Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 643 - Ra Ngoài…

Tiêu phí một chút thời gian, những luồng Tiên Thiên chi khí kia đều bị Tô Trường Không luyện hóa cả rồi. Trong cảm giác của hắn, sau khi lần lượt luyện hóa 10 luồng Tiên Thiên chi khí, ít nhất là Quy Tức chân khí đã mạnh hơn trước kia hai ba phần, và lấy tiêu chuẩn nội công của hắn, tăng lên hai ba phần đã là con số tương đối khoa trương rồi!


Quy Tức Công (Thập cảnh Kinh Thế Hãi Tục 10%)

Tiến độ tu luyện Quy Tức Công cũng tăng trưởng 10%.
"Chuyện này. . . Càng đi về sau càng khó, muốn cho Quy Tức Công tiếp tục đột phá, chẳng lẽ cần phải tìm được mấy trăm tới hơn một ngàn luồng Tiên Thiên chi khí?
Khóe miệng Tô Trường Không hơi hơi run rẩy. Hắn có cảm giác, nhiệm vụ thúc đẩy Quy Tức Công đột phá đúng là gánh nặng đường xa.
Nhưng hắn cũng không khỏi chờ mong, thập cảnh Quy Tức Công đã có thể thúc đẩy quá trình Hậu Thiên phản Tiên Thiên, còn có thể luyện hóa Tiên Thiên chi khí làm lớn mạnh tu vi nội công, nếu nó đột phá đến thập nhất cảnh, tin tưởng rằng sẽ sinh ra lột xác thật lớn!
"Đi ra ngoài thôi." Tô Trường Không đứng dậy.
Hiện giờ hắn đã luyện hóa xong tất cả Tiên Thiên chi khí tìm được bên trong Ly Long điện, cũng không tiếp tục ở lại lâu, phải rời khỏi nơi này.
Sau khi, ngọn núi này sụp xuống, Ly Long điện bị vùi lấp, thông đạo cũng tan biến theo, Tô Trường Không chỉ nghĩ ra duy nhất một phương pháp để đi ra bên ngoài, đó là dựa vào hai tay của mình hướng về phía trước, cứng rắn đào ra một thông đạo nối thẳng ra bên ngoài!
"Xuy xuy!"
Tô Trường Không gấp khúc hai tay thành trảo, chụp thẳng về phía nham thạch trên đỉnh đầu. Hắn đã tấn chức Tiên Thiên cảnh, mở ra một nhánh Thiên Mạch, được lượng lớn thiên địa linh khí thối thể, thân thể trở nên vô cùng dũng mãnh, không phải tình huống trước kia có thể sánh bằng, hiện giờ dùng hai tay cứng rắn chọc vào nham thạch lại như đào khoét đậu hũ.
Tô Trường Không đào ra một thông đạo có thể dung nạp một người thông qua, một đường leo thẳng về phía trước, không ngừng đào móc.
Trong cảm giác của hắn, quãng thời gian bản thân chuyên tâm đào thông đạo, ít nhất cũng được mấy ngày rồi, khoảng cách tiến lên cũng được hơn một ngàn mét.
Rốt cuộc, ngay khi Tô Trường Không phát hiện ra luồng không khí mới mẻ truyền đến từ phía trên, còn có tuyết đọng rơi xuống, trong lòng hắn hiểu được, bản thân lại một lần nữa được thấy ánh mặt trời rồi!
"Hô hô hô!"
Tô Trường Không chui khỏi thông đạo cho tự tay mình đào nên, lập tức há mồm to hô hấp không khí mới mẻ, bất kể nơi này có là băng thiên tuyết địa, giá lạnh vô cùng, được hít thở không khí bên ngoài cũng khiến hắn kích động dị thường.
Lúc này đã là đêm khuya, cả tòa Tuyết Uyên sơn đều hoang tàn vắng vẻ, có bông tuyết tinh tế bay xuống. Khung cảnh bên trên đã sớm người đi nhà trống, chỉ có một mình Tô Trường Không đứng vững bên trong thế giới thuần trắng này.
Chuyện đầu tiên sau khi Tô Trường Không lại một lần nữa thấy được ánh mặt trời, chính là hung hăng phát tiết, hắn đã nghẹn quá lâu dưới nền đất tối tăm kia rồi!
"Rống!"
Tô Trường Không ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng thét dài, thanh chấn trăm dặm, tựa như một quả bom vừa nổ tung, bông tuyết đang rơi xuống trên bầu trời bị âm thanh này chấn thành bụi bặm.
"Ầm vang long!"
Trong bóng đêm, một ngọn núi nổi bật ở cách đó không xa, đã bị một tiếng rít gào này chấn động làm sinh ra tuyết lở, bông tuyết màu trắng thuận theo triền núi chảy xuống, tuôn trào, tựa như thiên quân vạn mã chạy băng băng từ đỉnh núi lao xuống. Động tĩnh kia thật lớn, là tai hoạ thiên nhiên, không ai có khả năng chống lại.
Nhưng Tô Trường Không lập tức tiến lên một bước, chủ động lao về phía ngọn núi có tuyết lở kia, nghênh đón tầng tuyết lở đang ầm ầm lao tới, Quy Tức Công vận chuyển, Quy Tức chân khí bùng nổ!
"Hoa lạp lạp!"
Quy Tức chân khí màu lam nhạt tựa như thủy triều mãnh liệt tuôn ra ngoài, xuyên qua ngoài cơ thể chừng bốn năm trượng, lượng lớn tuyết đọng vẫn đang ầm ầm lao tới, thế không thể đỡ, có thể thoải mái đè sập lầu cao, phòng ốc, nhưng lại bị Quy Tức chân khí chợt bùng nổ, trùng kích tới, sinh ra nghịch lưu (dòng chảy ngược).
Giống như mộ thác nước màu trắng từ trên cao đổ xuống, gặp phải chấn động, trực tiếp cuốn ngược từ dưới lên trên!
Một màn này quá mức rung động, khó mà tưởng tượng nổi, đây chính là uy năng do thân thể máu thịt bộc phát ra.
"Giết!"
Tô Trường Không chỉ muốn phát tiết, muốn thử nghiệm xem thực lực hiện giờ của bản thân đã đạt tới trình độ gì rồi. Hắn dứt khoát rút ra Trảm Thiết đao, cả người nhảy dựng lên, ngưng tụ đao cương, Trảm Thiết đao liêu trảm, hoành trảm, phách trảm, mỗi một đao đều như một con ngân long tung hoành khắp chốn, ngang ngược điên cuồng.
"Xuy xuy xuy!"
Dòng tuyết đọng như thác nước kia bị đánh cho cuồn cuộn chảy ngược, lại bị Tô Trường Không bổ chém làm vỡ vụn thành từng luồng lại từng luồng, không thành hình dạng từ trên bầu trời rơi xuống.
Tô Trường Không múa đao, múa đến hứng khời, trực tiếp ném Trảm Thiết đao ra, Thiên Tàm chân khí ngưng tụ thành tơ, quấn quanh chuôi đao, trong lúc ngón tay lay động, tựa như bản thân Trảm Thiết đao tự có sinh mệnh, không ngừng lao tới, chém ngang, bổ cắt, liên tục chặt đứt, chẻ nhỏ từng gốc cây cối mọc rải rác khắp bề mặt tuyết đọng dài trăm mét có dư.
Thoáng nhìn trong đêm đen, một chiêu này của Tô Trường Không hơi có chút giống với 'Bách Bộ Phi Kiếm' trong truyền thuyết, Thiên Tàm Ti quấn quanh chuôi đao, điều khiển Trảm Thiết đao, vô cùng dễ dàng thoải mái!
(Bách Bộ Phi Kiếm: một chiêu kiếm tất sát tối cao trong Túng Kiếm Thuật thuộc Tung Hoành Kiếm Pháp, một trong những tuyệt học của Quỷ Cốc phái, được xưng tụng là Nhất nhận đoạn hầu, bách bộ phi kiếm – nôm na là một kiếm xuất, cổ họng đứt, trong trăm bước, người chết chắc)
Tô Trường Không điên cuồng phát tiết tại khu tuyết địa này tới non nửa khắc chung mới chịu ngừng lại, hắn hơi hơi thở dốc, có thể một lần nữa được thấy ánh mặt trời cuối cùng tâm trạng cũng bình phục lại đôi chút.
Một chuyến hành trình tới Tuyết Uyên sơn này, đã xảy ra quá nhiều chuyện ngoài ý muốn. Tô Trường Không chỉ mong muốn đạt được một luồng Tiên Thiên chi khí, nhưng kết quả là… ở bên trong Tuyết Uyên sơn còn xuất hiện Thần Chủng, thứ bảo vật hiếm thấy gấp ngàn, gấp vạn lần Tiên Thiên chi khí, chọc cho đám người Phong Nhật Nguyệt tranh đấu cướp đoạt.
Còn hắn bị quấn vào trong đó, cuối cùng còn hứng chịu lực lượng Thần Chủng, bị đóng băng, mãi cho đến lúc này mới may mắn hiểm tử hoàn sinh.
"Đúng là thực lực hiện giờ của ta, đã trải qua thoát thai hoán cốt, ít nhất là lúc này, ở trước mặt ta, Chung Nhạc kia chỉ yếu ớt như tờ giấy mỏng, chẳng có bao nhiêu năng lực phản kháng. Về phần yêu nhân Phong Nhật Nguyệt kia, phỏng chừng chênh lệch giữa ta và hắn vẫn còn rất lớn."
Tô Trường Không ngừng lại, kiểm tra mức tiến bộ của bản thân.
Hiện giờ hắn đã bước vào Tiên Thiên cảnh, Quy Tức Công cũng đột phá tới thập cảnh, mạnh hơn trước kia nhiều lắm!
Nhưng bản thân Phong Nhật Nguyệt chính là Tiên Thiên võ giả, còn luyện hóa trung cấp Yêu Ma Tinh Hạch, chỉ tính tới bộ thân thể bất tử kia thôi, cũng đủ khiến đám võ giả đồng cấp khó mà tạo thành uy hiếp cho gã.
Càng đừng nói tới lúc đó, Phong Nhật Nguyệt đã lộ ra yêu thuật hóa thành Nhật Yêu Thân, Nguyệt Yêu Thân.
Phải biết rằng, đối phương chỉ dùng duy nhất một bộ Nhật Yêu Thân thôi cũng đủ khiển cả Tô Trường Không cộng thêm Hồng Chấn Tượng khó lòng ứng phó nổi, nếu hai bộ yêu thân cùng liên thủ, khẳng định sẽ khủng bố hơn nhiều!
Và kể cả Tô Trường Không ở hiện giờ, nếu đối chiến với Phong Nhật Nguyệt, cũng là bại nhiều thắng ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận