Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1251: Thủ Đoạn Bảo Mệnh

“Chỉ sợ... Tô Trường Không kia không định từ bỏ chuyện này” Đoạn Mộ Danh tạm thời có chút cơ hội thở dốc, nhưng ông ta cũng không dám khinh thường, thần kinh luôn trong trạng thái căng thẳng.
Ông ta biết rằng khoảnh khắc bình ổn ngắn ngủi này, chính là sự yên lặng trước khi cơn bão đến.
Tô Trường Không tập trung ý niệm vào bên trong Nguyên Thần.
Ngay lúc này, ở bên trong Nguyên Thần đang có từng sợi tơ màu vàng chảy xuôi.
Đó chính là bản nguyên của Nguyên Thần cũng chính là Canh Kim chi khí, vô kiên bất tồi.
Sau khi Tô Trường Không toàn lực thúc giục bản nguyên của Nguyên Thần, Canh Kim chi khí lập tức chảy xuôi, từ bên trong, đi ra bên ngoài, trực tiếp bám vào bề mặt của Nguyên Thần hình đạo!
“Canh Kim Liệt Thiên Đạo!"
Kim mang sắc bén chợt lóe lên trong con ngươi Tô Trường Không rồi biến mất, Nguyên Thần hình đao lại lần nữa bắn ra ngoài, cắt phá vách ngăn hư không như một miếng đậu hũ, sau đó đánh thẳng vào Đoạn Mộ Danh dàn trận, sẵn sàng chờ đón quân địch bên trong Nguyệt Nha hải vực.
“Ầm ầm!"
Canh Kim khí hừng hực thiêu đốt trên bề mặt Nguyên Thần hình đao, như khoác lên cho nó một tầng y phục bằng lửa đỏ màu vàng.
Nguyên Thần hình đao nhanh chóng cắt phá hư không, mang theo một luồng uy năng sắc bén tới đáng sợ, không gì ngăn cản được, sẽ chém nát hết thảy mọi thứ xung quanh.
Từ xa nhìn lại, tựa như đang có một luồng lưu quang màu vàng lướt ngang qua không trung, rực rỡ nhưng trí mạng!
“Ừm?” Mí mắt Đoạn Mộ Danh không ngừng giật giật.
Xuất phát từ bản năng, ông ta lập tức cảm nhận được một đòn công kích uy hiếp trí mạng.
Đạo còn chưa tới, nhưng toàn thân ông ta lại dâng lên một luồng ảo giác như thể cả người đã bị nó xé rách, chém nát.
Dẫu có lòng né tránh, nhưng căn bản không thể né tránh được, đối diện với một đòn này, ông ta chỉ có thể lựa chọn tiếp nhận, đón đỡ, mới có thể tìm được một chút hy vọng sống sót.
“Gầm!"
Đoạn Mộ Danh hung hăng cắn răng một cái, trong miệng phát ra một tiếng bạo rống, Thần Văn trên thân thể nở rộ thần quang.
Vào thời khắc sinh tử tồn vong, Đoạn Mộ Danh đã thúc giục một thân tu vi đến cực hạn, ông ta tức giận vung trường thương trong tay tới, cực nhanh đâm thẳng về phía đạo lưu quang màu vàng như thiên thạch trước mắt! “Oanh!"
Trong nháy mắt khi đôi bên va chạm, hư không trong phạm vi mấy dặm xung quanh đều hung hăng vặn vẹo, chấn động.
Khí kình vô hình bao trùm khắp mọi nơi, trên trời dưới đất không đâu không có.
Thậm chí trên bề mặt hải vực phía dưới cũng kịch liệt lõm xuống, như thể vừa bị một khối thiên thạch từ trên trời đập trúng.
Sóng biển ngập trời, mây mù cuồn cuộn, hết thảy mọi thứ xung quanh đều bị xoắn nát cắt vụn, thời không rối loạn.
“Rầm rầm!"
Trong tai Đoạn Mộ Danh truyền tới một tiếng vỡ vụn, răng rắc.
Cây Minh Ma thương trong tay ông ta chợt phát ra tiếng kêu rên rỉ, không chịu nổi gánh nặng.
Không còn một chút may mắn nào nữa. Một đao của Tô Trường Không quá hùng mạnh, tựa như có thể cứng rắn chém nát thời không, đã mạnh mẽ chém đứt Minh Ma thương rồi.
Thanh thần binh cấp thần khí đỉnh phong này đã thất thủ!
Nhưng chuyện này cũng trợ giúp cho Đoạn Mộ Danh có một tia hy vọng sống sót.
Có Minh Ma thương mạnh mẽ ngăn cản một kích tuyệt sát kia, thân thể Đoạn Mộ Danh vội vàng lướt ngang sang một bên, tránh được kết cục bị một đao này chém làm đôi, nhưng ngay cả khi đã tránh được, ông ta vẫn phải trả một cái giá thê thảm, nặng nề.
“Xuy!"
Bởi vì sau khi Nguyên Thần hình đao chặt đứt Minh Ma thương, dư thế không kiệt, lại trực tiếp hạ xuống từ vai phải Đoạn Mộ Danh.
Dưới một đao này, bộ Thần Thể có thể ngạnh kháng thần thông cũng trở nên yếu ớt, chỉ thấy trọn một cánh tay phải của Đoạn Mộ Danh trực tiếp bị nó cắt đứt như một mảnh giấy.
“A a a! Tay của ta!” Đoạn Mộ Danh phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Một đao này đã chém đứt một bộ phận linh hồn của ông ta, nghĩa là từ nay về sau, toàn bộ cánh tay phải của Đoạn Mộ Danh đã vĩnh viễn bị phế bỏ, kể cả thần thông đoạn chi trọng sinh cũng chỉ là đồ trang trí!
Tô Trường Không đã ngộ ra môn bí thuật bộc phát Nguyên Thần này từ bên trong hắc thiết tàn phiến,, lực sát thương vô cùng khủng bố.
Nhưng hắn chém ra một đao không thể giết chết Đoạn Mộ Danh, cũng coi như đã cho ông ta một cơ hội. “Trốn... Chạy trốn. Giờ khắc này,Đoạn Mộ Danh đã sợ chết khiếp rồi, ông ta không còn quan tâm tới bất cứ điều gì khác ngoài chạy trốn.
Chỉ thấy bàn tay còn hoàn hảo của ông ta tung ra một trảo, nhanh chóng lấy một tấm quyển trục từ bên trong bảo vật trữ vật ra, điên cuồng rót lực lượng tiến vào trong đó, kích hoạt.
“Hả?” Tô Trường Không cả kinh, hắn lập tức thúc giục Nguyên Thần, để nó nhanh chóng xoay vòng chém về phía cổ Đoạn Mộ Danh.
“Phốc!"
Nhưng quyển trục đã bị kích hoạt.
Chỉ thấy quyển trục nọ lập tức bị một ngọn lửa không rõ hừng hực thiêu đốt, rồi nhanh chóng hóa thành một luồng lực lượng huyền ảo bao phủ toàn thân Đoạn Mộ Danh.
Gần như ngay tại khoảnh khắc đó, hư không quanh người Đoạn Mộ Danh cũng trở nên vặn vẹo, biến hình. Rất nhanh, một vách tường trong suốt hiện lên.
Lần này, lực lượng bản nguyên của Nguyên Thần do Tô Trường Không bộc phát ra có chút suy yếu so với lúc trước, bởi vậy, Nguyên Thần va phải kết giới nọ, lập tức bị nó đánh văng ra.
“Đây là... khí tức của Đại Thần Thông?” Tô Trường Không không khỏi có chút kinh ngạc pha lẫn nghi ngờ.
Kỳ thực, ngay từ khi quyển trục nọ bị thiêu đốt, hắn đã mơ hồ cảm nhận được khí tức tỏa ra từ bên trên rất tương tự với Đại Thần Thông bên trong Kính Thiên Địa!
“Sư... Sư tôn! Đừng bỏ ta lại!” Mí mắt nữ tử váy đỏ không ngừng giật giật, nàng ta vội vàng kêu lên.
Phải biết rằng, quyển trục mà Đoạn Mộ Danh vừa dùng chính là vật bảo mệnh mà võ giả Đại Thần Thông trong Cổ Ma tông mới có thể chế tạo ra.
Một khi nó bị kích phát, có thể truyền tống người sử dụng đi xa vạn dặm, trân quý vô cùng.
Đoạn Mộ Danh phải tiêu hao lượng lớn cống hiến cho tông môn, mới đạt được một tấm như vậy, dùng nó làm vật bảo mệnh cho mình.
Quyển trục đã kích hoạt thành công, Đoạn Mộ Danh cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, trên mặt hiện lên một tia vặn vẹo và ác độc: “Chuyện ngày hôm nay... Đoàn mỗ nhớ kỹ! Ta đã không thể đoạt được, thì ngươi cũng đừng nghĩ có thể đạt được!"
Dứt lời, đột nhiên Đoạn Mộ Danh há miệng, phun ra một đoàn hỏa diễm màu u lục.
Nhưng đoàn hỏa diễm u lục kia không hướng về phía Nguyên Thần của Tô Trường Không, mục tiêu của nó chính là Tử Lôi Thủy Mẫu đang suy yếu trôi nổi trong nước biển xa xa kia!
“Phốc!"
Ngọn lửa u lục vừa tiến vào bên trong thân thể Tử Lôi Thủy Mẫu, thân thể Đoạn Mộ Danh đã triệt để biến mất trong hư không vặn vẹo, khí tức cũng biến mất vô ảnh vô tung.
“Hắn chạy thoát rồi?” Nguyên Thần Tô Trường Không lập tức kích hoạt cảm ứng, nhưng trong phạm vi ngàn dặm xung quanh đều không có khí tức của Đoạn Mộ Danh.
Chuyện này không khỏi khiến hắn cau mày.
Đoạn Mộ Danh này vốn là chủ nhân một phong của Cổ Ma tông, nội tình thâm sâu, lại có thủ đoạn bảo mệnh. Bởi vậy ngay tại thời khắc nguy cấp, ông ta lập tức kích hoạt thủ đoạn bảo mệnh của mình, rồi dựa vào đó để thành công đào thoát từ trong tay Tô Trường Không!
1563 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận