Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 328 - Nam Tử Áo Xanh Kỳ Lạ! Yêu Ma???

Đây là biến hóa do tuổi thọ tăng trưởng và giá trị tiềm năng được nâng cao mang đến.
Tô Trường Không trở nên càng ngày càng thiên tài, càng ngày càng yêu nghiệt!
Lúc ấy, hắn đang chuẩn bị luyện Ngũ Cầm Hí một hồi sau đó quay về Cự Kình bang, bắt đầu tu luyện nội công như thường lệ.
"Đừng để quái vật này chạy!"
"Giết hắn! Giết hắn! Ở bên kia!"
Những tiếng hét hò, nhưng âm thanh quát mắng từ đâu truyền tới, khiến Tô Trường Không bị hấp dẫn nhìn qua.
"Có người đang chém giết? Nhưng nơi này là Cự Kình bang mà!"
Tô Trường Không nghe từng đợt âm thanh ồn ào này, cũng có chút giật mình. Bởi vì nơi này chỉ cách Cự Kình bang có vài dặm xa thôi, hẳn là không ai dám trêu chọc Cự Kình bang mới đúng!
Cùng lúc ấy, ở bên ngoài rừng hoang, có mấy võ giả Cự Kình bang vừa sợ vừa giận đang vắt chân lên cổ chạy như điên, truy đuổi một nam tử áo xanh.
Nam tử áo xanh kia thực quỷ dị, khóe miệng nhiễm đầy máu, từng đường kinh mạch cả người nổi gồ lên, hiện ra màu đỏ sậm, phối hợp với khoang miệng đầy răng nanh, con ngươi màu vàng nhạt, nhìn đáng sợ y như ác quỷ!
Ngay trước đó, ở giữa những ngày bình tĩnh bên trong Cự Kình bang, đột nhiên nam tử áo xanh này xông ra, tập kích mấy võ giả Cự Kình bang đang tuần tra chung quanh. Thủ pháp ra tay của nam tử áo xanh này rất tàn nhẫn, một trảo có thể dễ dàng lấp đi trái tim võ giả Cự Kình bang, sau đó gặm ăn tại chỗ.
Đám võ giả Cự Kình bang gần đó vô cùng kinh sợ, nhanh chóng đi lên vây giết nam tử áo xanh kia. Nam tử áo xanh rất mạnh, như là đang luyện một loại khổ luyện công, đao thương bất nhập, mấy hảo thủ cũng khó có thể làm người này bị thương.
Nhưng dường như nam tử áo xanh bị đối phương vây công, đã nhận ra chuyện gì không ổn, kẻ này lập tức xoay người bỏ chạy, đám võ giả còn lại vẫn đang ra sức truy kích, không muốn buông tha cho nam tử áo xanh to gan lớn mật này!
"Tốc độ thật nhanh. . . Còn còn nhanh hơn võ giả Khí Huyết cảnh bình thường!" Lúc này, có bang chúng Đoán Thể đại thành trong mấy võ giả Cự Kình bang kia cảm thấy vô cùng kinh hãi.
Bởi vì dù người này đã vận dụng toàn lực truy kích, nhưng tốc độ vẫn chậm hơn nam tử áo xanh một bậc, khoảng cách liên tục bị kéo giãn.
Không chỉ như thế, trong lúc nam tử áo xanh kia chạy trốn, lại không hề vận dụng khinh công hay thân pháp, chỉ dựa vào man lực thuần túy để chạy như điên, vậy mà tốc độ vẫn đạt đến trình độ có thể so sánh với võ giả Khí Huyết cảnh.
"Trợ giúp còn chưa đến sao? Chỉ sợ quái nhân kia sẽ chạy thoát, mất mặt lắm!" Mấy võ giả Cự Kình bang đuổi theo không bỏ, đồng thời trong lòng cũng âm thầm lo lắng vì bọn họ chỉ có thể miễn cưỡng bám theo ở phía sau nam tử áo xanh nọ, căn bản không đuổi kịp!
"Đùng!"
Nhưng lúc này một tiếng rít gió nghe như tiếng sấm điếc tai vang lên, ở bên trong một mảnh rừng rậm cách đó không xa, một mũi tên còn nhanh hơn âm thanh, mang theo một luồng uy thế kinh người bắn nhanh đến!
Ngay khi đám người kia nhìn thấy mũi tên, nghe được tiếng rít gió, mũi tên kia đã sớm dùng tốc độ vượt qua vận tốc âm thanh, oanh kích tới trước ngực nam tử áo xanh nọ.
"Phốc!"
Trong tiếng xé rách nặng nề, cả người nam tử áo xanh như gặp phải lôi đình oanh kích, thân hình vốn đang vọt về phía trước lại bị lực trùng kích mãnh liệt giật ngược lại đằng sau, trước ngực tức bị xuyên thủng tạo thành một lỗ hổng có kích thước bằng nắm tay, huyết dịch màu đỏ sậm từ bên trong bắn nhanh ra, toàn thân đập thật mạnh xuống mặt đất!
"Này. . ." Ngay lập tức, màn truy kích của mấy võ giả Cự Kình bang đều ngừng lại.
Nam tử áo xanh tựa như đã từng luyện khổ luyện công, có thân thể đao thương bất nhập kia lại bị một mũi tên không biết bay ra từ nơi nào bắn xuyên thủng ngực.
"Yêu ma?"
Và đương nhiên, người bắn một mũi tên xuyên thủng ngực nam tử áo xanh này chính là Tô Trường Không đã luyện xong tiễn thuật, đang chuẩn bị quay về Cự Kình bang. Hắn có chút kinh ngạc nhìn nam tử áo xanh chạy như bay kia, hình dáng của đối phương rất giống nữ tử áo trắng mà lúc trước hắn từng gặp mặt trên thuyền lớn Quỷ thị ở Mặc Lâm phủ thành!
Đều là loại dạng người có răng nanh sắc nhọn, con ngươi giống.
Vì thế Tô Trường Không cũng không kịp suy nghĩ gì thêm đã phát ra một mũi tên, khiến nam tử áo xanh đang chạy trốn kia bị thương nặng!
"Rốt cuộc con hàng này. . . là cái gì?"
Rất nhanh, mấy võ giả Cự Kình bang kia đã hít thật sâu một ngụm khí lạnh.
Chỉ vì theo lý thuyết nam tử áo xanh bị xuyên thủng ngực kia trúng một tên khủng bố như vậy, dẫu không chết cũng phải trọng thương mất đi năng lực hành động, nhưng kẻ này chỉ xoay người một cái đã đứng dậy từ dưới mặt đất, trong miệng phát ra một tiếng rít gào bén nhọn mang theo chút hoảng sợ nhàn nhạt rồi dùng tốc độ còn nhanh hơn vừa nãy chạy trốn khỏi nơi đây, hoàn toàn không bị vết thương trên ngực làm ảnh hưởng!
"Quả nhiên. . . Là yêu ma!" Một màn này khiến ánh mắt Tô Trường Không đang ở trong rừng cây lập tức ngưng trọng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận