Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 468 - Xôi Hỏng Bỏng Không!

"Không phát hiện ra bất cứ thi thể nào của hai người bọn họ. Là Mộc Tấn thắng, hay là người thần bí kia thắng?"
Nữ tử cao lớn cũng chau mày, hai người tìm kiếm khắp nơi một phen, nhưng chưa phát hiện ra thi thể. Tuy nàng hỏi như vậy nhưng trong lòng hai người đều đoán ra phần nào tình huống rồi.
"Mộc Tấn. . . Đã xảy ra chuyện!"
Nếu người thắng chính là Mộc Tấn, thì hắn nên quay về từ lâu rồi mới đúng, mà không phải trực tiếp biến mất như thế này. Còn nếu người thắng chính là người thần bí kia, hơn phân nửa là đối phương sẽ xử lý thi thể Mộc Tấn, sau đó tiếp tục rời đi.
Hai người liếc nhau, đều thấy được kinh hãi trong mắt đối phương.
Rất có thể Mộc Tấn đã bị sát hại rồi!
"Rốt cuộc người thần bí kia. . . là ai? Đối phương đã giết Hoàng Phủ Hoành Lãng, còn rất có khả năng đã giết cả Mộc Tấn rồi?" Thiết Hạ chau mày.
Tính cách Mộc Tấn khá giống người mắc bệnh thần kinh, thường xuyên nổi điên, nhưng hắn vốn là thế gia đệ tử, không thể yếu ớt được. Ấy vậy mà, sau khi hắn giao thủ cùng người thần bí kia, lại nếm phải thiệt thòi lớn, hiện giờ không biết tung tích, còn rất có khả năng đã bỏ mình rồi.
"Mộc Tấn. . .Đúng là kẻ điên khó có thể nắm bắt được! Vì sao hắn cứ phải đuổi theo người thần bí kia chứ? Hiện giờ gây nên chuyện ầm ĩ này, chỉ sợ chúng ta cũng bị gặng hỏi, trách mắng!" Nữ tử cao lớn mắng to không thôi.
Rõ ràng song phương có thể bình an vô sự, không trêu chọc lẫn nhau, nhưng chẳng biết vì sao Mộc Tấn cứ nhất quyết phải đuổi theo người nọ, có lẽ cũng vì như thế mới chọc giận đối phương, khiến song phương đánh nhau, gây nên tình huống hiện giờ.
Thiết Hạ hít sâu một hơi nói: "Được rồi, đừng lan truyền chuyện này ra bên ngoài. Có thể là Mộc Tấn vẫn đang đuổi theo người thần bí kia, nhỡ đâu ngày mai hắn lại xuất hiện thì sao? Hiện giờ hắn sống hay chết còn khó mà nói rõ được. Chờ sau khi chúng ta trở về lại bẩm báo chuyện này với thống lĩnh, châu chủ đi."
Một vạn phu trưởng mất tích vốn đã không phải việc nhỏ, huống chi Mộc Tấn chẳng những là một trong những vạn phu trưởng của Đại Phong thiết kỵ, lại còn là đệ tử của ngàn năm thế gia. Chỉ sợ chuyện hắn mất tích sẽ làm dấy lên một hồi phong ba không nhỏ!
. . .
Đương nhiên là Tô Trường Không không hề biết những chuyện xảy ra sau khi hắn rời khỏi. Lúc này hắn lại có chút không biết nên nói gì khi nhìn khối thi thể đang dần dần bị hỏa diễm thiêu đốt trước mắt, cuối cùng mới bất đắc dĩ nói: "Vì sao ngươi lại nghèo như vậy chứ? Thật sự là không để lại một chút chỗ tốt nào cho ta ư?"
Tô Trường Không lao lực chém giết Mộc Tấn một phen, vậy mà gần như không có một chút thu hoạch nào.
Kể cũng đúng thôi, Mộc Tấn đi ra bên ngoài để chấp hành nhiệm vụ của Đại Phong thiết kỵ, đương nhiên không có khả năng sẽ mang theo trọng bảo, tài vật bên người.
Bởi vậy sau khi Tô Trường Không chém giết Mộc Tấn, lại tìm tòi lục lọi một phen, ấy vậy mà chẳng thu được một lượng bạc nào.
"Cần gì phải là như vậy? Cần gì phải muốn chết như vậy chứ?" Tô Trường Không nhìn thi thể Mộc Tấn bị thiêu đốt từng chút từng chút trong hỏa diễm, khẽ thì thào tự nói rồi thở dài lắc đầu.
Lại nói, giữa hắn và Mộc Tấn kia cũng chẳng có thâm cừu đại hận gì, xung đột duy nhất chính là chuyện đã xảy ra trong Cự Kình bang. Nhưng ở lần thứ hai gặp mặt, Mộc Tấn lại nhận ra thân phận của hắn. Nhận ra cũng chẳng sao, thế nhưng kẻ này nhất quyết không muốn dàn xếp ổn thoả, cứ một mực cao cao tại thượng, muốn hung hăng giày xéo lên hắn, còn tuyên bố, nếu hắn dám phản kháng, nhất định sẽ làm liên lụy tới thân nhân bằng hữu của hắn.
Cực chẳng đã, điều duy nhất Tô Trường Không có thể làm chính là tiễn kẻ này ra đi!
Chỉ có thể nói rằng, Mộc Tấn có kết cục như vậy, hoàn toàn là tự chuốc vạ vào thân. Lại nói, với loại tính cách như thế, dù hôm nay không chết ở trong tay Tô Trường Không, thì trong tương lai cũng sẽ trêu chọc đến người càng mạnh hơn hắn, kiểu gì cũng chết mà thôi.
"Không có Yêu Ma Tinh Hạch. . . Nói như vậy, người của thế gia không phải là yêu ma sao?" Mặt khác, Tô Trường Không lại phát hiện, sau khi thi thể Mộc Tấn bị đốt thành tro bụi, không thấy xuất hiện thứ cùng loại với Yêu Ma Tinh Hạch.
Như thế xem ra, người của thế gia không hề giống yêu ma, nhưng không biết khác nhau cụ thể như thế nào!
"Thật sự không được một chút chỗ tốt nào, còn rước họa vào người." Tô Trường Không nhìn thoáng qua ấn ký màu xanh hiện lên trên mu bàn tay sau khi giết chết Mộc Tấn kia, có chút bất đắc dĩ nói.
Vốn dĩ Tô Trường Không chỉ muốn kiếm một tấm đan phương 'Long Huyết đan', ai biết đâu hắn lại gặp được Mộc Tấn tại nơi thực hiện ủy thác. Mộc Tấn vốn là thế gia đệ tử, có cảm giác với khí tức nhạy bén không khác gì yêu ma, đối phương đã nhận ra Tô Trường Không chính là 'Tư Không Dũng', từ đó mới tạo thành loại kết cục này.
"Được rồi, nên đi Đông Lâm Quỷ thị một chuyến." Tô Trường Không chờ cho đến khi thi thể Mộc Tấn đã bị đốt sạch sẽ, lại xử lý tro bụi, củi lửa một chút, cuối cùng mới xoay người rời đi, tới Quỷ thị trên Đông Lâm sơn.
Gặp phải loại chuyện này đã khiến hắn mất nhiều công phu như vậy, đương nhiên Tô Trường Không không thể buông tha cho đan phương Long Huyết đan. Hiện giờ hắn muốn đi lấy thù lao thuộc về chính mình, chỉ hi vọng Huyết Yên lâu sẽ giữ chữ tín như tin đồn!
Lúc rạng sáng, Tô Trường Không đến sơn thôn Quỷ thị tại Đông Lâm sơn, hiện giờ cũng không phải ngày Quỷ thị mở ra, bên trong Quỷ thị vắng vẻ lạnh tanh, chẳng có bóng dáng quỷ quái nào, yên tĩnh vô cùng.
"Chi nha!"
Tô Trường Không cải trang thành dáng vẻ 'Ngưu Ma Vương' đi lại trên đường, bỗng nhiên cánh cửa của một trạch viện cách đó không xa bị cơn gió thổi qua, phát ra âm thanh chi nha.
Trong lòng hắn vừa động, lập tức cất bước tiến vào trong sân. Bỗng nhiên một người mặc hắc bào tựa như quỷ mị xuất hiện tại bóng râm trong một góc hẻo lánh âm u!
Làn da tái nhợt không chút máu, gương mặt trơn bóng đến mức không nhìn thấy cả cả lông mi, không giống người sống, đúng là sứ giả Huyết Thập Tam của Huyết Yên lâu kia.
Đúng như đối phương đã hứa hẹn lúc trước, sau khi hắn hoàn thành ủy thác, cứ tới Quỷ thị, Huyết Thập Tam sẽ hiện thân tiến hành giao tiếp cùng hắn. Đối phương không có nuốt lời.
"Làm không tệ! Ngươi đã giết Hoàng Phủ Hoành Lãng, đây là thù lao ngươi nên được!" Huyết Thập Tam tán thưởng nói.
Tuy là tán thưởng, nhưng trong giọng nói không chứa chút cảm tình nào, tựa như một con rối gỗ. Lúc này, đối phương giơ tay lên, có hai dạng vật phẩm thong thả bay về phía Tô Trường Không.
Huyết Yên lâu có cơ sở ngầm tại Thiết Kiếm môn, ngay sau khi người này xác nhận Hoàng Phủ Hoành Lãng đã chết, lập tức dùng bồ câu đưa tin thông báo cho Huyết Thập Tam trước, khiến Huyết Thập Tam biết được Tô Trường Không đã hoàn thành ủy thác.
Và hai món vật phẩm đang bay tới kia, một thứ là quyển trục, thứ còn lại là lệnh bài. Tô Trường Không vung tay một cái, tiếp được hai món vật phẩm ấy.
Bên trên quyển trục kia có ghi lại dược phương Long Huyết đan. Tô Trường Không không nhìn kỹ nhưng hẳn là Huyết Thập Tam không giở trò giả mạo.
Dù sao nếu đối phương không muốn đưa dược phương cho hắn, chỉ cần không hiện thân gặp mặt là được, đâu cần phải làm giả dược phương đưa cho hắn như vậy, vẽ vời thêm chuyện.
Mà tấm lệnh bài kia lại là một tấm lệnh bài màu máu, bên trên có khắc vài đóa mây nhỏ, là lệnh bài mà lúc trước Huyết Thập Tam từng hứa hẹn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận