Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1252: Nhất Kình Lạc Vạn Vật Sinh! Hướng Đi Mới!

Chuyện này cũng không có gì kỳ lạ, bởi vì đại đa số võ giả xuất thân từ đại tông môn, đại gia tộc, đều nắm giữ ít nhất là một loại thủ đoạn bảo mệnh tương tự, như Khương Diệu, cũng giống như Đoạn Mộ Danh này. Bởi vậy, một khi Tô Trường Không không thể đánh ra một kích tất sát, để Đoạn Mộ Danh có cơ hội, ông ta lập tức kích hoạt quyển trục do Đại Thần Thông Võ Thánh trong tông môn chế tạo, và chỉ trong nháy mắt đã trốn ra xa vạn dặm.
Ở khoảng cách này, kể cả Nguyên Thần của Tô Trường Không cũng không thể truy tung được!
"Ngao ngao!"
Càng khiến cho Tô Trường Không cau mày chính là trong cơ thể Tử Lôi Thủy Mẫu kia, có một đoàn hỏa diễm u lục đang hừng hực thiêu đốt từ trong ra ngoài, khiến Tử Lôi Thủy Mẫu kêu rên thê lương, máu thịt nhanh chóng bị thiêu hết.
Không thể nghi ngờ rằng Đoạn Mộ Danh kia cực kỳ thống hận Tô Trường Không, bị chặt đứt linh hồn trên một tay, chỉ sợ về sau ông ta cũng khó có thể khôi phục được, hơn nữa linh hồn bị hao tổn cũng là một loại thương thế cực kỳ nghiêm trọng.
Bởi vậy, ông ta không chiếm được cũng không muốn để cho Tô Trường Không chiếm được.
Ngay khi chuẩn bị nương theo quyển trục kia bỏ chạy, Đoạn Mộ Danh dứt khoát cá chết lưới rách, trực tiếp phun ma diễm công kích Tử Lôi Thủy Mẫu, thiêu đốt nó hầu như không còn lại gì!
“Đoạn Mộ Danh cụt tay bại trận chạy thoát rồi?” Đám người Chính Pháp tông tận mắt chứng kiến trận chiến này đều có chút trợn mắt há hốc mồm.
Vốn tưởng rằng tình cảnh trước mắt là một tiểu bối không biết sống chết, vô tri trêu chọc loại hung nhân như Đoạn Mộ Danh, kết quả lại ngoài dự liệu, người trẻ tuổi kia nghi ngờ là luân hồi giả, mà Đoạn Mộ Danh lại trọng thương chạy trốn ngay tại chỗ rồi?
“Đi thôi... Đến lúc cần phải đi rồi!” Trong bốn người Chính Pháp tông có người thấp giọng nói.
Giờ phút này, đại chiến đã chấm dứt, bọn họ sợ bị ảnh hưởng, nên bốn người vội vàng chạy ra xa. Tô Trường Không không để ý tới đám người Chính Pháp tông rời đi, sắc mặt hắn có chút âm trầm. Trong trận chiến vừa rồi tuy hắn đã đánh bại Đoạn Mộ Danh, nhưng Đoạn Mộ Danh lại cá chết lưới rách, thi triển thần thông ra tay với con Chân Thú kia, Tô Trường Không cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Tử Lôi Thủy Mẫu kia bị hỏa diễm thiêu đốt từ trong ra ngoài không còn lại gì hết!
“Tiền bối... Xin tha...” Nữ tử váy đỏ kia cũng muốn lặng yên chạy trốn, nhưng đột nhiên nàng cảm nhận được một tia nguy hiểm đánh ập tới, vội vàng mở miệng cầu xin tha thứ.
“Phốc!"
Nhưng Nguyên Thần hình đạo của Tô Trường Không đã chém đứt đầu nàng ta.
Hiển nhiên Tô Trường Không sẽ không bỏ qua bất cứ một địch nhân nào!
Cứ như vậy, ba người Cổ Ma tông, cũng chỉ có một mình Đoạn Mộ Danh dựa vào một tấm quyển trục nghi ngờ là bảo vật do Đại Thần Thông Võ Thánh chế tạo, mới thoát được một mạng từ trong tay Tô Trường Không.
Hai người còn lại đều bị Tô Trường Không chém giết.
“Một chuyến này... Không đạt được mong muốn. Tô Trường Không đi ra từ trong hư không, nhìn Tử Lôi Thủy Mẫu khổng lồ đã hóa thành than cốc trên mặt biển, chỉ biết thở dài một hơi.
Tô Trường Không nghe được tin tức Chân Thú xuất hiện, mới từ xa chạy tới Nguyệt Nha hải vực, vì thế còn chính diện giao chiến cùng cao thủ như Đoạn Mộ Danh, thậm chí hắn còn không tiếc vận dụng tới sát chiêu mạnh nhất, nhưng kết quả lại không được như ý nguyện, có loại cảm giác dùng giỏ trúc múc nước, là công dã tràng.
Nhưng không còn cách nào khác, mọi chuyện không thể luôn như ý nguyện của con người!
“Rời khỏi đây trước đã...” Sau khi đứng trên mặt biển do dự hồi lâu, cuối cùng Tô Trường Không cũng bất đắc dĩ thở dài, chuẩn bị rời đi.
“Ừm?” Nhưng ngay khi hắn đang chậm rãi phi hành trên mặt biển lại bỗng nhiên sửng sốt, thấy được tình cảnh phía dưới mặt biển.
Tử Lôi Thủy Mẫu bị đốt cháy gần như thành tro vụn, nhưng suy cho cùng, trong thân thể bị thiêu cháy của nó vẫn còn lưu lại một chút năng lượng nhỏ.
Cũng bởi vì con Tử Lôi Thủy Mẫu này từng phục dụng thánh đan do Đoạn Mộ Danh luyện chế lúc trước, cho nên vẫn còn lại một tia năng lượng trong cơ thể nó.
Đúng là đối với Tô Trường Không, chút năng lượng này không mang lại một chút tác dụng gì, nhưng đối với một vài con cá con tôm nhỏ bên dưới, đây lại chính là đồ vật vô cùng bổ dưỡng!
Sau khi hải vực dần dần yên tĩnh trở lại, chợt có không ít cá tôm cùng các loại động vật biển khác đều bị thi thể của Tử Lôi Thủy Mẫu hấp dẫn lại đây. Chúng bắt đầu gặm nhấm, xâu xé thân thể Tử Lôi Thủy Mẫu, chuyển hóa thành chất dinh dưỡng làm tăng trưởng bản thân.
Tin rằng dựa vào năng lượng còn sót lại trong thân thể con Tử Lôi Thủy Mẫu này, có thể khiến cho mấy ngàn vạn con cá con tôm bên dưới đạt được rất nhiều chỗ tốt, thậm chí trong đám động vật nhỏ này, còn có con chớp được cơ hội tiến hóa thành dị thú!
Tô Trường Không nhìn cảnh tượng không thể bình thường hơn trước mắt, đột nhiên ngây dại, trong đầu có một đạo linh quang chợt lóe qua!
“Nhất kinh lạc, vạn vật sinh..."
Con ngươi Tô Trường Không càng ngày càng phát sáng, đạo linh quang trong đầu bị hắn nắm chặt.
Mà lúc này, trong lòng hắn cũng dần dần hiện lên một ý nghĩ.
Hắn biết, có lẽ bản thân đã nắm chắc được con đường đột phá rồi! Trong tự nhiên, một con cự thú, chẳng hạn như cá voi khổng lồ, nếu nó ngã xuống, chắc chắn thi thể nó sẽ trở thành thức ăn cho thật nhiều những con cá và tôm khác, còn có thể sinh ra rất nhiều loại vi sinh vật nhỏ bé dưới kia.
Một con cự kình ngã xuống là có thể sinh ra, cũng như nuôi sống hàng ngàn vạn sinh vật, đây chính là quy luật của thiên nhiên nhất kình lạc vạn vật sinh!
Tô Trường Không nhìn thi thể Chân Thú bị thiêu cháy, đang bị thật nhiều động vật biển xâu xé, linh quang trong đầu hắn càng ngày càng sáng lên.
“So với những hải thú này, con Chân Thú này chính là Kình, mà so với tất cả những con động vật biển, dị thú trên Nguyệt Nha hải vực này, thì ta chính là con cự kình nọ! Ta hoàn toàn có thể lấy thân mình dựng dục sinh ra vạn vật!"
Ánh mắt Tô Trường Không sáng quắc nhìn một màn trước mắt, một ý tưởng vừa thành hình trong lòng hắn. Dã thú, dị thú bình thường muốn tiến hóa thành Chân Thú, tuyệt đối là chuyện không thể nào tin nổi, gần như không có khả năng xảy ra, thậm chí còn khó khăn hơn một vài người bình thường ở những nơi hẻo lánh muốn tu thành Võ Thánh.
Bởi vì đây là chuyện đã xác định ở Tiên Thiên rồi.
Chân Thú trời sinh chính là Chân Thú, dã thú bình thường muốn lột xác thành Chân Thú, gần như không có khả năng. Ngay cả các dị thú khác cũng như vậy, chúng nó chỉ có huyết mạch mỏng manh của Chân Thú mà thôi, muốn đột phá lên, tuyệt đối là ngàn nan vạn khó.
Nhưng Tô Trường Không thì khác.
Hắn dựa vào tu hành Cự Kình công, quan tưởng Chân Thú cự kình, cắn nuốt lượng lớn dị thú, hơn nữa còn đang không ngừng phá vỡ cực hạn, khiến cho huyết dịch trong cơ thể đã lột xác thành Chân Huyết, gần như cũng tương đương với một Chân Thú hình người!
Nếu đã như vậy, Tô Trường Không hoàn toàn có thể dùng Chân Huyết của bản thân nuôi dưỡng dị thú có tiềm lực, trợ giúp chúng lột xác thành Chân Thú, rồi để chúng chuyển ngược lại chính mình, từ đó có thể thúc đẩy Cự Kình công lên tới trình độ, cấp bậc cao hơn.
Nhất kình lạc vạn vật sinh, mà Tô Trường Không đây chính là con cự kình sinh sôi nảy nở vạn vật!
Ý tưởng này thực điên cuồng, nhưng quả thật có tính khả thi!
1529 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận