Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 340 - Đi Theo Bang Chủ Xuất Chinh, Dẹp Yên Hải Khấu Lam Vũ Hải

Sau đó không lâu, tứ đại đường chủ cùng với hơn hai mươi phó đường chủ được triệu tập đến. Ngay sau khi Tô Trường Không nói chuyện đã xảy ra, và quyết định sẽ xuất chinh Lam Vũ hải, tất cả mọi người có mặt đều hưởng ứng nhiệt liệt!
"Thiếu bang chủ không chết? Vậy phải cứu viện hắn rời khỏi nơi đó!"
"Ta đợi lâu như vậy, rốt cuộc bang chủ cũng quyết định xuất chinh Lam Vũ hải rồi? Những tên hải khấu chết tiệt kia càng ngày càng kiêu ngạo, ta đã sớm nôn nóng, không chịu nổi muốn cho bọn chúng một trận đòn đau rồi!"
Thật hiển nhiên, sau khi biết được việc này, tất cả mọi người đều vô cùng hưng phấn mà tán thành quyết định này.
Mấy tháng trước, hết thảy đám bang chúng từ trên xuống dưới của Cự Kình bang đều biết chuyện Tư Không Chiến gặp phải hải khấu rồi rơi vào tình trạng sinh tử không biết. Mà Tư Không Dũng là phụ thân của đối phương khẳng định sẽ làm ra hành động gì đó không nhỏ, rốt cuộc hiện giờ cũng đến!
Nếu là Tư Không Chiến hoặc là Mạnh Tang đưa ra quyết định có liên quan tới sự hưng thịnh và tồn vong của Cự Kình bang, chắc chắn sẽ lọt vào cản trở, phản đối.
Nhưng 'Tư Không Dũng' lại khác. Hắn còn trẻ đã thành danh, lại từng dẫn dắt Cự Kình bang chinh chiến tứ phương, tích góp được uy vọng không một ai sánh nổi. Nếu hắn đưa ra loại quyết định, tất nhiên đã được suy nghĩ chín chắn thấu đáo từ trước, và điều mà bọn họ, những thuộc hạ dưới tay hắn cần phải làm chính là tin tưởng hắn và đi theo hắn!
"Một trận chiến này. . . Hoàn toàn không phải đại chiến giữa Cự Kình bang và U Hồn hải khấu đoàn, mà là đại chiến giữa Cự Kình bang và các thế lực hải khấu bên trong Lam Vũ hải. . . Thắng bại khó liệu!" Đương nhiên cũng có người lo lắng đến tiều tụy.
Bọn họ đã đoán ra, chắc chắn Lệ Hồn sẽ liên hệ cùng những hải khấu khác đoàn. Và Cự Kình bang bọn họ sẽ phải đối mặt với nhiều hải khấu đoàn cấp đại khấu liên thủ. Đến lúc ấy, dù Cự Kình bang có mạnh hơn nữa, cũng không nhất định có thể lấy một địch nhiều!
Nhưng đại đa số mọi người đều ủng hộ quyết định của 'Tư Không Dũng', khiến cho những người này không dám đứng ra phản bác, mà kể cả bọn họ có phản bác cũng không thể thay đổi được điều gì, ngược lại còn làm ảnh hưởng tới sĩ khí bên ta.
"Tư Không Dũng đúng là một nhân vật. Đưa ra một hành động nguy hiểm như thế, vậy mà lại được toàn bộ mọi người từ trên xuống dưới của Cự Kình bang ủng hộ!"
Tô Trường Không nhìn đám người kích động phía dưới, cũng âm thầm cảm thán uy vọng và Tư Không Dũng tích góp được từ trước quá cao.
"Đi theo bang chủ xuất chinh, dẹp yên hải khấu Lam Vũ hải!"
Vậy là bên trong Cự Kình bang bắt đầu công cuộc điều binh khiển tướng, làm chuẩn bị cho chiến tranh rồi.
"Xem ra sắp có một trận đánh ác liệt đây!" Trong lòng Tô Trường Không cũng có chút kích động, hắn biết đàm phán lần này hơn phân nửa sẽ không thành mà kết quả của đàm phán thất bại tất nhiên là song phương đại chiến.
Nhưng Tô Trường Không cũng chẳng thay đổi được gì, chuyện hắn có thể làm chính là giết! Giết cho đến khi kẻ địch phải sợ hãi thì thôi!!!
Tô Trường Không yên lặng tu hành thêm hai ngày nữa, điều chỉnh trạng thái tới mức đỉnh phong.
Hai ngày trôi qua, tất cả mọi người đều đã chuẩn bị xong, lập tức ùn ùn hành quân tới bến cảng của Cự Kình bang.
"Ầm vang long!"
Ngàn con chiến mã chạy như bay, đoàn người ngựa như cơn lũ sắt thép đang lao nhanh về phía trước, người đi đường hai bên đều tránh lui, không dám ngăn trở.
"Là Cự Kình bang! Trận thế thật lớn, đây là đã dốc toàn bộ lực lượng sao? Tráng hán cầm đầu kia là bang chủ Tư Không Dũng của Cự Kình bang? Quả nhiên khí độ uy nghiêm!"
"Xem ra không bao lâu sau, sẽ có tin tức thật lớn chấn động Mặc Lâm phủ thành!"
Những người đi đường này nhìn thấy một đám kỵ sĩ Cự Kình bang đang chạy như bay vượt qua, trong lòng ai nấy đều chấn động.
Bọn họ đều hiểu Cự Kình bang có chuyện đại sự cần làm rồi!
Lúc này, tại bến cảng của Cự Kình bang, mọi công tác chuẩn bị đã sớm hoàn thành, tám con thuyền lớn cấp chiến thuyền dài trăm mét đang được neo đậu ngoài bờ biển, trừ những con thuyền lớn này ra, cũng có thuyền cỡ trung và cỡ nhỏ.
"Rốt cuộc. . . Bang chủ cũng muốn dẫn dắt chúng ta tìm lại hết thảy những gì đã mất ở trận chiến trước đó rồi!"
"Ha ha ha! Lúc này đây, ta nhất định phải giết cho đám hải khấu này không còn manh giáp!"
Đám đông võ giả Cự Kình bang lên thuyền, trong lòng kích động không thôi.
Hơn nửa năm trước, năm chiến thuyền của Cự Kình bang gặp phải tập kích, chỉ có ba chiếc trở lại được, tổn thất gần ngàn người. Đây là thất bại lớn nhất mà Cự Kình bang gặp phải trong những năm gần đây. Tất cả mọi người đều nghẹn một hơi, muốn báo thù! Hiện giờ cơ hội này đã đến!
Tô Trường Không cũng lên thuyền. Hắn đi lên một con thuyền lớn nhất, mang tên 'Cự Kình hào', đứng ở trên boong thuyền, nhìn về phía đường chân trời trải dài trên mặt biển mênh mông vô bờ. Trong lòng hắn cũng dâng lên một lại cảm giác hào hùng tựa như hắn có thể đi hết cả thiên địa to lớn này!
Tám con chiến thuyền và rất nhiều những con thuyền khác cùng xuất hiện tại cảng. Lúc này có thể nói là Cự Kình bang đã ra hết tinh nhuệ, xuất động tới bảy tám ngàn người.
Đây là hơn phân nửa võ giả bên trong Cự Kình bang!
Cảnh tượng cả vạn người cùng tụ tập, đi lại tấp nập, nhanh nhẹn leo lên thuyền, vô cùng đồ sộ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận