Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 575 - Trừ Ác Tận Gốc!

"Không có việc gì." Tô Trường Không từ từ hồi phục trở lại, hắn hít sâu một hơi, lắc lắc đầu.
Tô Trường Không nhìn chằm chằm vào Hoa Dật: "Ngươi biết hai người này ư? Vì sao bọn họ lại muốn giết ngươi?"
Hoa Dật do dự một chút, nhưng nghĩ đến nếu không phải vừa rồi đối phương cứu gã, chính gã đã sớm chết rồi.
Vì thế, Hoa Dật mở miệng nói nguyên nhân bên trong: "Ở một năm trước, ta cùng sư phụ ta là Hoa Thiện du kịch tới đây, sau đó mở một nhà tiểu y quán trong một tiểu trấn phụ cận, trị bệnh cứu người, nhưng từ một tháng trước, có người tới cửa tìm sư phụ ta chữa bệnh, mời sư phụ ta rời đi một chuyến. Sư phụ ta nhận lời rồi cùng người đó rời đi. Nhưng vừa đi chính là gần tháng cũng chưa về. Ta lo lắng cho an nguy của sư phụ, mới đi tìm hiểu, thông qua thật nhiều phương thức, mới biết được ngày ấy người mới sư phụ ta rời đi cũng chẳng phải người tốt lành gì, mà là thành viên của Thiết Tâm môn!"
"Thiết Tâm môn này binh hùng tướng mạnh, chiếm cứ Thiết Tâm sơn, có hơn một ngàn người. Trên thực tế, bọn chúng chính là một đám thổ phỉ chuyên ức hiếp người lương thiện. Sư phụ ta đã bị bọn họ bắt đi. Vì vậy gần đây, ta có tới huyện thành báo quan, tìm kiếm sự trợ giúp, mà nha môn bên kia cũng chỉ để ta quay về chờ tin tức mà thôi. . . Không nghĩ tới người của Thiết Tâm môn trực tiếp tìm được ta, rồi muốn giết hại ta." Hoa Dật thuật lại nguyên nhân gây nên sự việc.
Hai sư đồ Hoa Dật và Hoa Thiện không có nơi ở cố định, thường xuyên dạo chơi chung quanh, ngẫu nhiên cũng sẽ dừng lại nghỉ ngơi, trị bệnh cứu người.
Lúc trước khi ôn dịch tại vùng Thanh Thủy thành biến mất, bọn họ cũng quyết định tới Trung châu trước, mà khi đặt chân đến địa phương tới gần Trung châu này, bọn họ quyết định mở một tiểu y quán, cũng tích cóp được chút thanh danh.
Nhưng không biết do nguyên nhân gì, bỗng nhiên Thiết Tâm môn lại bắt Hoa Thiện y sư đi.
Ở vùng phụ cận, Thiết Tâm môn vốn là một thế lực dạng như thổ Hoàng đế, cùng loại với Hắc Kỵ bang, dựa vào thu phí bảo hộ mà sống, thuận giả xương nghịch giả vong (người thuận thì phát đạt, kẻ nghịch tức tiêu vong).
Mà tựa như Thiết Tâm môn này có cơ sở ngầm ở phụ cận huyện thành, bởi vì Hoa Dật vừa lên huyện thành tố cáo Thiết Tâm môn, ngay sau đó, đã thấy võ giả Thiết Tâm môn tới tìm Hoa Dật, muốn giết gã diệt khẩu.
Cũng coi như vận khí của gã tốt, đã đúng lúc gặp được Tô Trường Không.
"Từ trong lời nói của hai người nọ để lộ ra, Hoa Thiện y sư chắc không có việc gì, nhưng nếu đã ra tay . . . Vậy phải diệt cỏ tận gốc, cứu Hoa Thiện y sư ra." Trong lòng Tô Trường Không âm thầm suy tư một phen, không ra tay coi như xong, nếu đã ra tay, đương nhiên hắn phải làm cho hoàn mỹ!
"Đại hiệp, cảm tạ ân cứu mạng của ngươi. Thiết Tâm môn này binh hùng tướng mạnh, ngươi đã giết người của bọn họ, khẳng định bọn họ sẽ trả thù. Đại hiệp, ngươi vẫn nên nhanh chân rời khỏi nơi đây đi!" Mà lúc này, Hoa Dật lại có chút lo lắng nói.
Gã sợ Tô Trường Không trêu chọc đến Thiết Tâm môn, bị Thiết Tâm môn trả thù.
Nghe vậy, Tô Trường Không cười: "Ta vốn là người sợ nhất trêu chọc vào phiền toái. Hiện giờ ta đã giết đệ tử của Thiết Tâm môn, nếu làm không tốt, chắc chắn Thiết Tâm môn sẽ tới tìm ta trả thù. Một khi đã như vậy, còn không bằng ta chủ động đi Thiết Tâm môn một chuyến, diệt gọn bọn họ, trảm thảo trừ căn! Sáng mai, ngươi có thể mang ta đi Thiết Tâm môn một chuyến không?"
Lời nói của Tô Trường Không khiến Hoa Dật vô cùng kinh ngạc. Khóe miệng gã hơi hơi run rẩy.
Sợ trêu chọc phiền toái, sợ Thiết Tâm môn tìm hắn trả thù, cho nên muốn tới tận cửa diệt cả nhà bọn họ?
Hoa Dật không nhịn được nói: "Thiết Tâm môn vốn là một nơi mà ngay cả quan phủ cũng không muốn trêu chọc. Môn nhân của bọn họ không dưới ngàn người, mà ai nấy đều là tinh nhuệ, có cả võ giả Khí Huyết cảnh. Còn ngươi…"
Đúng là thực lực của Tô Trường Không không tầm thường, nhưng tựa như hắn đang có thương tích trong người. Hoa Dật nhìn hắn chém giết hai võ giả Thiết Tâm môn cũng lộ ra dáng vẻ miễn cưỡng. Nói như vậy, trực tiếp đi tìm Thiết Tâm môn, không phải là muốn chết sao?
"Ngày mai, ngươi cứ dẫn ta đi là được." Tô Trường Không không có giải thích nhiều với Hoa Dật.
Chỗ khó duy nhất mà hắn gặp phải khi đối phó với Thiết Tâm môn, chính là số lượng đệ tử Thiết Tâm môn không ít, muốn giết sạch toàn bộ bọn họ, cần phí một phen tay chân.
Nhưng trong lòng Tô Trường Không đã có cân nhắc.
Hoa Dật thấy vậy, cũng chỉ có thể miễn cưỡng gật đầu. Hiện giờ, đi báo quan cũng chẳng có tác dụng gì, nếu thanh niên mặc hắc y không biết thân phận trước mắt này, nguyện ý hỗ trợ, gã cũng chỉ có thể tin tưởng hắn mà thôi!
Tô Trường Không cùng Hoa Dật quay trở về khách điếm.
Sáng sớm hôm sau, Tô Trường Không lại ra bên ngoài, chọn mua một chút vật phẩm, nói chính xác hơn chính là mũi tên!
Bên trong Binh Khí phô của tiệm thợ rèn Hắc Diệp trấn, Tô Trường Không đã tiêu tiền chọn mua hơn một ngàn mũi tên, cất vào trong xe ngựa, sau đó hội hợp cùng Hoa Dật, để cho gã dẫn đường, đi tới Thiết Tâm môn.
Nhân số của Thiết Tâm môn, không nhiều lắm, chỉ có hơn ngàn người, nhưng mỗi người đều là võ giả, đều là tinh nhuệ, sức chiến đấu mạnh không thể khinh thường. Ngay cả quan phủ địa phương cũng không muốn trêu chọc, môn chủ và mấy vị trưởng lão trong môn, đều là cao thủ đạt tới Khí Huyết cảnh. Bọn họ chính là thổ Hoàng đế ở vùng này!
Mà Thiết Tâm môn tọa lạc trên Thiết Tâm sơn, địa hình dễ thủ khó công, chung quanh Thiết Tâm sơn đều là vách núi đá đen, chỉ có một sơn đạo đi thông lên núi, nếu sơn đạo bị người canh giữ, thì kể cả bên dưới có tập kết hơn vạn người cũng không nhất định có thể công chiếm.
Ngay khi hai người đến vị trí cách Thiết Tâm sơn chừng vài dặm có dư, đã là buổi tối, Tô Trường Không quay đầu lại nhìn thoáng qua vẻ mặt khẩn trương, không yên của Hoa Dật, mở miệng nói: "Ngươi đi nơi nào đó xa xa chờ đợi là được."
"Ừm. . . Ừm." Hoa Dật liên tục gật đầu. Gã có ở đây cũng không thể giúp đỡ được cái gì, chuyện duy nhất gã có thể làm chính là cách nơi này xa một chút, đừng mang thêm phiền toái cho đối phương.
Hoa Dật rời đi, Tô Trường Không lại lên xe ngựa đi thẳng đến chân núi Thiết Tâm sơn.
Đúng là bốn phía Thiết Tâm sơn đều có vách núi đá đen, chỉ có duy nhất một sơn đạo có thể đi thông tới đỉnh núi, mà trên sơn đạo đều là đệ tử Thiết Tâm môn.
Thiết Tâm môn có hơn một ngàn người. Nếu bây giờ Tô Trường Không đã quyết định cứu Hoa Thiện từ trên tay bọn họ, còn giết hai người của bọn họ từ trước, hắn còn có lựa chọn nào khác nữa? Một khi đã làm, hơn phân nửa là chuyện này không thể giải quyết dễ dàng được, vậy cứ dứt khoát giết sạch bọn họ là xong!
Nếu không dù hắn có cứu Hoa Thiện y sư ra, những người này vẫn có thể tìm tới trả thù hai sư đồ Hoa Thiện y sư.
Loại môn phái dựa vào áp bức bình dân, thôn trấn này, không có bất cứ điều gì khác thổ phỉ, giết sạch bọn họ cũng chỉ là trừ ác tận gốc mà thôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận