Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 286 - Kỹ Nhiều Không Đè Chết Người!!!

"Thông báo cho thiếu bang chủ một chút, bên này đã được giải quyết rồi! Những người khác ở trên thuyền tìm tòi cẩn thận đi, nhìn xem có còn người sống hay không?" Lúc này tinh nhuệ Đoán Thể đại thành của Cự Kình bang kia, trực tiếp truyền lệnh.
“Rõ!" Tất cả mọi người đều hiểu ý gật đầu, sau đó nhanh nhẹn tìm tòi những thứ đáng giá ở trên thuyền.
Căn cứ theo bang quy của Cự Kình bang, mỗi khi triển khai hành động chém giết hải khấu chẳng những sẽ được khen thưởng theo đầu người, mà những thành viên đảm nhiệm vai trò tiên phong như bọn họ, còn có tư cách được chọn lựa chiến lợi phẩm.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao bọn họ lại chen lấn nhau, muốn xông tới nơi này!
Tô Trường Không cũng đi theo mọi người tìm tòi một phen trên thuyền, cuối cùng hắn có chút thu hoạch là hai, ba mươi lượng bạc.
Nhưng đương nhiên, chút tiền ấy chẳng đáng là gì với hắn.
"Phốc phốc phốc!"
Theo quan sát của Tô Trường Không, những hải khấu nhảy xuống biển chạy trốn kia cũng không thể sống sót được, bởi vì có rất nhiều mũi tên bắn từ Hắc Kình hào ở phía xa xa đang lao tới bên này.
Không bao lâu sau trên mặt biển đã nổi đầy những thi thể bị mũi tên xỏ xuyên qua.
Tô Trường Không lại một lần nữa quay về Hắc Kình hào, hắn thấy được Tư Không Hoàng đang khom lưng lau chùi.
"Cảm giác thế nào?" Tư Không Chiến đứng bên cạnh hỏi hắn một câu.
"Đám hải khấu này rất yếu." Tô Trường Không bình thản trả lời.
Tư Không Chiến cười: "Đám hải khấu nhàn tản bình thường tự nhiên là không thể chống lại quân tinh nhuệ của Cự Kình bang chúng ta, nhưng đệ đừng coi khinh bọn họ. Trên thực tế, đám hải khấu nhàn tản này chỉ có thể bắt nạt một chút tiểu thương thuyền mà thôi, nhưng bất cứ kẻ nào nằm trong mười tám đại khấu của Lam Vũ hải đều là cao thủ võ đạo, thuộc hạ dưới tay binh nhiều tướng mạnh, không được phép khinh thường!"
Tô Trường Không khẽ gật đầu, đám người nổi tiếng nhất trong số những hải khấu hoành hành trên Lam Vũ hải chính là mười tám đại khấu.
Lúc trước bản thân Tư Không Chiến bị trọng thương, chính vì gặp phải cao thủ xếp trong năm hạng đầu thuộc mười tám đại khấu, song phương đánh nhau lưỡng bại câu thương, kết quả là Tư Không Chiến phải nghỉ ngơi hồi phục tới hai ba tháng mới tính là hoàn toàn khỏe lại!
Qua đó, có thể thấy được thực lực, nội tình của mười tám đại khấu này.
Cũng may giữa đám người bọn họ đều có thù hận chứ không phải là đồng khí liên chi (có mối quan hệ thân thiết), nếu cả đám bọn họ liên hợp lại, hơn phân nửa sẽ có đủ lực lượng để khiêu chiến địa vị của Cự Kình bang ở Lam Vũ hải!
Nhưng chỉ là địa vị của Cự Kình bang mà thôi.
Bởi vì dù là Cự Kình bang, cũng chỉ chiếm cứ gần như là toàn bộ tuyến đường biển quan trọng tới gần địa giới Mặc Lâm phủ thành thôi, muốn nuốt cả Lam Vũ hải là chuyện không có khả năng!
Sau đó Tô Trường Không nhìn về phía Tư Không Hoàng, không nhịn được nói: "Nhị tiểu thư, ta muốn học tài bắn cung."
Rất nhiều thời điểm giao chiến ở trên biển, song phương đều lựa chọn xạ kích tầm xa. Cũng vì vậy, rất nhiều người ở nơi này đều là tay hảo thủ cung tiễn.
Hiện giờ Tô Trường Không đi theo đội ngũ Cự Kình bang ra biển tiêu diệt hải khấu, cảm thấy quãng thời gian này vô cùng nhàn rỗi, còn không bằng học thêm một môn vũ kỹ.
Ví dụ như bắn cung chẳng hạn, dù sao kỹ nhiều cũng không đè chết người!
Hiện giờ Trảm Thiết Đao Pháp và Ngũ Cầm Hí của Tô Trường Không đều đạt đến cảnh giới Xuất Thần Nhập Hóa, muốn sinh ra chất biến trong khoảng thời gian ngắn là điều khó có thể làm được.
Bên cạnh đó, Tư Không Hoàng lại vô cùng am hiểu bắn cung. Nàng từng bắn ra một mũi tên từ khoảng cách một hai trăm thước, làm nổ tung một bàn tay của Thích Thành Hồng có cảnh giới Khí Huyết Lang Yên.
Hắn theo nàng học bắn cung chính là sự lựa chọn đúng đắn.
Hiện giờ để tránh gây ra chú ý không cần thiết, ở trước mặt người bên ngoài, Tô Trường Không vẫn xưng hô Tư Không Chiến, Tư Không Hoàng là thiếu bang chủ và nhị tiểu thư.
Tư Không Hoàng hơi sửng sốt.
Bởi vì hơn ai hết, nàng hiểu rằng, muốn nắm giữ kỹ năng bắn cung đến cảnh giới cao thâm, nhất định cần trả giá rất nhiều thời gian và tinh lực !
Nếu so sánh giữa cung và nỏ, thì ưu điểm của nỏ chính là dễ dàng khởi đầu, nhưng tầm sát thương cao nhất lại thấp, trừ phi là loại sàng nỗ, Thần Tí nỗ cỡ lớn, nếu không rất khó có thể sát thương đến địch nhân cách xa hơn trăm mét.
Mà cung, lúc khởi đầu rất khó khăn, muốn huấn luyện ra một cung tiễn thủ có khi cần phải dùng tới vài năm thời gian, và đương nhiên tầm sát thương cao nhất của cung sẽ vượt xa nỏ, nhưng lại không có hạn mức cố định.
Trên thực tế tầm sát thương cao nhất của cung hoàn toàn dựa vào trình độ của người sử dụng. Nếu một xạ thủ có kinh nghiệm lại được trang bị một cây cung tốt sẽ gây nên lực uy hiếp thật lớn, tương đương với một tay súng bắn tỉa!
Khi đối mặt với địch nhân, bọn họ hoàn toàn có thể tìm một vị trí tốt, từ đó tiến hành bắn chết đối phương từ cự ly xa, lấy yếu thắng mạnh vốn là chuyện thoải mái, bình thường.
Ví dụ như Tư Không Hoàng chẳng hạn, từ nhỏ nàng đã bắt đầu luyện tập bắn cung, mới có thể đạt tới thành tựu ngày hôm nay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận