Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 391 - Tứ Phân Ngũ Liệt!

Cái đầu còn cứng rắn hơn cả sắt thép của Phong Mạc kia, lập tức bị bổ vỡ ra, từ giữa thân thể cao lớn hiện ra một vết thương, cả người như bị búa đóng thành cọc gỗ, một chia làm hai từ khoảng giữa, sau đó nội tạng, huyết dịch đều tràn hết ra bên ngoài.
Đao khí xuyên qua cơ thể, chém xuống mặt đất dưới chân tạo nên một khe hở thật lớn dài ba trượng!
Nếu là người bình thường bị thương nặng như vậy, tất nhiên là chết không thể chết lại.
"Giết ngươi. . . Ta muốn giết ngươi!" Nhưng hai mắt Phong Mạc lại trở nên đỏ bừng, lão điên cuồng hét lên lên!
Hô!
Thân hình Phong Mạc bị một đao kia chém thành hai nửa, huyết dịch màu đỏ sậm bắt đầu kết dính lại với nhau tựa như nhựa cao su, kéo hai nửa thân hình khép lại một lần nữa, miệng vết thương cũng liền lại nhanh chóng.
Và không chỉ như thế, hai tay Phong Mạc lập tức vang lên hai tiếng 'Tạp sát' trực tiếp gãy lìa từ khuỷu tay, rời khỏi thân thể. Tiếp theo, dưới một loại lực lượng vô hình phụ trợ, chúng giết thẳng về phía Tô Trường Không!
"Xuy!"
Một đôi móng vuốt bắn tới, một cái hơi vòng qua, triển khai tư thế một trước một sau, đánh thẳng về phía trước ngực và sau gáy Tô Trường Không!
Móng tay dài thêm mấy đoạn, tựa như đao nhọn, vô cùng sắc bén.
Yêu thuật, đây là thiên phú đặc hữu của yêu ma, năng lực trời sinh đã nắm giữ. Những yêu thuật này thiên kì bách quái (vô cùng kỳ lạ), có yêu ma nắm giữ yêu thuật có thể phụt hỏa diễm, lôi đình, có yêu ma lại nắm giữ yêu thuật có thể ăn mòn vạn vật.
Mà yêu thuật của Phong Mạc được chính lão tự xưng là 'Tứ Phân Ngũ Liệt'. Nghĩa là lão có thể chủ động khiến cho tay chân và đầu của mình thoát ly thân thể, lại dùng yêu lực điều khiển, làm chúng nó có tác dụng như 'Phi kiếm' lao tới sát thương địch nhân!
"Lại đến rồi!" Tô Trường Không thầm rùng mình một cái.
Lúc trước, hắn đã nếm thiệt thòi ngay tại một chiêu này, và ngay cả Quy Tức khí giáp có lực phòng ngự cực kỳ dũng mãnh cũng bị móng vuốt kia xuyên thủng, lồng ngực hắn bị xé rách, cũng bị hạ xuống 'Yêu khí ấn ký', mới khiến Phong Mạc này có thể dựa vào đó mà một đường truy tung tới đây. Đương nhiên hắn phải có phòng bị.
"Cự Kình Ngũ Thức. Cuồng Đào Phách Ngạn!"
Tô Trường Không thi triển ra chưởng thức trong Cự Kình Ngũ Thức, nhưng lại là dùng đao thay chưởng!
Hoa lạp lạp!
Hai tay Tô Trường Không nắm đao, xoay vòng một cái, Trảm Thiết đao trong tay vẽ nên một đường vòng cung, lấy tiết diện của Trảm Thiết đao vỗ thẳng về phía đôi móng vuốt yêu ma đang trùng kích tới.
Cùng lúc đó, đao khí trong cơ thể cuồn cuộn không dứt phóng ra ngoài!
Dùng đao thay chưởng, khiến đao khí bị dàn trải, từ một điểm nhỏ chuyển thành một mặt phẳng, tiến hành công kích mang tính phạm vi, đương nhiên uy lực của nó sẽ không bằng ngưng tụ thành một điểm, không thể nào đạt tới hiệu quả mạnh mẽ chém đứt hết thảy lúc trước, nhưng đây lại là thủ đoạn thích hợp nhất để ứng phó với cục diện trước mắt!
"Phốc phốc phốc phốc!"
Ngay khi Trảm Thiết đao đánh tới phía trên đôi móng vuốt yêu ma, đao khí dâng lên, tựa như sóng biển gào thét, cùng với âm thanh xé rách liên tiếp vang lên, đôi yêu ma móng vuốt kia bị đao khí bùng nổ tàn sát bừa bãi, xé rách thành từng mảnh vụn, máu thịt bay tứ tung!
"A a a! Ta giết ngươi! Ta phải bầm thây ngươi thành vạn đoạn!"
Phong Mạc liên tiếp bị thương, thậm chí còn bị một đao chém thành hai nửa. Tuy với lão, loại thương thế này không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng muốn khôi phục lại cũng phải hao tổn khá nhiều yêu lực, thêm nữa là cảm giác đau đớn kịch liệt kia, khiến đôi con ngươi màu vàng nhạt của lão cũng giăng đầy tơ máu, hoàn toàn rơi vào điên cuồng!
Thân thể Phong Mạc đã khép lại, nhưng cái đầu vẫn thoát ly khỏi cổ. Cái đầu yêu ma dữ tợn gầm lên, rít gào, xoay quanh một cái, linh hoạt chặn được dư âm một đao của Tô Trường Không, tiếp đó, mở ra cái mồm to như chậu máu, lộ ra hàm răng nanh sắc nhọn trong miệng, trực tiếp cắn tới cổ Tô Trường Không.
Trảo và răng của yêu ma chính là vũ khí mạnh mẽ nhất của chúng, đừng nói là thân thể máu thịt, kể cả bảo giáp hiếm thấy tại Mặc Lâm phủ thành mà lúc trước Cung Phách từng mặc trên người, cũng bị nó cắn một phát xuyên thủng.
Cự Kình công. Cự Kình Xạ Tức!
Nhưng đột nhiên Tô Trường Không cũng há mồm ra, dưới tình huống gần trong gang tấc, chân khí hùng hồn được tích trữ trong bụng hắn, kết hợp với dòng khí vừa hút vào cùng nhau phụt lên, biến thành dòng nước nhưng lại tựa như một viên đạn, ở nơi cao bắn xuống, đánh thẳng vào thiên linh cái ở phía trên cái đầu yêu ma dữ tợn của Phong Mạc kia.
"Ầm vang!"
Khí kình cuồng bạo nổ tung ra, khiến cái đầu yêu ma nọ trở nên vặn vẹo biến hình, huyết dịch thẩm thấu ra ngoài, lập tức bị oanh kích rơi xuống mặt đất, lại nảy lên như quả bóng cao su, đầu óc choáng váng!
Tô Trường Không không đợi cho cái đầu kia lại bay lên lần nữa, hắn đã bước ra một bước, khí huyết tuôn trào, bàn chân hung hăng đạp mạnh, cứng rắn đập cái đầu yêu ma kia xuống dưới đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận