Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 849 - Đao Xuất! Tất Trúng!

"Khanh! !"
Bàn tay Tô Trường Không đã đặt phía trên chuôi đao bên hông, và ngay một khắc bàn tay tiếp xúc đến chuôi đao kia, tựa như giữa hắn và nó sinh ra một loại cộng minh nào đó.
Nói dễ hiểu hơn, dường như Trảm Thiết đao phổ thông bình thường trên tay hắn đã được giao cho hồn phách. Nó lập tức phát ra tiếng đao ngân hùng hậu, rõ ràng!
Có thể nhận thấy, thứ âm thanh này vốn không hề chân thật, nó chỉ là hư ảo, tựa như một loại âm thanh đến từ linh hồn, đầy hư vô mờ mịt, nhưng lớn đến mức người điếc cũng có thể nghe thấy!
"Cái gì?" Cũng chính giờ khắc này, lần đầu tiên kể từ khi trận chiến bùng nổ, da đầu Huyền Minh thượng nhân run lên.
Ngay tại thời điểm ấy, dường như cả thời gian cũng trở nên bất động.
Huyền Minh thượng nhân nhìn thấy một luồng dao động vô hình khuếch tán ra. Cùng lúc ấy, ánh đao lạnh lẽo thoát khỏi vỏ đao trói buộc.
Hết thảy mọi hành động nhìn như thong thả, kì thực lại nhanh đến mức làm cho cảm quan của người ta trở nên hỗn loạn.
Ánh đao lạnh lẽo kia vừa hư ảo lại chân thật, vừa mộc mạc lại huyễn lệ, nhanh chóng xẹt qua không gian, gấp gáp xé toạc hư không như một trang giấy hơi mỏng, từ xa lại gần!
Huyền Minh thượng nhân ý thức được chuyện không ổn, lập tức thoát ra, lui lại, nhưng vẫn có chút chậm.
"Phốc!"
Ánh đao cắt qua bàn tay đang chộp tới của Huyền Minh thượng nhân, cùng với tiếng xé rách thanh thúy, trên bàn tay vốn được bao phủ bởi một tầng hộ thể chân khí bao trùm hùng hậu đến đáng sợ của Huyền Minh thượng nhân cũng bị dễ dàng xé rách, nửa bàn tay kèm theo năm ngón của gã đều bị chặt đứt, ném bay ra ngoài.
"Tay... Tay của ta!" Huyền Minh thượng nhân lảo đảo lui về phía sau, đến tận lúc này gã vẫn có chút không kịp phản ứng lại. Mãi cho đến khi một cơn đau đớn thấu tâm can ập tới, gã mới phát ra tiếng kêu rên thảm thiết, nơi bàn tay bị đứt truyền đến cơn đau xâm nhập linh hồn, khiến cho cả linh hồn của gã cũng trở nên không trọn vẹn, đau đến khó có thể chịu được!
"Chỉ đơn giản như vậy... lại có thể làm gã bị thương?" Ngay cả bản thân Tô Trường Không, cũng có chút kinh ngạc.
Rõ ràng lúc trước, hắn đã dùng tới sát chiêu có uy lực cực mạnh như 'Bạch Hổ Khiếu Sát', thậm chí còn đánh trúng điểm yếu hại là đầu của Huyền Minh thượng nhân, vẫn khó có thể làm bị thương tới gã, nhưng lúc này, hắn chỉ vận dụng đao hồn, và chỉ vẻn vẹn là tiếp xúc một chút mà thôi, một đao ấy cũng dễ dàng chém xuống một bàn tay của Huyền Minh thượng nhân!
"Thì ra là thế... 'Ngụy thần thông' của Huyền Minh thượng nhân có thể hấp thu hóa giải bất cứ loại công kích nào, nhưng lại không thể hóa giải 'Đao hồn', đây là lực lượng đến từ linh hồn! Là một loại lực lượng hoàn toàn khác biệt!" Tô Trường Không có chút hiểu ra.
Ngũ Cầm Hí của hắn, dựa vào tinh khí thần điều động thiên địa linh khí, từ đó phát ra sát chiêu, và Huyền Minh thượng nhân lại có thể hấp thu, hóa giải loại công kích trên phương diện này.
Nhưng đao pháp đạt tới Hồn cảnh, đắp nặn ra đao hồn, lại chính là linh hồn thăng hoa, và lực lượng do nó phát ra cũng đến từ linh hồn, khác biệt hoàn toàn với lực lượng của thiên địa linh khí, thậm chí cả chân khí do thân thể tu thành nữa, bởi vậy Huyền Minh Bí Điển đạt tới cấp bậc ngụy thần thông của Huyền Minh thượng nhân, cũng khó có thể hóa giải được!
"Sao... có khả năng? Đây là thần binh lợi khí gì? Lại có thể phá vỡ Huyền Minh chân khí của ta?" Phần tay cụt của Huyền Minh thượng nhân vẫn đang phun trào huyết dịch, đau đớn đến linh hồn cũng run sợ nhưng gã vẫn có chút không sao tin nổi chuyện này.
Tô Trường Không có thể chém ra một đao dễ dàng làm gã bị thương?
Gã cho rằng tình huống này có liên quan tới thanh đao trong tay Tô Trường Không, chắc hẳn nó chính là thần binh hiếm có trên đời!
Đương nhiên, trên thực tế, Trảm Thiết đao trong tay Tô Trường Không chỉ là một thanh đao phổ thông bình thường mà thôi, nhưng sau khi nó cộng minh cùng đao hồn của hắn, thanh đao bình thường lại trở nên khủng bố hơn bất cứ thần binh lợi khí nào!
"Giết!"
Chỉ trong nháy mắt, tâm niệm trong đầu Tô Trường Không thay đổi thật nhanh, hắn không có ý định cho Huyền Minh thượng nhân bất cứ cơ hội thở dốc nào, chỉ thấy linh hồn hắn chấn động, bốn phía quanh thân đều xuất hiện khí thế sắc bén muốn chém nát hết thảy, hắn tiến lên một bước, hai tay nắm Trảm Thiết đao, một đao chém thẳng vào đầu kẻ địch.
Một đao vô cùng đơn giản này, lại hoàn mỹ không chút sứt mẻ, chém ra một cái khe nhỏ bé tối đen, mang theo uy năng tựa như nhân quả, đao xuất, tất trúng! Không gì không chém được!
"Huyền Minh thần đan!" Tóc gáy Huyền Minh thượng nhân dựng thẳng đứng lên, trong miệng gã phát ra một tiếng thét dài mang theo điên cuồng.
Huyền Minh thần đan vốn đang lộ ra bên ngoài cơ thể lập tức chui vào trong đan điền, sau đó nhanh chóng bành trướng lên, hóa thành quả cầu màu đen có đường kính gần trượng, ngăn giữa hai người. Lượng chân khí hùng hậu tràn ngập bên trong, giống như một khu hắc động, có thể xay nát tất cả những người nào dám tới gần thành mảnh nhỏ.
Đối mặt với một đao chém thẳng vào linh hồn này, Huyền Minh thượng nhân cũng biết bản thân khó có thể tránh né được, và điều gã có thể làm chính là dùng Huyền Minh thần đan do bản thân khổ tu nhiều năm, tiến hành phòng ngự.
"Xuy!"
Trảm Thiết đao hung hăng trảm xuống, trên lưỡi dao mang theo một luồng lực lượng vô kiên bất tồi đến từ linh hồn.
Cùng với tiếng xé rách chói tai vang lên, Huyền Minh thần đan vừa bành trướng biến thành quả cầu có đường kính gần trượng kia, đã bị lưỡi dao lướt qua, chém ra một đường nứt thật lớn.
"Ầm vang long!"
Huyền Minh thần đan vốn hồn viên nhất thể (tròn trịa hoàn mỹ), lại bị xé rách, giống như một quả khí cầu bị cắt qua, lượng lớn chân khí ở bên trong điên cuồng trút ra bên ngoài, chân khí hùng hậu kia chính là thành quả do Huyền Minh thượng nhân khổ tu gần trăm năm, hấp thu, luyện hóa vô số võ đạo cường giả mới đạt được.
Chân khí nồng đậm từ trạng thái sương mù biến thành dịch thể, vương vãi ra chung quanh, khiến cho phạm vi gần dặm đều xuất hiện một cơn mưa phùn màu đen!
"A a a! Huyền Minh thần đan của ta... Của ta!" Sắc mặt Huyền Minh thượng nhân đầy vẻ vặn vẹo, sợ hãi, trộn lẫn với cực độ kinh ngạc, không dám tin.
Trong miệng gã phát ra một tiếng kêu rên đầy thê lương, tựa như không thể thừa nhận được hiện thực trước mắt. Khí tức toàn thân nhanh chóng uể oải xuống. Chỉ trong nháy mắt cả người già nua thêm mấy chục tuổi, nếp nhăn xuất hiện trên gương mặt anh tuấn, mái tóc đen biến thành trắng như tuyết.
Hiển nhiên Huyền Minh thần đan bị phá, gã cũng trọng thương khó có thể vãn hồi.
Phải biết rằng, Huyền Minh thượng nhân khổ tu nhiều năm mới có thể dựa vào tư chất võ đạo siêu phàm, cùng với thiên thời địa lợi, thúc đẩy Huyền Minh Bí Điển lên đến cảnh giới viên mãn, sánh ngang với tổ tiên, trong lòng gã đầy dã tâm bừng bừng, thề phải vượt qua tổ tiên, quật khởi bên trong thịnh thế, nghịch lưu xông lên, thành tựu Võ Thánh!
Nhưng kết quả là… toàn bộ gốc rễ để gã kiêu ngạo, đều dựa vào Huyền Minh thần đan. Và chỉ một đao của Tô Trường Không, đã chém nát hết thảy, khiến cho nhiều năm khổ tu đều biến thành uổng phí.
Làm sao Huyền Minh thượng nhân có thể thừa nhận nổi chuyện này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận