Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 395 - Thế Giới Quá Rộng Lớn, Những Gì Ta Biết Chỉ Là Một Góc Núi Băng….

Và đương nhiên là Tô Trường Không không hề hay biết không lâu sau khi hắn rời đi lại có người bước đến núi hoang, hơn nữa còn thề phải tìm về Yêu Ma Tinh Hạch từ trên tay hắn.
Lúc này Tô Trường Không đã bằng tốc độ cực nhanh đi hết ba bốn trăm dặm, quay trở về Cự Kình bang.
Sau khi hắn trở lại Cự Kình bang, lập tức đi tắm rửa tử tế một hồi. Lúc nãy hắn cẩn thận xử lý từng mảnh thi thể yêu ma bị băm nát, cũng không thể tránh khỏi bị lây dính một chút dơ bẩn lên người, hơn nữa tắm rửa cũng là phương thức tốt nhất để thả lỏng!
"May mắn. . . Phong Mạc kia quá tự đại, lại thêm ta có chút thấu hiểu về thủ đoạn của lão, nếu không chẳng biết hươu sẽ chết về tay ai." Tô Trường Không ngâm mình trong bồn tắm, nghĩ lại cuộc chiến với Phong Mạc lúc nãy, âm thầm nói.
Hắn có thể chém giết Phong Mạc, không chỉ vì đao khí do hắn dưỡng ra đủ mạnh, mà còn một nguyên nhân lớn khác là lúc trước, hắn từng giao thủ cùng Phong Mạc, biết được chi tiết và thủ đoạn của lão.
Nếu không, bảo hắn chiến đấu dưới tình huống không hề hiểu biết chút gì về đối thủ, rất có khả năng hắn sẽ nếm chút thiệt thòi!
"Yêu ma đúng là một loại giống nòi thần kỳ. Khẳng định là trên đời này không chỉ có một hai con yêu ma như vậy. Và phỏng chừng ở trong đám yêu ma, Phong Mạc cũng không phải con mạnh nhất. Thế giới này rộng lớn như vậy, những gì ta hiểu biết chỉ là một góc của núi băng, không thể tự cao tự đại!"
Tô Trường Không cũng hiểu, hiện giờ ở Mặc Lâm phủ thành này khó có thể tìm ra võ giả có thực lực so sánh được với hắn, nhưng xưng bá ở một cái phủ thành nho nhỏ này lại không phải điều mà Tô Trường Không theo đuổi.
Hắn tắm rửa xong, bước ra đứng phía trước một mặt gương đồng chà lau thân thể. Ánh mắt nhìn thấy thân thể hoàn mỹ góc cạnh rõ ràng trong tấm gương đồng kia, hiện giờ uy hiếp đã được giải quyết, tâm trạng không tồi, hắn cũng không nhịn được bắt đầu có ý tưởng tự luyến (tự yêu chính mình, tự kỷ, yy): "Thân thể hoàn mỹ như thế, cũng không biết trong tương lai sẽ để ai được lợi. . ."
"Tam đệ đã trở lại rồi ư?"
Mà sau đó không lâu, Tư Không Hoàng và Tư Không Chiến biết được Tô Trường Không đã trở về, trong lòng hai người tuyệt đối là vui sướng vạn phần, lập tức đi qua muốn gặp Tô Trường Không.
Vài ngày trước đó, Cung Phách đã chết trong tay Phong Mạc, bởi vậy trong lòng Tư Không Hoàng và Tư Không Chiến đều biết, rất có thể mục tiêu kế tiếp của Phong Mạc chính là Tô Trường Không đã ngụy trang thành 'Tư Không Dũng'.
Nhưng vì Tô Trường Không không muốn gây nên thương vong vô vị, cũng như không muốn những người khác làm mình bó tay bó chân, cho nên hắn đã một mình rời khỏi Cự Kình bang.
Và cả Tư Không Hoàng lẫn Tư Không Chiến đều lo lắng vô cùng.
Đúng là hơn ai hết, bọn họ đều biết Tô Trường Không rất mạnh nhưng đối thủ lần này của hắn lại là Phong Mạc! Là một con yêu ma chân chính!
Ngay cả cao thủ như Tư Không Dũng và Cung Phách đều chết dưới tay Phong Mạc, thì không một ai dám bảo đảm Tô Trường Không có phải là trường hợp ngoại lệ hay không.
Nhưng hiện giờ Tô Trường Không đã bình yên trở về, đây có phải là chứng cứ cho thấy hắn đã giải quyết được uy hiếp rồi?
"Đại ca, nhị tỷ, sao hai người cũng tới nơi đây vậy?" Tô Trường Không vừa tắm rửa xong, nhìn thấy hai người vội vã chạy tới, lập tức vui vẻ chào hỏi một câu.
"Đệ không có việc gì. . . Thật tốt quá." Tư Không Chiến không nhịn được hỏi: "Vậy Phong Mạc kia có tới tìm đệ hay không? Kết quả như thế nào?"
Tư Không Hoàng cũng cực kỳ tò mò nhìn Tô Trường Không.
Tô Trường Không nghe vậy, lại cười: "Lão có tìm tới ta, vốn dĩ ta muốn nói chuyện tử tế với lão một phen, nhưng lão lại muốn dùng ta làm đồ ăn của lão, ta cũng chỉ có tiễn lão một đoạn đường thôi."
Lời này vừa nói ra, Tư Không Hoàng và Tư Không Chiến đều liếc nhau, lại cùng thấy được vui sướng và khiếp sợ trong mắt đối phương.
Vui sướng, đương nhiên là vì Tô Trường Không hoàn hảo trở về, còn chém giết được kẻ thù giết phụ thân bọn họ.
Mà khiếp sợ, vì đối tượng mà Tô Trường Không chém giết chính là yêu ma! Là yêu ma có thân thể bất tử, bị chém bay đầu cũng không chết!
Nhưng ngay cả Phong Mạc khủng bố như vậy, vẫn như cũ bị Tô Trường Không chém chết!
Trong lòng bọn họ, Tô Trường Không đã trở thành hình tượng giống như Chiến Thần bách chiến bách thắng, không cần biết địch nhân là ai, là người hay quỷ, hắn đều có thể sáng tạo kỳ tích!
“Đừng nói chuyện này với những người khác, tránh gây nên phiền toái không cần thiết." Tô Trường Không dặn dò Tư Không Hoàng, Tư Không Chiến một câu.
Từ trước đến nay,Tô Trường Không vẫn luôn cực kỳ khiêm tốn, danh khí không có chút tác dụng gì với hắn, ngược lại còn là gánh nặng, điệu thấp tu hành, mạnh mẽ bản thân mới là vương đạo.
"Ừm." Hai người đều gật đầu nhận lời.
Suy cho cùng, nếu chuyện chém giết yêu ma làm hại Mặc Lâm phủ thành này được truyền ra này bên ngoài chắc chắn sẽ khiến thanh danh của Cự Kình bang được lan truyền rộng rãi, nhưng nổi bật quá thịnh vốn không phải chuyện tốt.
Mọi sự đều xoay quanh quy luật hăng quá hoá dở mà thôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận