Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1302: Tô Trường Không VS Mậu Minh (2) !!!

Thần Văn rậm rạp quấn quanh thân thể Mậu Minh, ước chừng nhiều hơn ba nghìn nhánh, điều này cho thấy Thần Thể của lão đã đạt tới cực hạn, nếu tiến thêm một bước, liền có cơ hội tu ra Đại Thần Thông Thần Văn quấn quanh thân hình gầy gò, mang đến cho lão một loại uy áp hùng hậu, giơ tay nhấc chân có thể bài sơn đảo hải.
“Khí tức thật đáng sợ!"
Trong lòng đám người Hạ Viêm Long đều kinh hãi, thân thể gầy gò lộ rõ thần quang của Mậu Minh kia không ngừng tản ra một luồng khí tức khiến nội tâm bọn họ sinh ra lo sợ bất an, có một loại cảm giác không thở nổi. “Minh Ma Quyền!"
Khí thế của Mậu Minh leo lên tới đỉnh phong, lão chợt xuất quyền.
Thần Văn hội trên quyền phải tụ, trực tiếp tản ra ngọn lửa u lục, như một hang động đen ngòm, cắn nuốt hết thảy quang mang.
Chỉ trong phút chốc, phạm vi trăm dặm đã rơi vào hắc ám, đưa tay không thấy năm ngón, chỉ còn duy nhất một ngọn lửa u lục vẫn đang bốc cháy hừng hực trên nắm đấm, tựa như tử tinh đang lóe lên hào quang!
Ầm ầm!
Một quyền này nện ra, mang theo cảm giác hùng hồn, nặng nề, khiến người ta như sa vào địa ngục.
Mậu Minh vừa ra tay, đã long trời lở đất, rung động lòng người!
Minh Hổ Khiếu Sát!
Đối mặt với một quyền này, Tô Trường Không lại không né không tránh, chỉ thấy Huyền Quy chân nguyên gần như đã trưởng thành đến cực hạn, đang chảy xuôi trong cơ thể, mạnh mẽ thúc đẩy thần thông.
“Rống!"
Tiếng hổ gầm chấn nhiếp linh hồn vang vọng khắp không trung, quyền kình của Tô Trường Không hội tụ, đánh ra một quyền, hư không chung quanh như tấm kính vặn vẹo, vỡ vụn, tràn ngập thần uy khiếp người.
“Ầm ầm!"
Hai viên trọng quyền lăng không va chạm cùng một chỗ, như hai hòn thiên thạch từ đến thiên ngoại đang lấy tốc độ cực nhanh, va chạm cùng một chỗ.
Dùng mắt thường cũng có thể thấy được một vòng gió lốc hủy diệt vừa sinh ra, bao trùm bốn phía. Nương theo tiếng gầm rú chấn nhiếp linh hồn nọ, lòng người chợt dâng trào một loại cảm giác hủy thiên diệt địa!
Trong nháy mắt khi va chạm, Mậu Minh có thể cảm giác được một luồng kình lực trùng kích chấn động đến từ nắm đấm của Tô Trường Không, như muốn phân giải thân thể lão, nhưng vẻ mặt Mậu Minh vẫn như thường. Lão cứng rắn chịu đựng quyền kình Minh Hổ Khiếu Sát giáng xuống, nhưng Thần Thể không chút tổn thương. “Bộ Thần Thể này của ta đã trải qua thiên chuy bách luyện... kể cả khi một mực đứng in bất động, trong Thần Thể cảnh, cũng khó tìm được một người có thể đả thương đến ta!” Khóe miệng Mậu Minh khẽ nhếch lên, Tô Trường Không đủ mạnh, nhưng hoàn toàn không uy hiếp được lão.
Ngược lại Tô Trường Không lại cảm nhận được một quyền này của Mậu Minh như một tòa u minh địa ngục vừa nghiền ép lao đến.
Và với bộ thân thể mạnh mẽ của hắn, vẫn bị đối phương cứng rắn oanh kích cho bay ngược ra ngoài, như một ngôi sao băng bị ném ra xa vài dặm, mới ngăn được thế lui.
“Quả thật Mậu Minh này rất mạnh... Lão đã đạt tới Thần Thể cảnh đỉnh phong. Muốn dựa vào thần thông và thân thể này chính diện ẩu đả với lão, trừ phi ta phải toàn lực bộc phát, lộ ra Cự Kình Chiến Thể... nhưng nếu làm Minh, đúng là thực lực của lão không hề tầm thường.
như vậy, thân thể yêu ma của ta cũng triệt để bại lộ rồi...” Tô Trường Không cùng không khỏi thán phục Mậu Sau khi đánh ra một quyền áp chế Tô Trường Không, thân hình gầy gò của Mậu Minh lại tản ra một luồng cảm giác áp bách nặng nề. Lão không truy kích, mà cười hắc hắc quái dị nói: “Người trẻ tuổi, để ta xem Nguyên Thần của ngươi có thể phá vỡ ‘Minh ngục Thần Thể thiên chuy bách luyện này của ta hay không?” Trước đó, thông qua miêu tả của Đoạn Mộ Danh, kẻ đã từng giao thủ với Tô Trường Không, coi như Mậu Minh cũng khá am hiểu về nội tình của Tô Trường Không, bởi vậy, lão rất tự tin vào bản thân mình, dù Tô Trường Không có Nguyên Thần mạnh mẽ, cũng không thể làm thương tổn được lão.
Hơn nữa, mở miệng khích Tô Trường Không vận dụng Nguyên Thần, cũng là mục đích của Mậu Minh. Lão muốn giết chết thân thể của hắn, rồi bắt được Nguyên Thần bên trong mang về Cổ Ma tông, tiếp đó lại dùng bí thuật khiến nó trở thành thuốc bổ rồi cắn nuốt!
“Vậy thì... Như ngươi mong muốn!” Tô Trường Không lạnh lùng nói.
Hắn cũng hiểu, bản thân cần phải nhanh gọn, dứt khoát chém giết bậc cường giả như Mậu Minh này thật nhanh, và nếu không xuất ra một chút bản lĩnh thật sự, sợ rằng ngay cả hắn cũng không thể chiến thắng đối phương Ong ong ong!
Tô Trường Không khẽ động ý niệm, thân thể trực tiếp bước vào trong hỗn độn hư không. Tiểu nhân màu vàng vốn đang ngưng thần ngồi xếp bằng trong thức hải của hắn, chợt mở to hai mắt, rồi từ bên trong mi tâm, chui ra ngoài, lơ lửng phía trên đỉnh đầu. Toàn thân Nguyên Thần được bao phủ bởi một luồng khí lưu màu vàng như một pho tượng Thần Chích chí cao vô thượng, khí thế uy nghiêm mênh mông cuồn cuộn tràn ngập tám phương “Hắn muốn vận dụng Nguyên Thần.. Mắt thấy một màn này, trong mắt Đoạn Mộ Danh chợt hiện lên một mảnh kiêng kỵ, sợ hãi.
hắn đáng sợ đến mức nào.
Ông ta đã từng nếm qua thiệt thòi lớn trên tay Tô Trường Không, đương nhiên cũng biết Nguyên Thần này của “Nhưng hắn không đả thương được sư tôn!” Đoạn Mộ Danh rất tự tin. Ông ta không cho rằng loại trình độ công kích Tô Trường Không từng lộ ra lúc trước, có thể tạo thành uy hiếp đối với bậc cường giả như Mậu Minh! “Quả nhiên là hắn..” Tần Chiến cũng nhận ra Nguyên Thần này chính là thủ phạm đã giết chết đệ tử của ông ta.
màu vàng nọ, trong lòng lập tức có chút sững sờ.
“Đây là... Đạo Thần tiền bối?” Về phần đám người Hạ Viêm Long, ngay sau khi bọn họ nhìn thấy Nguyên Thần Bởi vì vào lần cao thủ của Cổ Ma tông tập kích lần trước, đã có một tiểu nhân màu vàng như Thiên Thần hiện thân, dễ dàng chém giết hết tất cả cường địch. Bọn họ còn nhớ lúc ấy, đối phương tự xưng là Đạo Thần, sư phụ của ‘Đạo Vô Phong.
Và hiển nhiên là không một ai hoài nghi chuyện này, tất cả đều cho rằng Đạo Vô Phong đã thỉnh cầu sư phụ của mình ra tay cứu viện.
“Thì ra... Vốn dĩ không hề có Đạo Thần gì đó, và người chém giết cường giả của Cổ Ma tông chính là Đạo trưởng lão!” Khóe miệng đám người Đoan Mộc Đào, Hạ Viêm Long đều khẽ run rẩy, trong lòng rung động không thôi trước sự đáng sợ của Tô Trường Không.
Hóa ra... ngay từ lúc chưa tới Cổ Thánh quốc, hắn đã đạt tới trình độ làm bọn họ phải ngưỡng mộ nhìn theo rồi, ngay cả đệ tử tinh nhuệ Cổ Ma tông đến từ Cổ Thánh quốc cũng bị hắn dễ dàng chém giết! “Hả? Không đúng lắm..” Khi Tô Trường Không để lộ ra Nguyên Thần, mí mắt Mậu Minh khẽ giật giật.
Dựa vào cảm giác nhạy bén, tinh thần tập trung của mình, lão có thể cảm nhận được uy hiếp khủng bố do Nguyên Thần nho nhỏ kia truyền tới!
“Chuyện gì đang xảy ra vậy... Hoàn toàn không giống với miêu tả của Đoạn Mộ Danh! Nó lại đủ khả năng làm ta cảm thấy bị uy hiếp!” Mậu Minh khó có thể tin được tình huống đang xảy ra trước mắt. Nếu Nguyên Thần của đối phương có thể khiến lão cảm giác được trình độ uy hiếp này, thì ngày đó, làm sao Đoạn Mộ Danh có thể cầu được một đường sống từ trên tay đối phương?
Đương nhiên Mậu Minh không biết, chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi là mấy năm này, Tô Trường Không đã tiến vào trong Sinh Tử cốc, hoàn thành một lần triệt để khai thác tiềm lực bản thân, nhìn thấu được bản nguyên Nguyên Thần của bản thân, cũng từ đó mà rèn nó thành thiên chuy bách luyện.
Có thể nói, so với Nguyên Thần của mấy năm trước, Nguyên Thần của hắn ở thời điểm hiện giờ hoàn toàn là một trời một vực, khác biệt như một thanh đao cùn đặt chung với thần binh lợi khí!1575 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận