Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 242 - Rút Cuộc Hắn Nên Lựa Chọn Ra Sao?

Mặc dù Cung Chính chuẩn bị về hưu nên mới chọn người nhường chức vị nhưng lão có thể không hề giữ lại chút gì mà truyền thụ tất cả Luyện Đan Thuật của mình cho Tô Trường Không, còn cảnh cáo hắn nhiều lần, để cho hắn cẩn thận với tình huống trong bang, đừng đi trêu chọc những chuyện phiền toái… Suy cho cùng, lão cũng có ân rất lớn với hắn.
Lúc ấy khi Cung Chính chết đi, bởi vì Tô Trường Không mới đến nơi này, cái gì cũng không hiểu, càng không nắm được chút manh mối gì về thân phận của hung thủ, cuối cùng hắn chỉ có thể kiềm nén xuống, không dám hành động gì, nhưng hắn vẫn luôn ghi nhớ chuyện này trong lòng, chưa bao giờ quên đi.
Tới ngày hôm nay, sau khi hắn giả vờ từ chối, lại ngoài ý muốn biết được nguyên nhân cái chết của Cung Chính từ trong miệng người mặc hắc y kia… từ tận đáy lòng hắn đã dâng lên một luồng sát ý mãnh liệt.
Bởi vì nguyên nhân lão bị người ta tàn nhẫn sát hại, chỉ vẻn vẹn là quá bo bo giữ mình, không lựa chọn người mà Mạnh Tang bố trí!
"Ngoài ra, có thể nói cho ngươi biết, người ra tay sát Cung Chính chính là ta. Lúc ấy khi ta vừa ngăn cản Cung Chính rời đi, lão đã biết mục đích của ta, cũng ý thức được chuyện không ổn, lập tức quỳ xuống đất cầu xin ta tha thứ, ân hận vì lúc trước mình đã làm sai, còn nguyện ý nộp lên cho ta toàn bộ tài phú đan dược đã tích cóp bao nhiêu năm qua, lấy đó để cầu sống sót. Nhưng từ trước đến nay, ta làm việc luôn ổn thỏa, dứt khoát ban cho lão một cái chết vô cùng thê thảm! Phó bang chủ còn tỏ ra cực kỳ hài lòng với thủ pháp của ta đó!" Người mặc hắc y dương dương tự đắc nói, trong giọng điệu ẩn chứa đầy uy hiếp.
Vì bức bách khiến Tô Trường Không ngoan ngoãn nghe lời, kẻ này cũng không hề cố kỵ lập tức kể rõ ra quá trình hắn đã giết chết Cung Chính!
Tô Trường Không không nói gì, sắc mặt trở nên khó coi vô cùng.
Người mặc hắc y cho rằng mình đã dọa cho Tô Trường Không sợ hãi, giọng nói của hắn hơi chút dịu đi: "Thiên phú luyện đan của ngươi không tệ, ngay cả Lưu Canh, kẻ bị ngươi cướp đi vị trí cũng không thể không khen ngợi ngươi. Cho nên phó bang chủ rất coi trọng nhân tài như ngươi. Cứ ngoan ngoãn nghe lời, về sau tất cả mọi người đều là người một nhà, có vô tận chỗ tốt chờ ngươi hưởng thụ!”
“Đương nhiên, ngươi cũng có thể đi nói chuyện phát sinh hôm nay cho nhị tiểu thư, nhưng mà nếu phó bang chủ đã muốn ra tay với một ai đó, thì không phải một người như nhị tiểu thư có thể giữ được đâu! Tự bản thân ngươi suy nghĩ kỹ càng đi!"
Người mặc hắc y kia tự cho rằng lời cảnh cáo của mình đã có tác dụng, Tô Trường Không kia đã sớm bị dọa cho sợ mất hồn mất vía, là người thông minh nên biết lựa chọn như thế nào.
Cuối cùng, hắn bỏ lại một câu như vậy rồi lắc mình rời đi.
Trong phòng, Tô Trường Không chậm rãi cầm lấy Trảm Thiết đao vốn được hắn đặt bên mép giường, hai tay nhẹ nhàng vuốt ve vỏ đao, cả ngươi rơi vào trầm tư suy nghĩ.
Một đao giết người này, vì báo thù cho Cung Chính, cũng vì bản thân hắn có thể hung hăng xả ra một ngụm ác khí, nhưng cũng một đao này sẽ khiến nguyện vọng yên lặng luyện công của hắn hoàn toàn tan vỡ, còn phải xé rách da mặt cùng phó bang chủ Mạnh Tang!
Nếu như hắn không phản kháng, ngược lại cứ tỏ ra ngoan ngoãn nghe lời, sau đó cố ý luyện đan thất bại mà không hạ độc thì sao?
Thoạt nhìn, đó chính là lựa chọn tốt nhất.
Nhưng hắn làm như vậy, thực sự có thể khiến cuộc sống tiếp tục bình yên trôi qua như bình thường hả?
Cung Chính cũng từng lựa chọn không đắc tội cả hai bên đó thôi nhưng kết quả vẫn không được chết già…
Rút cuộc hắn nên lựa chọn ra sao? Hiện giờ đúng là trong đầu Tô Trường Không đang vô cùng rối loạn.
Cuối cùng, trong lòng hắn đã có quyết định: "Vậy cứ xem thiên ý đi! Một chút nữa khi luyện đan, ta sẽ dốc hết toàn lực, xem một lò đan cuối cùng này là thành công hay thất bại!"
Nếu luyện đan thất bại, Tô Trường Không không cần hạ độc, sẽ không quá mức đắc tội Mạnh Tang, coi như có thể giữ được một chút bình yên ngắn ngủi.
Còn nếu thành công... Chắc chắn hắn sẽ không hạ độc. Nhưng làm như vậy cũng tương đương với đắc tội Mạnh Tang rồi!
"Ta chỉ muốn an tĩnh luyện đan, an tĩnh tu luyện thôi... Vì sao cứ phải làm ta khó xử chứ?" Tô Trường Không vuốt ve vỏ đao, thầm thở dài một tiếng.
Bóng đêm sâu dần, Tô Trường Không thu thập một phen, lại đúng hạn đi tới nơi ở của Tư Không Hoàng, luyện lô đan dược thứ ba.
"Tô tiên sinh, ngươi cứ hết sức là được." Trước khi luyện đan, Tư Không Hoàng vẫn trấn an Tô Trường Không như cũ nhưng có thể nhìn ra bản thân nàng cũng rất lo lắng, vô cùng thấp thỏm.
Dược liệu của Ngưng Thần Hộ Tâm đan rất trân quý, Tư Không Hoàng cũng chỉ kiếm được ba phần, nếu lần này lại tiếp tục thất bại, hoàn toàn không còn cơ hội nữa rồi!
"Ừm."
Tô Trường Không gật gật đầu, sau đó tiến vào mật thất, chuẩn bị luyện đan.
Hắn vứt bỏ hết thảy tạp niệm ra sau đầu, bắt đầu cẩn thận tỉ mỉ xử lý dược liệu, dự nhiệt cho đan lô và dựa theo thời cơ bỏ vào bên trong lần lượt từng loại dược liệu.
Thời gian trôi qua, Tô Trường Không hoàn toàn quên hết những chuyện khác, trong lòng chỉ có duy nhất một suy nghĩ, đó là luyện chế lô đan dược này thật tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận