Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1228: Chỉ Là Thần Chủng Võ Thánh... Cũng Dám Tới Thách Thức Ta Sao?

"Rống!"
Nhưng đột nhiên trong tai Huyết Ngọc Đường vang lên một tiếng hổ gầm đinh tai nhức óc.
Tiếng hổ gầm này trực tiếp đâm thẳng vào linh hồn, làm cho động tác của Dụ Hưng cũng trở nên chậm chạp lại. Tiếp sau đó là một luồng quyền kình cương liệt, bá đạo từ bên cạnh ập tới.
Hiển nhiên, người ra tay chính là Tô Trường Không!
Huyết Ngọc Đường khẽ nhíu mày. Trong mắt gã, lực lượng và tốc độ của một quyền này khá là rời rạc, lỏng lẻo, nhưng nó lại mang theo lực lượng có thể công kích thức hải, linh hồn, làm ngay cả gã cũng không muốn mạnh mẽ đón nhận.
Ý niệm vừa động, từ bên trong lỗ chân lông của Huyết Ngọc Đường lập tức chảy ra một giọt máu.
Giọt máu này nhanh chóng căng phồng trở thành một quả cầu máu với đường kính gần một trượng, ngăn cách ở giữa hai người.
“Bành!"
Trọng quyền của Tô Trường Không oanh kích lên huyết cầu, gây ra từng luồng sóng âm chấn động, lực lượng phân giải truyền đến, làm huyết cầu lõm xuống, vặn vẹo, sau đó nổ tung ra.
Mà bên trong huyết cầu vừa vỡ tan kia, lại xuất hiện một bàn tay to vươn tới, hung hăng chộp thẳng về phía cổ họng của Tô Trường Không.
Một khi năm ngón tay này khép lại, uy lực của nó có thể bóp nát cả thần khí giáp trụ bình thường! Bàn chân Tô Trường Không nhanh chóng tiến lên một bước trong hư không, quang ảnh chợt lóe lên rồi biến mất, khiến cho một trảo nhất định phải trúng đích của Dụ Hưng lại rơi xuống khoảng không.
“Các ngươi đối phó với dư nghiệt của Huyết Hà môn, còn tên này cứ giao cho ta đối phó!” Thanh âm của Tô Trường Không vang vọng trong đầu đám người Dụ Hưng.
“Được!” Vào lúc này, đám người Dụ Hưng cũng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Tô Trường Không.
Lại nói, Khương Diệu đã quyết định để Tô Trường Không tới đối phó với Huyết Ngọc Đường, chắc hẳn trong lòng cũng phải có vài phần nắm chắc.
Cứ như vậy, một hàng ba mươi mốt người Dụ Hưng lập tức né tránh Huyết Ngọc Đường, xông về phía các đệ tử Huyết Hà môn khác.
Sát ý trong lòng Huyết Ngọc Đường tăng vọt, gã không biết thanh niên áo đen này là thần thánh phương nào, nhưng đối phương dám ngăn cản gã, thì chỉ có một con đường chết mà thôi!
“Thần Thể cảnh... Vậy để ta xem xem ngươi có thể đạt đến trình độ nào!” Chiến ý trong mắt Tô Trường Không lập tức dâng cao ngút trời.
Thực lực của Huyết Ngọc Đường này chỉ dừng lại ở mức bình thường trong hàng ngũ Thần Thể cảnh, hiển nhiên đã khơi dậy hứng thú trong lòng Tô Trường Không!
“Huyết Hà Địa Ngục!” Huyết Ngọc Đường trực tiếp thúc giục thần thông.
Chỉ thấy từng nhánh Thần Văn trên cơ thể gã vừa chuyển hóa thành màu máu, thậm chí trong không khí cũng phảng phất xuất hiện mùi máu tươi đậm đặc.
Chỉ trong phút chốc, cả bầu trời đều ảm đạm xuống, ngay cả vầng mặt trời giữa trưa cũng bị nhuộm thành màu đỏ tươi như máu.
Tô Trường Không chợt phát hiện trong phạm vi mấy dặm xung quanh chỗ hắn đứng, đều có mạch nước ngầm phun ra, giống như bản thân đang đặt mình vào trong một dòng Huyết Hà vậy.
Mùi máu tươi nồng nặc trực tiếp xộc thẳng vào đại não, làm Tô Trường Không hơi chút choáng váng. Đầu óc bất ổn, thân thể càng trở nên nặng nề vạn phần, hệt như bản thân đang đi theo sâu vào trong biển rộng mênh mông, bốn phía phải thừa nhận áp lực thật lớn, ngay cả ngón tay cũng khó có thể nhúc nhích nổi một ngón.
“Chết!"
Khuôn mặt Huyết Ngọc Đường lộ vẻ dữ tợn, dòng sông dài màu máu giống như một con rắn lớn đang co rút lại thân thể, điên cuồng giảo sát Tô Trường Không đang ở ngay giữa trung tâm.
Ở trước mặt thần thông của Huyết Ngọc Đường, dù thân pháp có cao minh tới đâu chăng nữa, cũng mất hết tác dụng.
"Ngũ Cầm Hí. Bạch Hạc Độn Hư!” Tô Trường Không không dám có một chút sơ suất nào, Ngũ Cầm Thần Chủng Thần Văn trong cơ thể lập tức chuyển động, thân thể hắn nhanh chóng mờ dần, rồi biến mất ngay bên trong Huyết Hà.
Đùng! Đùng!” Trong lúc Huyết Hà vặn vẹo, liên tiếp tuôn ra những tiếng va chạm, âm thanh nổ vang kinh người.
"Ùm?"
Sắc mặt Huyết Ngọc Đường có chút kinh ngạc.
Tuy khí tức của Tô Trường Không đã biến mất, nhưng gã lại có thể cảm nhận được thần thông của mình vẫn chưa đánh chết hắn!
“Xuy!"
Trong sự kinh ngạc của Huyết Ngọc Đường, một bóng người cao lớn đã hiện ra ngay trong hư không trước người gã.
Tô Trường Không vừa xuyên qua vách ngăn hư không, đã lao tới, hai tay cầm chặt chuôi Trảm Thiết đao. Nguyên Thần lập tức sinh ra cộng minh với Trảm Thiết đao trong tay, Trảm Thiết đao trực tiếp bị nhuộm thành màu vàng, một đạo lăng không chém thẳng xuống đầu Huyết Ngọc Đường. Một đao này còn chưa rơi xuống, đã làm cho tinh thần Huyết Ngọc Đường sinh ra hoảng hốt.
Gã nhanh chóng nâng một cánh tay tráng kiện lên, Thần Văn quấn quanh trên cánh tay, trực tiếp nghênh đón Trảm Thiết Đạo đang chém xuống!
“Xuy!"
Một đao chém xuống, khiến cho dãy núi phía dưới cũng bị ảnh hưởng, một khe nứt khổng lồ dài gần nghìn mét lập tức hiện ra. Nhưng lưỡi đao sắc bén ấy lại khó có thể chém đứt phần cơ bắp trên cánh tay Huyết Ngọc Đường, nói chính xác hơn là không thể phá vỡ được từng sợi Thần Văn kia.
“Lại có thể dùng thân thể mạnh mẽ ngạnh kháng Trảm Thiết dao của ta?” Trong lòng Tô Trường Không cũng không nhịn được, phải trầm trồ trước sự mạnh mẽ của cường giả Thần Thể.
Sau khi khắc Thần Văn vào trong thân thể, thể phách sẽ tăng lên trên diện rộng, chỉ tùy ý đánh ra vài quyền cước cũng có thể sánh ngang với uy lực của thần thông.
Hơn nữa, Thần Thể nọ càng trở nên rắn chắc, gần như không thể phá hủy được. Ít nhất là võ giả dưới Thần Thể cảnh, rất khó có thể tạo thành thương tổn hữu hiệu cho cường giả Thần Thể!
Tô Trường Không khẽ động ý niệm, ngay tại thời điểm Trảm Thiết đao chém trúng cánh tay của Huyết Ngọc Đường, từng sợi tơ màu vàng lập tức tràn ra ngoài, lại men theo cánh tay Huyết Ngọc Đường, quấn quanh về phía trước, muốn trói gã lại.
Phải biết rằng, Canh Kim Tàm Ti chính là một đòn sát thủ của Tô Trường Không, từ trước đến nay đều đánh đâu thắng đó, không gì địch nổi, chẳng những có thể dùng để giết địch, cũng có thể dùng để vây địch!
Vẻ mặt Huyết Ngọc Đường không chút thay đổi, nhưng phía trên làn da lại trở nên đỏ như máu. Từng sợi Canh Kim Tàm Ti còn chưa kịp co rút lại, giảo sát đối phương, đã biến thành màu đỏ như máu như thể trúng phải kịch độc ăn mòn, thậm chí kịch độc nọ còn ăn mòn ngược lại Tô Trường Không.
Tô Trường Không lập tức cắt đứt Canh Kim Tàm Ti, phòng ngừa bị thần thông của Huyết Ngọc Đường ăn mòn.
“Chỉ là Thần Chủng Võ Thánh.. Cũng dám tới thách thức ta sao?” Ánh mắt Huyết Ngọc Đường vô cùng lạnh lẽo. Trải qua vài chiêu giao thủ ngắn ngủi vừa rồi, gã có thể phán đoán ra Tô Trường Không chỉ là Võ Thánh Thần Chủng mà thôi, thậm chí dựa vào khí tức mà đối phương vừa để lộ ra ngoài, sợ là hắn còn chưa tới Nhập Thánh tam trọng thiên, số lượng Thần Văn trên Thần Chủng cũng khá là ít ỏi, thưa thớt. Chuyện này khiến Huyết Ngọc Đường vô cùng phẫn nộ.
Gã đường đường là một vị Thần Thể Võ Thánh, nếu loại tinh anh của cổ tộc như Khương Diệu dám đối chọi với gã thì cũng thôi đi, nhưng loại võ giả nhỏ bé như thanh niên áo đen trước mắt này cũng dám chủ động tới công kích gã?
Đây tuyệt đối là đang khinh thường gã.
Gã nhất định phải khiến cho hắn thần hồn câu diệt, để hắn phải trả cái giá thê thảm nhất, nặng nề nhất!
1511 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận