Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 768 - Tô Trường Không VS Thạch Bất Phá!

"Đi!"
Nhưng Lý Học, Lý Mặc sẽ không ngây ngốc đứng nguyên tại chỗ chờ bọn họ tiến đến bao vây, ngay khi hai người tiễn một đệ tử Lý gia rời đi, đã lập tức chuyển đổi vị trí.
Trên thực tế, chỉ cần bọn họ ẩn giấu hành tung của bản thân trong phạm vi vài dặm xung quanh đài hành hình, chờ đợi Lý Tùng bên kia đưa người tới là được.
"Khốn nạn!"
Trên quảng trường bên dưới đài hành hình, Thạch Bất Phá cũng thấy được đệ tử Lý gia vừa tan biến vào không khí kia, và ngoại trừ kinh hãi vì sự huyền diệu của thần thông huyết mạch Lý gia, trong lòng gã chỉ còn cuồng nộ. Rõ ràng gã đã tự mình ra tay lại để lọt một người của đối phương chạy trốn ngay dưới mí mắt gã?
Nhưng một con cá lọt lưới cũng chẳng làm nên cơm cháo gì, chỉ cần tóm gọn mấy người trước mặt, chuyện vẫn xong, mục đích vẫn thành.
"Rống!"
Từ trong cổ họng Thạch Bất Phá bật ra một tiếng rống giận rung trời, đồng thời mặt đất dưới chân gã 'Ca ca' vỡ vụn.
Chỉ thấy hình thể của Thạch Bất Phá đang điên cuồng bành trướng, trong chớp mắt đã cao tới ba mét, chiến giáp trên người bị thúc ép tới bạo liệt, cơ bắp toàn thân gã gồ lên, làn da xuất hiện màu đen sẫm.
Gần như chỉ một giây, Thạch Bất Phá đã biến thành một pho tượng nham thạch cự nhân cao tới ba mét, và trước mặt đối phương, Cự Kình Chiến Thể cao hai mét của Tô Trường Không, bỗng trở thành nhỏ nhắn, tinh tế.
Thạch gia có được thần thông huyết mạch tên là 'Trọng Nhạc', sau khi kích phát sẽ biến thân thể trở thành tồn tại dạng như nham thạch cự nhân, đao thương bất nhập, hình thể nặng nề như núi, một quyền một cước đều mang theo uy lực mạnh đến đáng sợ.
"Chết!"
Thạch Bất Phá đã kích phát thần thông huyết mạch, một bàn tay nham thạch to lớn lập tức chụp vào đầu Tô Trường Không.
Chỉ một trảo đơn giản này lại khiến không khí phía trước xuất hiện vặn vẹo, gần như một mảnh không gian đã bị gã bắt lấy, xuất hiện vết lõm, bóp méo cảm giác.
"Bắt lấy bọn họ!"
Mà đám võ giả Thạch gia còn lại cũng không khoanh tay đứng nhìn, lập tức ào tới tựa như một đám ác lang, đánh về phía Lý Tùng, ngăn cản gã và hai đệ tử Lý gia đang được khắc trận văn lên người.
Ánh mắt Tô Trường Không ngưng trọng đến đỉnh điểm, Thạch Bất Phá này là Ngũ Khí Tông Sư, lại có thần thông huyết mạch, chắc chắn sẽ mạnh hơn đám người Thích Cương lúc trước rất nhiều, và kể cả Tô Trường Không ở hiện tại cũng không dám có chút sơ suất nào.
"Ngũ Cầm Hí. Bạo Hùng Hám Địa!"
Đối mặt với bàn tay to đang chộp tới của Thạch Bất Phá, Tô Trường Không lựa chọn cứng đối cứng.
Chỉ thấy hắn tập trung ‘Tinh Khí Thần’, linh khí trong phạm vi trăm trượng lập tức điên cuồng phun ra, một hư ảnh cự hùng cao cả trượng nhanh chóng xuất hiện phía sau. Con cự hùng có bộ lông màu nâu nhạt ấy trực tiếp đứng thẳng như người, một đôi hùng chưởng to lớn mang theo tầng sóng gợn màu vàng đất, hung hãn vỗ xuống bả vai Thạch Bất Phá.
Thạch Bất Phá hóa thân nham thạch cự nhân, hình thể trở nên nặng nề như núi, tốc độ có giảm xuống một chút, cho nên hùng chưởng của hư ảnh cự hùng đến sau mà tới trước, vỗ thẳng xuống bả vai gã.
"Ầm vang! !"
Hùng chưởng bộc phát ra lực lượng khủng bố có thể đập nát núi cao, đập lõm đại địa, mặt đất dưới chân hai người, điên cuồng sụp xuống, vỡ vụn, sóng xung kích bị gợi lên, lập tức khuếch tán ra bốn phía, phạm vi trăm mét xung quanh đều bị ảnh hưởng.
"Tị Phong Thú!"
Lý Tùng đã sớm có chuẩn bị, tay phải gã vẽ trận văn lên người một đệ tử Lý gia, tay trái lại lấy ra một bức hoạ cuộn tròn từ trong ngực, nhanh chóng mở ra, một con cự thú có vẻ ngoài tựa như kỳ lân, lại tựa như sư tử giãy thoát ra ngoài, cứng rắn đẩy dời dư chấn do làn sóng xung kích kia lan tới.
Lý Tùng vốn là gia chủ của Lý gia, có huyết mạch Họa Thánh nồng đậm nhất, ngày thường đều nghiên cứu họa tác do Bạch Hành Chi để lại, thực lực chắc chắn không tầm thường!
"Cẩn thận!" Đám đông võ giả Thạch gia vọt tới, lại bị chấn động do một chiêu Cự Hùng Hám Địa sinh ra ném bay đi. Những người có tu vi yếu nhược, dù đã kích phát thần thông huyết mạch vẫn bị sóng xung kích làm đứt xương nứt gân, máu tươi cuồng phun.
"Ong ong!"
Cùng lúc đó, trận văn đã khắc xong, đệ tử Lý gia thứ hai đã được truyền tống hoán đổi, bên trong không gian vặn vẹo, gã trực tiếp biến mất không thấy, tại chỗ lại có thêm một bức hoạ cuộn tròn.
Đôi mắt Thạch Bất Phá đỏ rực, một kích dũng mãnh của Tô Trường Không khiến nửa thân thể gã chui sâu vào đất đá bên dưới, lại không thương tổn dù chỉ một sợi tóc. Lúc này, gã cũng thấy ba con mồi ban đầu chỉ còn lại một.
Chờ đến khi Lý Chấn Cao kia cũng được hoán đổi truyền tống đi, hành động vốn mười phần chắc chín của bọn họ sẽ hoàn toàn thất bại, mà hết thảy những chuyện này đều do Ngũ Khí Tông Sư không biết tên kia đã kiềm chế được tồn tại có chiến lực mạnh nhất là gã!
"Đều chết đi cho ta!"
Chuyện này khiến ánh mắt Thạch Bất Phá toát ra một tia dữ tợn.
Ban đầu, gã muốn bắt sống, mới có chút nương tay, chỉ sợ những gì nhận lại là mấy bộ thi thể, chẳng mang tới ý nghĩa gì, nhưng hiện giờ Thạch Bất Phá đã bất chấp nghĩ nhiều như vậy, kể cả khi giết chết bọn họ, cũng tốt hơn để cho toàn bộ bọn họ chạy thoát.
"Thạch Hoàng Quyền. Thạch Phá Thiên Kinh!"
Thân thể Thạch Bất Phá dựng thẳng lên, mạnh mẽ rút thân thể rời khỏi hố sâu bên dưới. Thân thể giống như tiểu cự nhân tỏa ra khí tức khủng bố, thật nhiều thiên địa linh khí hội tụ đến, khiến cho thân hình nham thạch màu đen sẫm của gã nổi lên một tầng quang mang thâm thúy, tựa như muốn cắn nuốt toàn bộ ánh sáng chung quanh, hai đấm giơ lên cao, một luồng khí cơ tập trung thẳng vào Tô Trường Không.
Trong lòng Tô Trường Không nổi lên cảm giác uy hiếp mãnh liệt, Thạch Bất Phá này mang tới cho hắn một loại cảm giác mơ hồ tựa như đang đối mặt với trưởng lão Đàm Du của Diệt Sinh hội. Hiển nhiên đối phương mạnh hơn Ngũ Khí Tông Sư bình thường rất nhiều!
"Không thể đón đỡ!"
Dù hiện giờ Tô Trường Không đã mở ra chín nhánh Thiên Mạch, ngưng tụ tam hoa, còn kích hoạt Cự Kình Chiến Thể, nhưng đối mặt với một kích của Thạch Bất Phá, trong lòng chợt xuất hiện một loại cảm giác, hoặc nói là cảnh báo sẽ chính xác hơn, nếu hắn có gan dám đón đỡ chính diện, bản thân sẽ trọng thương ngã xuống.
Tô Trường Không biết mình không thể đón đỡ, cũng không né tránh được… Nếu đã như vậy, hắn chỉ có thể cướp công, cắt ngang một kích này của gã!
Thạch Bất Phá đã tập trung quyền ý vào Tô Trường Không, hình thành một luồng quyền thế, khiến hắn khó có thể né tránh được.
Lại nói, thoạt nhìn hai đấm kia đập xuống có vẻ rất thong thả, nhưng trên thực tế, tốc độ một quyền này lại nhanh tới mức kéo theo tàn ảnh, tựa như đã ảnh hưởng tới thời gian không gian, khiến hết thảy xung quanh đều sinh ra hỗn loạn.
Ngũ Cầm Hí. Viên Ma Nhiếp Không!
Cự hùng sau lưng Tô Trường Không vặn vẹo biến hóa, hóa thành một con cự vượn lông vàng. Hư ảnh cự viên vươn một đôi cánh tay vượn ra, năm ngón tay nắm vào hư không, một chiêu đã dung nhập thần vận bên trong Ma Viên Trích Tinh đồ này mang theo chút huyền diệu. Ngay khi năm ngón tay khép lại đã khiến Thạch Bất Phá phía đối diện gặp phải đè ép, hai đấm đang hạ xuống kia cũng ngừng lại một thoáng, khiến cho quyền thế của gã bỗng trở nên chậm chạp chưa từng có từ trước đến nay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận