Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 996 - Ta Là Tần Diệt Sinh…

“Ai?” Vệ Thánh Tâm đang mải suy tư, đột nhiên sắc mặt trầm xuống, đôi con ngươi nổi lên quang mang nguy hiểm lạnh như băng.
Gã lạnh lùng nhìn về phía hư không cách đó không xa.
“Không hổ là Võ Thánh chuyển thế, lại có thể phát hiện ra sự tồn tại của ta, quả nhiên không tầm thường.” Ở trong hư không, vang lên thanh âm khen ngợi, rõ ràng là đang khen ngợi, nhưng giọng điệu lại có vẻ vô cùng bình tĩnh.
Rồi không một dấu hiệu, đột nhiên một người mặc hắc bào chợt xuất hiện giữa hư không. Người mặc hắc bào này lạnh lùng hạ xuống, tựa như không có thực thể.
“Ngươi là ai?” Ngoại mặt Vệ Thánh Tâm tỏ ra cực kỳ lạnh lẽo, nhưng trên thực tế trong lòng gã đang có chút hoảng sợ.
Nơi này chính là địa bàn của gã, nhưng người mặc hắc bào này lại có thể vô thanh vô tức xuất hiện ở nơi này?
Nếu Giới Tử Tu Di Kinh mà gã tu luyện không phải là tuyệt học có liên quan đến không gian, đúng là gã cũng không thể phát hiện ra người mặc hắc bào này đang rình rập gã.
Không chỉ như vậy, trên thân thể người mặc hắc bào này còn mơ hồ truyền đến một luồng khí tức thâm thúy như vực sâu, khiến con người ta sinh ra kiêng kỵ từ tận linh hồn.
Bởi vậy, khi đối mặt với kẻ lạ mặt này, Vệ Thánh Tâm không dám có một chút lơ là bất cẩn nào, trong đầu không ngừng suy đoán thân phận của gã!
“Ta là Tần Diệt Sinh… Là hội chủ của Diệt Sinh hội.” Người mặc hắc bào bình tĩnh báo ra thân phận của mình.
“Hội chủ Diệt Sinh hội?” Nghe vậy, ánh mắt Vệ Thánh Tâm lập tức ngưng đọng lại.
Trên thực tế, gã chưa từng nghe nói tới cái tên Tần Diệt Dinh này, nhưng đương nhiên gã đã từng nghe nói tới Diệt Sinh hội, đó là một tổ chức yêu võ giả!
Nói thật, Vệ Thánh Tâm rất khinh thường những yêu võ giả kia. Bọn họ lựa chọn dung hợp Yêu Ma Tinh Hạch, từ đó nhận được hiệu quả tăng trưởng tuổi thọ, lực lượng, nhưng đương nhiên, loại hành động ấy cũng tương đương với tự mình hy sinh tương lai của chính mình, cả đời cũng khó có thể Nhập Thánh!
Nhưng Tần Diệt Sinh trước mắt này, lại mang tới cho Vệ Thánh Tâm một loại cảm giác rất nguy hiểm!
“Tần Diệt Sinh? Ta và Diệt Sinh hội các ngươi vốn không kết giao qua lại, ngươi không mời mà đến là có việc gì sao?” Vệ Thánh Tâm trầm giọng nói.
Tần Diệt Sinh này là một nhân vật nguy hiểm. Đổi lại là người khác, nếu có gan dám xông vào nơi tu luyện bế quan của gã, thì với tính tình nóng nảy của mình, khẳng định là gã đã sớm động thủ rồi.
Đối mặt với câu hỏi của Vệ Thánh Tâm, Tần Diệt Sinh nói: “Đúng là ta với ngươi không có kết giao, nhưng lại có cùng địch nhân, chính là Đao Vô Phong kia.”
“Đao Vô Phong?” Lời này làm cho Vệ Thánh Tâm nhíu mày.
Đương nhiên gã vẫn nhớ rõ cái tên này.
Hắn từng có xung đột với thủ hạ bên trong Thánh Tâm Minh của gã.
Vốn dĩ Vệ Thánh Tâm cũng không để người này vào trong mắt, không coi là chuyện to tát, nhưng ai có thể ngờ, trong trận chiến Thiên Long sơn ngày ấy, Tô Trường Không này lại chém giết toàn bộ nhóm cao thủ Ma Quân Lâm, làm cho Yến gia lão tổ phải tự mình hiện thân, bức lui Vệ Thánh Tâm.
Sau đó, Hóa Long môn cũng rơi vào tay Tô Trường Không.
Hiển nhiên, đây mới chính là nguyên nhân làm Vệ Thánh Tâm nhớ thương đến người này.
Vệ Thánh Tâm cũng muốn trả thù, nhưng Đao Vô Phong kia xuất thân thần bí, lại là khách khanh trưởng lão của Hạ Viêm gia tộc, hơn phân nửa kẻ này đã trốn vào trong động thiên phúc địa của Hạ Viêm gia tộc rồi.
Gã cũng chỉ có thể từ bỏ.
Chẳng lẽ Tần Diệt Sinh trước mặt này cũng có cừu hận với Đao Vô Phong?
Giọng nói của Tần Diệt Sinh mờ mịt, biến ảo khôn lường: “Đao Vô Phong này là một nhân vật nguy hiểm. Lần trước ta từng tìm được chỗ ở của hắn, cũng tự mình ra tay. Nhưng trạng thái của ta không tốt, khó có thể phát huy ra thực lực mạnh nhất của bản thân, phải trả một cái giá không hề rẻ, nhưng hắn vẫn không chết... Còn đạt được thần khí Hóa Long môn ở Thiên Long sơn! Tốc độ trưởng thành của hắn quá nhanh, cần phải loại bỏ hắn!”
Đúng như Tô Trường Không suy đoán, lần trước Tần Diệt Sinh đồng quy vu tận cùng hắn, căn bản không phải bản thân gã, mà chỉ là một luồng yêu hồn của gã mà thôi.
Dù không phải bản thể, nhưng tổn hại một luồng yêu hồn vẫn khiến Tần Diệt Sinh trả một cái giá không rẻ.
Và mãi cho đến tận thời gian gần đây, gã mới một lần nữa phân ra được một luồng yêu hồn, có thể hoạt động ở bên ngoài.
Mà Tần Diệt Sinh vừa đi ra, đã chú ý đến tin tức của Tô Trường Không đầu tiên, từ đó biết được vài chuyện vô cùng ngoài ý muốn.
Một kích thiêu đốt yêu hồn lần trước của gã vẫn không thể giết chết Đao Vô Phong kia!
Không chỉ có thế, đối phương còn đoạt được thần khí 'Hóa Long môn' ở Thiên Long sơn, lấy một địch năm, chém chết đám cao thủ Cổ Liệt, Ma Quân Lâm, thực lực tăng lên với tốc độ cực nhanh!
Chuyện này khiến Tần Diệt Sinh cảm thấy bản thân nhất định phải diệt trừ hắn, không thể mặc kệ cho kẻ này tiếp tục trưởng thành được nữa, nhưng gã chỉ là một luồng yêu hồn, lần trước đã vận dụng sát chiêu ngọc thạch câu phần vẫn không thể giết chết hắn, thì lần này dù tiếp tục đánh đến tận cửa, căn bản cũng không làm gì được Tô Trường Không ở hiện giờ.
Bởi vậy Tần Diệt Sinh nghĩ tới chuyện mượn đao giết người, tìm kiếm địch nhân có cừu oán với Tô Trường Không.
Và không thể nghi ngờ trong số những người này, Vệ Thánh Tâm chính là nhân tuyển hàng đầu!
Vệ Thánh Tâm là Võ Thánh chuyển thế, hậu duệ huyết mạch phản tổ, bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành Võ Thánh, nếu để cho gã ra tay giết Tô Trường Không, thì tỷ lệ thành công của chuyện này là mười phần chắc chín.
Đó chính là lý do vì sao Tần Diệt Sinh lại xuất hiện ở nơi này!
Vệ Thánh Tâm suy nghĩ một chút liền hiểu được mục đích của đối phương. Gã cười như không cười, nói: "Các hạ không tự mình ra tay mà tới tận nơi này, là cảm thấy Vệ mỗ ta sẽ nguyện ý để người khác coi mình như đao mà sử dụng sao?"
Tần Diệt Sinh vẫn bình tĩnh cất giọng như cũ: "Chỉ là tạm thời ta không thể ra tay được mà thôi. Hơn nữa, ngươi và hắn vốn có cừu oán, chỉ cần ngươi ra tay giết hắn, ta liền nợ ngươi một nhân tình. Ngươi không thể tưởng được nhân tình của ta có sức nặng đến cỡ nào đâu."
Vệ Thánh Tâm chìm vào suy tư.
"Đao Vô Phong kia định cư ở một tiểu tông môn tên là Linh Đạo tông ở Chu Lăng sơn thuộc Đại Viêm hoàng triều. Hắn là khách khanh trưởng lão của Linh Đạo tông, lấy tên là Tô Hạc Lai, nếu ngươi thật sự muốn ra tay với hắn, hãy đến Linh Đạo tông... Cũng có thể lấy các đệ tử Linh Đạo tông ra để uy hiếp hắn."
Trong lúc Vệ Thánh Tâm đang mải suy tư, giọng nói của Tần Diệt Sinh đã văng vẳng truyền đến.
Thanh âm vừa ngừng, Tần Diệt Sinh cũng không còn ở đó nữa, thân ảnh gã đã chậm rãi biến mất trong dãy núi đằng xa rồi.
Đối với Tần Diệt Sinh, nói cho Vệ Thánh nơi Tô Trường Không ở, cũng chỉ là thuận miệng mà thôi.
Nếu Vệ Thánh Tâm tự mình ra tay giết Tô Trường Không, đương nhiên là tốt nhất. Còn nếu Vệ Thánh Tâm kia không ra tay, Tần Diệt Sinh gã cũng chẳng tổn thất gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận