Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 762 - Chém Đầu Thị Chúng!

"Huyết mạch thế gia có thể thôn phệ lẫn nhau?" Mà từ trong miệng Lý Tùng, Tô Trường Không lại biết được càng nhiều bí mật hơn.
Hóa ra huyết mạch đặc thù của thế gia, lại có thể cắn nuốt, đoạt lấy, dùng người có huyết mạch mạnh mẽ khác làm chất dinh dưỡng, làm lớn mạnh huyết mạch nhà mình, từ đó đạt được trường thịnh không suy!
"Chẳng lẽ nguyên nhân khiến những ngàn năm thế gia kia có thể truyền thừa lâu như vậy vẫn không suy nhược, chính là như thế sao?" Điều này khiến trong lòng Tô Trường Không cũng run sợ.
Sự cường đại của một ngàn năm thế gia lại dựa trên quá trình hút vô số huyết tủy của người khác mới có thể một mực kéo dài…
"Tuy những thế gia có thể dựa vào cắn nuốt huyết mạch khác để đảm bảo huyết mạch nhà mình luôn cường đại, nhưng chuyện này cũng có tác dụng phụ của nó... Bởi vì huyết mạch có thể trở nên không thuần túy trên trình độ nhất định nào đó, cường đại là cường đại, nhưng khi sinh ra đời sau, sẽ hoặc ít hoặc nhiều chịu ảnh hưởng. Người bị ảnh hưởng nhiều một chút sẽ trở thành hạng người điên cuồng, làm việc không cố kỵ, bất kể hậu quả. Cho nên có một vài thế gia không muốn làm như thế, và trở nên càng ngày càng yếu, dần dần tan biến trong mắt mọi người, thậm chí còn trở thành chất dinh dưỡng cho thế gia khác." Lý Tùng thở dài một tiếng nói.
"Chẳng trách... đám người của thế gia mà ta gặp được đều hành xử như kẻ điên cuồng, là bởi vì một vài thế gia từng đoạt lấy huyết mạch nhà khác, khiến huyết mạch nhà mình xảy ra vấn đề." Lời nói của Lý Tùng cũng giải đáp một chút nghi hoặc cho Tô Trường Không.
Hóa ra đại đa số những thế gia đệ tử đều có tính tình kỳ quái, một lời không hợp sẽ ra tay, lại bắt nguồn từ nguyên nhân sâu xa là huyết mạch bản thân bọn họ! Bởi vì nuốt huyết mạch nhà khác, sẽ làm cho huyết mạch nhà mình không còn thuần túy nữa!
Nhưng cũng có một chút thế gia không muốn làm như thế. Và theo thời gian trôi qua huyết mạch truyền thừa sẽ càng ngày càng mỏng manh, ngẫu nhiên trong một thế hệ nào đó sẽ sinh ra yêu nghiệt có huyết mạch phản tổ, nhưng chung quy lại, tình huống này cũng không thay đổi được nhiều lắm.
Và Lý gia thuộc loại này.
Lý gia là hậu duệ của Họa Thánh Bạch Hành Chi, cũng từng huy hoàng, nhưng đa phần tộc nhân trong Lý gia bọn họ đều là những tu sĩ nho nhã yêu thích con đường khoa cử, văn thơ. Bọn họ một mực truyền thừa cho tới bây giờ, đã rơi vào tình trạng môn đinh suy tàn. Hiện nay, người nắm giữ thần thông huyết mạch trong tộc, cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Nguyên nhân khiến Thạch gia cứ nhìn chằm chằm vào Lý gia cũng rất đơn giản, bọn họ muốn cắn nuốt huyết mạch Họa Thánh của Lý gia, làm lớn mạnh huyết mạch bản thân.
Đây cũng chuyện mà một vài thế gia có truyền thừa dài lâu mạnh mẽ thích làm.
Trong mắt bọn họ, cái gọi là thế gia nhỏ yếu này căn bản không xứng tiếp tục sinh tồn!
Về cơ bản, những ngàn năm thế gia hưng thịnh mạnh mẽ kia, đều dựa vào loại phương pháp này để trường thịnh không suy!
"Trên lá thư vừa được Thạch gia đưa tới này có nói, mấy đệ tử của Lý gia chúng ta đi du lịch bên ngoài đã bị quan phủ Diệu Thạch thành bắt sống. Bọn họ sẽ bị quan gán cho tội danh cường đạo, sau đó chém đầu thị chúng tại pháp trường Diệu Thạch thành. Đây là cái bẫy mà Thạch gia kia bày ra, muốn dẫn Lý gia chúng ta tiến đến cứu viện, từ đó một lưới tóm gọn." Lý Tùng có chút mỏi mệt nói.
Ba năm nay, thi thoảng Thạch gia sẽ đến Thư Hương sơn khiêu khích, dẫu Lý gia đều đóng cửa không ra, Thạch gia vẫn không chịu từ bỏ.
Và tuy rằng từ ba năm trước, Lý gia đã chuyển cả tộc tiến vào Thư Hương động thiên, nhưng vẫn còn đệ tử đang du lịch bên ngoài, chưa nhận được tin tức. Mấy đệ tử này đều là một thế hệ thiên tài của Lý gia, có huyết mạch Họa Thánh không tầm thường.
Mà gần đây Thạch gia đã bắt được vài đệ tử Lý gia đang đi du lịch bên ngoài, còn cố ý đưa tin tới, muốn gán cho bọn họ tội danh tặc phỉ, từng làm chuyện thương thiên hại lý (tàn nhẫn, không có tính người), sau đó chém đầu thị chúng… Đương nhiên mục đích chân chính đằng sau hành động này chính là muốn Lý gia tiến đến cứu viện.
Nếu Lý gia bên này không đi, những Lý gia đệ tử bị bắt sống kia chỉ còn một con đường chết, nhưng nếu bọn họ đi, tin tưởng rằng Thạch gia sẽ giăng sẵn lưới ở Diệu Thạch thành, ôm cây đợi thỏ, chờ bọn họ tới.
Mà trên lá thứ này có ẩn chứa huyết mạch lực của Lý gia đệ tử, Lý Tùng có thể phân biệt được rõ ràng. Mà thông qua chuyện này, gã cũng biết Thạch gia bên kia thật sự bắt được mấy đệ tử tinh nhuệ đang rèn luyện bên ngoài của Lý gia bọn họ.
"Tô tiên sinh, thực lực của ngươi không tầm thường, có thể dễ dàng chém giết hai tộc nhân tinh nhuệ của Thạch gia, ta chỉ muốn xin Tô tiên sinh trợ giúp chúng ta một tay!" Lý Tùng đứng dậy, khom lưng vái một cái thật sâu với Tô Trường Không.
Hiển nhiên trong lòng Lý Tùng đã hạ quyết tâm. Gã không nguyện ý nhìn thấy đệ tử nhà mình bị trở thành cường đạo, rồi chém đầu thị chúng.
Bởi vì lúc trước, Tô Trường Không có thể dễ dàng chém giết hai tinh anh của Thạch gia, cho nên gã muốn nhờ Tô Trường Không ra tay tương trợ!
"Nếu ta không đáp ứng, chẳng những các ngươi sẽ không cho ta quan sát những họa tác kia sao?" Tô Trường Không nói.
Lý Tùng vội vàng nói: "Tô tiên sinh ngươi hiểu lầm rồi. Ngươi đến tặng tranh vẽ của tổ tiên chúng ta, Lý gia chúng ta vô cùng cảm kích, đương nhiên sẽ cho ngươi tùy ý quan sát, nghiên cứu những bức họa khác, tuyệt đối không dùng chuyện ày để bắt chẹt ngươi... Nếu Tô tiên sinh nguyện ý tương trợ, Lý gia chúng ta cũng nguyện ý dâng một viên Kim Hoa đan làm lễ đáp tạ."
"Kim Hoa đan có dược lực rất mạnh. Vừa rồi ta đã quan sát quá trình Tô tiên sinh ngươi tấn chức bát mạch, trong lòng có phỏng đoán, hẳn là Kim Hoa đan này có thể trợ giúp Tô tiên sinh ngưng kết Thiên Hoa, tấn chức Thiên Hoa cảnh! Mặt khác, ta cũng sẽ cùng vài vị tộc nhân nắm giữ thần thông huyết mạch trong tộc, đồng loạt ra tay, tuyệt đối không để một mình Tô tiên sinh ngươi dấn thân vào nguy hiểm!" Lý Tùng nói.
Lý Tùng mời Tô Trường Không ra tay tương trợ, nhưng không hề có ý định dùng họa tác của Bạch Hành Chi làm điều kiện đàm phán, mà dùng một bảo vật khác làm thù lao.
Và với nội tình hiện giờ của Lý gia, một viên Kim Hoa đan này cũng là thù lao tốt nhất mà bọn họ có thể lấy ra.
"Thời gian là bao lâu?" Tô Trường Không trầm ngâm nói.
"Hai tháng sau." Lý Tùng đáp, theo nội dung trên lá thư, thời gian ba đệ tử tinh nhuệ của Lý gia kia bị chém đầu thị chúng là hai tháng sau.
"Được rồi... Ta sẽ cố hết sức giúp các ngươi một phen." Cuối cùng, Tô Trường Không chậm rãi gật đầu.
"Đa tạ! Đa tạ!" Lý Tùng liên tục cảm kích nói tạ ơn.
Lại nói, lúc trước nhất cử nhất động của Tô Trường Không ở Thư Hương sơn đều được Lý Tùng xem ở trong mắt, trong lòng gã cũng biết thanh niên họ Tô này vô cùng bất phàm. Hắn đã nắm giữ đao ý! Lại có thể dễ dàng đánh chết hai tộc nhân tinh nhuệ của Thạch gia!
Hơn nữa động tĩnh trong lúc Tô Trường Không tu luyện cũng khiến Lý Tùng nghẹn họng nhìn trân trối.
Chỉ hai tháng ngắn ngủi, hắn lại liên tục mở ra ba nhánh Thiên Mạch, dù trong tay hắn có đủ tài nguyên, thì tình huống ấy cũng khoa trương không gì sánh được.
Hắn tuyệt đối là hạng người thâm sâu khó dò!
Còn khoa trương hơn thế gia đệ tử!
Và có hắn ra tay tương trợ, cơ hội để bọn họ cứu được ba Lý gia đệ tử kia sẽ lớn hơn rất nhiều!
Bạn cần đăng nhập để bình luận