Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 577 - Võ Giả Tinh Nhuệ Hay Cường Đạo Bình Thường, Có Khác Gì Nhau???

Đang lúc đêm khuya, một đội ba người đệ tử Thiết Tâm môn ở bên trong trụ sở gác đêm, tuần tra.
"Xuy!"
Nhưng đột nhiên, một mũi tên vô thanh vô tức bay vụt đến, khiến cho một võ giả Thiết Tâm môn bên trái còn không kịp phản ứng, thì đầu đã bị mũi tên xỏ xuyên qua, để lộ rõ một lỗ máu to bằng nắm tay.
"Ngươi. . ."
Hai người khác vẫn còn ngây ngốc sững sờ, chưa phục hồi lại tinh thần, thậm chí một chữ còn chưa kịp phun ra, lại có hàn quang liên tiếp lóe sáng.
"Phốc phốc!"
Gần như hai người kia trúng tiễn cùng một lúc, bị bắn chết tại chỗ cùng một lúc!
Tô Trường Không đang yên tĩnh đứng thẳng bên viền đỉnh núi Thiết Tâm sơn, hắn nhắm hai mắt, cảm thụ linh khí lưu động.
Đạo Dẫn Thuật đạt tới thất cảnh, có thể cảm giác được thiên địa linh khí, lại thông qua linh khí lưu động để phán đoán ra thực lực của người khác mạnh hay yếu, mà Đạo Dẫn Thuật đạt tới bát cảnh, loại cảm giác này càng thêm rõ ràng!
Một khi nắm giữ loại cảm nhận nhạy bén về linh khí lưu động, dù bản thân ở trong đêm tối, lại có rất nhiều chướng ngại vật như phòng ốc, vách tường xung quanh, Tô Trường Không cũng có thể 'Nhìn thấy’ một đám bóng người mơ hồ, tựa như đã mở thị giác nhiệt cảm. Tới sau đó, lại từ lượng linh khí lưu động xung quanh thân thể bọn họ để phán đoán ra thực lực mạnh yếu của bọn họ!
"Đúng là thực lực của Thiết Tâm môn, xem như không tồi, đại đa số đều là võ giả tinh nhuệ Đoán Thể." Tô Trường Không cảm thụ được trình độ thực lực của võ giả kia, lại âm thầm nói.
Nhưng đối với hắn, dù đối phương là võ giả tinh nhuệ hay là lưu phỉ bình thường cũng chẳng có gì khác nhau.
Dù chênh lệch ra sao, mỗi người vẫn chết vì một mũi tên của hắn!
"Hưu hưu hưu!"
Hư ảnh cự viên hiện ra sau lưng Tô Trường Không, được Tô Trường Không dùng ý niệm điều khiển, nó lập tức giương cung cài tên, xuất tiễn hàng loạt, một mũi tên lại một mũi tên, dây cung liên tiếp chấn động, từng mũi tên bay vút đi.
"Phốc phốc phốc!"
Mỗi một mũi tên bắn ra, đều có một võ giả Thiết Tâm môn kêu thảm rồi ngã xuống.
Tầm bắn của Tinh Văn Kim cường cung phối hợp với tiễn thuật của Tô Trường Không, còn vượt qua Thần Tí nỗ, tầm sát thương đạt tới bán kính cả cây số!
Phạm vi này vô cùng kinh khủng! Tương đương với bán kính bao trùm ba, bốn mươi sân bóng rổ, cả trụ sở Thiết Tâm môn đều nằm bên trong tầm bắn của hắn.
"Đang đang đang!"
Bên trong Thiết Tâm môn, vang lên tiếng chuông chói tai. Đây là tín hiệu nhắc nhở có người xâm lấn.
"Oanh!"
Nhưng tiếng chuông reo vừa vang được ba tiếng, đột nhiên ngưng bặt. Dưới ý niệm Tô Trường Không điều khiển, hư ảnh cự viên bắn thẳng một mũi tên về phía võ giả Thiết Tâm môn đang gõ chuông. Mũi tên này bắn vỡ quả chuông bằng kim loại to lớn kia, người gõ chuông cũng bị bắn chết tại chỗ.
"Ở bên kia! Mũi tên bắn tới từ vách núi đá đen ở phía Đông!"
Mà đến tận bây giờ, rốt cuộc cũng có người kinh hô, nhắc nhở những người khác về phương hướng mũi tên bắn tới.
"Cùng tiến lên, làm thịt bọn họ!"
Đám đông võ giả đánh về phía Tô Trường Không, nhưng hắn chẳng có chút kích động nào.
"Hưu hưu hưu hưu!"
Hư ảnh cự viên được Tô Trường Không dụng ý niệm điều khiển, thi triển ra Phong Lôi Liên Châu tiễn thuật, từng mũi tên bắn ra hàng loạt tựa như đạn pháo!
Trong tiếng máu thịt bị xé rách, mấy võ giả Thiết Tâm môn xông lên nhanh nhất lập tức chịu kết cục máu thịt bay tứ tung, bị ném bay ra ngoài, có mũi tên xuyên thủng thân hình một người còn chưa chịu ngừng, lại liên tiếp xuyên thủng hai ba người đằng sau!
"Rốt cuộc có bao nhiêu người ẩn nấp xông vào Thiết Tâm môn chúng ta? Chẳng lẽ tất cả đều là thần xạ thủ? Khiến chúng ta muốn tới gần bên kia cũng không được!" Da đầu đám võ giả Thiết Tâm môn còn lại đều run lên, trong lòng kinh hãi.
Từng mũi tên kia vẫn yên tĩnh không tiếng động lao tới, nhưng độ chính xác và uy lực lại mạnh đến đáng sợ, mỗi một mũi bắn ra kiểu gì cũng có người bị bắn chết. Bọn họ căn bản không thể tưởng được, những mũi tên liên tục được bắn ra kia, chỉ đến từ một người mà thôi.
Đối với Tô Trường Không, duy trì ngũ cầm biến hóa, chỉ tiêu hao tinh lực, ý niệm của hắn, và lấy trạng thái hiện giờ của hắn, hoàn toàn có thể duy trì cho hư ảnh cự viên xuất ra tới hai ba nghìn mũi tên cũng không thành vấn đề!
"Ngang!"
Lúc này, một bóng người khôi ngô lao ra khỏi đại điện, cùng với đó là một tiếng long ngâm rung trời, khí huyết nồng đậm bộc phát, hóa thành một con Trường Long màu máu, giương nanh múa vuốt, vờn quanh thân thể tráng hán khôi ngô kia, uy nghiêm mà dữ tợn.
Một luồng dao động khí huyết nồng đậm thổi quét, khiến đám võ giả Thiết Tâm môn phụ cận vừa mừng vừa sợ.
“Là... Môn chủ! Đây là Khí Huyết Trường Long? Môn chủ lại là võ giả cảnh giới Khí Huyết Trường Long!"
Nhân vật mang theo uy thế kinh người kia đúng là môn chủ Vương Thiết Sơn của Thiết Tâm môn.
Bọn họ đều biết Vương Thiết Sơn là võ giả Khí Huyết cảnh, nhưng võ giả Khí Huyết cảnh cũng có mạnh có yếu, và cảnh giới Khí Huyết Trường Long đã được xem như cường giả tinh nhuệ trong toàn bộ võ giả Khí Huyết cảnh!
Vương Thiết Sơn lại đạt tới trình độ khiến kẻ khác kinh hãi chỉ trong khoảng thời gian ngắn như thế!
"Bằng hữu, ta chính là Vương Thiết Sơn, đâu cần phải trực tiếp giận hạ sát thủ như vậy? Nếu có chỗ nào mạo phạm, sao không hiện thân gặp mặt, biến chiến tranh thành tơ lụa?"
Mái tóc đen trên đầu Vương Thiết Sơn bay lên, gã lập tức nhìn chằm chằm về một vùng hắc ám xa xa, dường như nơi đó đã bị một con cự thú chiếm cứ. Gã mở miệng, cất giọng hùng hậu mở miệng, muốn làm rõ xem rút cuộc là người phương nào muốn xuống tay với Thiết Tâm môn bọn họ.
"Là môn chủ của Thiết Tâm môn? Cảnh giới Khí Huyết Trường Long?" Tô Trường Không bỗng cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
Chỉ một cái Thiết Tâm môn nho nhỏ, có võ giả Khí Huyết cảnh cũng không kỳ quái, nhưng lại có võ giả đạt tới Khí Huyết thất biến trở lên?
Nếu Thiết Tâm môn có thực lực này, quy mô đâu có nhỏ như vậy?
Tuy Tô Trường Không có một chút ngoài ý muốn, nhưng vẫn không chút do dự. Nếu Vương Thiết Sơn này đã chủ động thò đầu ra, càng tiện để hắn bắn chết.
Hô!
Hư ảnh cự viên ở phía sau Tô Trường Không lập tức giương cung cài tên, Tô Trường Không hơi hơi ngưng thần, dung nhập một luồng tinh hoa nhân thể của bản thân vào bên trong mũi tên, giây tiếp theo, hư ảnh cự viên buông lỏng bàn tay.
"Hưu!"
Một luồng tiễn quang cắt qua phía chân trời. Ở trong quá trình phi hành, mũi tên sinh ra vặn vẹo, lượng lớn linh khí bị dẫn dắt ùa đến, rót vào bên trong mũi tên, chuyện này khiến mũi tên kim loại có chút không chịu nổi gánh nặng, bắt đầu trở nên vặn vẹo, nhưng tốc độ phi hành cũng càng lúc càng nhanh, kéo theo một luồng hồng quang, đánh thẳng tới Vương Thiết Sơn đang đứng ngoài trăm trượng!
"Cái gì?"
Con ngươi Vương Thiết Sơn chợt co rút lại. Gã vừa trông thấy một luồng hồng quang nổ tung, lao đến. Mũi tên này nhanh đến vượt qúa sức tưởng tượng của gã, mạnh đến không thể chống đỡ.
"Rống!"
Vương Thiết Sơn cũng chỉ kịp phát ra một tiếng gầm đầy giận dữ, thúc giục khí huyết đến đỉnh điểm, sau đó xuất trọng quyền, muốn chặn luồng hồng quang kia lại, rồi đánh nát nó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận