngột lại không thay đổi sắc mặt, trên gương mặt già nua vẫn tràn ngập tươi cười nói: "Nếu hai vị đã đến đây, chắc là trên tay có Thiên Long Ngọc phù ròi, xin mời chờ một lát đi trước, đợi cho ngọc phù đến đông đủ, chúng ta có thể mở ra Thiên Long động thiên rồi."
Đương nhiên Tô Trường Không và Thiên Thi lão nhân đều không có ý kiến với lời nói của Nhiếp Ngột, hai người nhanh chóng đi tìm một tảng đá phụ cận rồi ngồi xuống tại chỗ, tĩnh tâm dưỡng thần.
Tô Trường Không lại phát hiện, ngoại trừ đội ngũ Yến gia, người tới sớm nhất cũng không phải bọn họ, mà là hai vị tráng hán đang lặng lẽ ngồi xếp bằng bên dưới gốc một cây đại thụ.
Hai tráng hán này thân cường thể tráng, cả người tràn ngập một loại dã tính, trên làn da ngực trần trụi còn khắc một cái đồ đằng hình đầu sói.
"Là thành viên vương tộc của Hung Lang vương đình, chỉ thành viên vương tộc của Hung Lang vương đình mới có tư cách xăm hình đầu sói Hung Lang đồ đằng kia ở trên người." Thiên Thi lão nhân cũng phát hiện ra bọn họ rồi nhanh chóng truyền âm nói với Tô Trường Không.
"Là người của Hung Lang vương đình sao..." Tô Trường Không khẽ gật đầu.
Hắn có biết về Hung Lang Man tộc này. Bọn họ vốn có đại cừu với Đại Viêm hoàng triều.
Tuy quốc gia kia chỉ là một trong hạ tam quốc, nhưng mỗi người đều dũng mãnh thiện chiến. Trong đó, vương tộc Hung Lang Man tộc lại là tồn tại cao cao tại thượng, là đồ đằng, tín ngưỡng của Hung Lang Man tộc.
Lúc trước, Tô Trường Không từng tham gia Lạc Nhật huyết chiến, cuộc chiến này chính là một trong những hồi đại chiến dai dẳng, không có hồi kết giữa Đại Phong thiết kỵ và Hung Lang Man tộc.
Xem ra, Hung Lang vương đình cũng có người chiếm được Thiên Long Ngọc phù, sau khi nhận được tin tức, bọn họ cũng phái người đến nơi này, muốn đi vào Thiên Long động thiên chia một chén canh.
Lại nói, người có thể đạt được Thiên Long Ngọc phù, tuyệt đối không phải nhân vật đơn giản!
Cùng lúc này, hai vương tộc đại dũng sĩ của Hung Lang vương đình kia, cũng hướng đôi mắt tràn ngập dã tính liếc nhìn Tô Trường Không và Thiên Thi lão nhân một cái, sau đó thu hồi ánh mắt, yên tĩnh chờ đợi.
Rất nhanh, chóp mũi Thiên Thi lão nhân lại nhẹ nhàng hít hít vài hơi, đột nhiên trên mặt gã hiện lên một mảnh ngưng trọng và sát ý nhàn nhạt.
"Có người quen đến đây..." Vẻ mặt Tô Trường Không cũng khẽ động.
Chỉ thấy ở phía xa xa trên bầu trời, có hai người đang nhanh chóng bay tới.
Một trong hai người đó là nữ tử mặc y phục màu đỏ, tướng mạo xinh đẹp yêu dị, khóe miệng ả mỉm cười, nhưng lại mang tới cho người ta cảm giác không rét mà run, tuyệt đối không dám có một chút khinh nhờn nào.
Dù khí tức của nữ tử áo đỏ yêu dị này, không tiết quá nhiều ra ngoài, nhưng chỉ một chút khí tức thôi cũng để lộ ra nguy hiểm cực hạn!
Đồng hành cùng nữ tử áo đỏ yêu dị nọ, chính là một nam nhân khôi ngô, hùng tráng, mặc chiến giáp, cả người tràn ngập một luồng khí tức đường hoàng bá đạo.
"Ma Quân Lâm..." Tô Trường Không lại biết người này.
Gã đúng là Ma Quân Lâm, tông chủ La Sát tông, phó minh chủ Thánh Tâm minh, kẻ lúc trước từng đuổi giết Thiên Thi lão nhân, còn chiến một hồi ngắn ngủi với Tô Trường Không.
Thực lực của Ma Quân Lâm này vô cùng dũng mãnh, gã vốn là hậu duệ của Võ Thánh.
Trước đó, gã đuổi giết Thiên Thi lão nhân chỉ vì muốn cướp lấy Thiên Long Ngọc phù trên người lão, sau đó chạm trán với Tô Trường Không, rồi chiến một hồi ngắn ngủi với hắn, nhưng cuộc chiến nọ chưa kịp phân thắng bại, đã bị Tần Diệt Sinh âm thầm rình mò bên cạnh nhúng tay vào. Đối phương hiển lộ ra một tia khí tức đã làm Ma Quân Lâm, kinh sợ thối lui, bỏ qua Thiên Long Ngọc phù.
Bạn cần đăng nhập để bình luận