Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 556 - Mũi Tên Thần Kỳ!!!

"Hắn muốn chạy trốn! Muốn kéo dài thời gian!"
Tô Trường Không lập tức hiểu rõ ý đồ của Xích Cáp Đồ, hắn không chút do dự, trực tiếp lao lên truy kích.
"Phanh phanh phanh!"
Tốc độ của Xích Cáp Đồ cực kỳ nhanh, bởi vậy khi gã xuyên qua đám người đông đúc kia, không thể hoàn toàn né tránh được. Gã dứt khoát vung cánh tay lên, đánh cho đám binh lính Hắc Lang quân ngăn trở ở phía trước ngã trái ngã phải, đổ rạp thành từng mảng.
Tô Trường Không đang trên đường đuổi theo, tốc độ của hai người cũng chỉ sàn sàn như nhau mà thôi!
"Cút ngay!"
Tô Trường Không phát ra một tiếng bạo rống tràn ngập sát ý, Yêu Khốc đao trong tay hắn lướt qua, đám binh lính Hắc Lang quân đang chặn đường phía trước, không kịp né tránh, thân thể lập tức gãy lìa, máu thịt bắn tứ tung, bị quét bay đi.
Rõ ràng là hắn đã dốc toàn lực đuổi giết Xích Cáp Đồ, nhưng lại khó có thể thu hẹp được khoảng cách song phương.
Lúc trước là Tô Trường Không chạy trốn, Xích Cáp Đồ đuổi theo, hiện giờ tình thế phát sinh nghịch chuyển, nhưng đối với Tô Trường Không, tình huống này còn ác liệt hơn vừa nãy.
"Không thể mặc cho hắn chạy trốn!" Tô Trường Không cảm nhận được từng cơn đau đớn truyền đến từ thân thể, hắn biết, thân thể hắn tựa như một quả bóng đã bị thổi căng, sắp đến cực hạn. Nếu không đánh chết Xích Cáp Đồ, người chết chính là hắn.
Phong Lôi Tiễn Thuật!
Tô Trường Không dứt khoát thu Yêu Khốc đao vào vỏ, một tay gỡ Tinh Văn Kim cường cung đang đeo trên lưng xuống, sau đó lấy ra một mũi Tinh Văn Kim tiễn thất từ bao đựng tên, mỗi tay một việc, hoàn thành cùng lúc, trong lòng thầm nghĩ nếu đã không đuổi được thì trực tiếp dùng mũi tên bắn chết Xích Cáp Đồ!
"Hưu!"
Cường cung bị kéo thành hình trăng tròn, mũi tên bắn nhanh ra ngoài, mang theo tiếng xé gió rất nhỏ, tựa như không tiếng động, bắn thẳng vào lưng Xích Cáp Đồ.
Mũi tên này siêu việt mấy lần vận tốc âm thanh, đổi lại làm người bình thường, chắc chắn sẽ bị bắn chết trước khi kịp có phản ứng gì.
Nhưng Xích Cáp Đồ vốn là Tiên Thiên võ giả, cảm giác vô cùng nhạy bén, ở một khắc khi Tô Trường Không giương cung cài tên, gã đã cảm giác được phía sau lưng truyền tới một luồng hàn ý. Tiếp đó, gã không chút do dự, dưới chân xoay tròn, thân thể vặn vẹo, trong quá trình bay nhanh về phía trước, cây búa lớn trong tay múa may không dứt, lấy tiết diện của búa lớn, nó đã hình thành nên một tấm lá chắn nặng nề, đón đỡ mũi tên đang lao nhanh đến.
"Đang!"
Mũi tên va chạm cùng búa lớn, phát ra tiếng vang thanh thúy khi kim loại đập thẳng vào nhau, khí kình phong lôi nổ tung ra thổi quét bốn phía, lại bị đánh bay đi.
Xích Cáp Đồ này là Tiên Thiên võ giả, đương nhiên cây búa lớn trong tay gã tuyệt đối không phải binh khí phàm tục, khiến cho mũi tên được luyện chế từ Tinh Văn Kim cũng không thể xuyên thủng được, thậm chí còn không thể làm Xích Cáp Đồ kia bị thương!
"Ngươi còn có tiễn thuật bậc này? Không tầm thường! Nhưng lại vô dụng với ta!" Xích Cáp Đồ cười lạnh, tuy gã cũng sợ hãi than vì thực lực của 'Hồng Chấn Tượng' đã vượt qua những gì gã đoán trước, chỉ là tình tiết ngoài ý muốn này cũng khó mà sửa đổi kết cục bại vong của hắn.
"Hưu hưu hưu!"
Tô Trường Không liên tục bắn ra ba tiễn, Phong Lôi Liên Châu, không quên gia trì đao cương lên mũi tên, lại vận dụng kỹ xảo đã học được từ Truy Hồn tiễn, khiến cho ba mũi tên này vẽ nên ba đường cong khác biệt lao tới, rõ ràng chúng được bắn ra từ cùng một phương hướng, những lại bắn về phía Xích Cáp Đồ theo ba phương hướng khác nhau, cả trái cả phải!
"Đang đang đang!"
Nhưng vô dụng, Tiên Thiên võ giả Xích Cáp Đồ có cảm giác quá mức nhạy bén, không cần dùng con mắt nhìn cũng có thể từ dòng khí lưu động quanh thân để phán đoán được quỹ tích mũi tên đang bay tới, từ đó búa lớn trong tay liên tục vung lên, ba mũi tên đều bị đập bay đi.
"Ta muốn nhìn xem ngươi còn có thể kiên trì tới khi nào! Chắc chắn ta phải ban cho ngươi một cái chết thực thảm, vô cùng thê thảm!" Sát ý sôi trào trong lòng Xích Cáp Đồ.
'Hồng Chấn Tượng' này quá mức yêu nghiệt. Đối phương dựa vào bí thuật mới có thể mạnh mẽ tạm thời bước vào Tiên Thiên cảnh, nhưng chưa mở ra Thiên Mạch, chỉ có thể gọi là Ngụy Tiên Thiên. Ai có thể ngờ, chiến lực của tên Ngụy Tiên Thiên này lại hung hãn đến độ có thể đuổi theo đánh một Tiên Thiên chân chính như gã phải liên tục bỏ chạy.
Nếu đối phương thật sự luyện hóa được Tiên Thiên chi khí, bước vào Tiên Thiên cảnh, thì một Tiên Thiên như gã, khi đối mặt với đối phương, chỉ có một con đường chết mà không có cả cơ hội để chạy trốn ư?
Chuyện này khiến Xích Cáp Đồ có chút ghen tỵ, sát ý càng thêm hừng hực, sôi trào.
Cứ như vậy, hai người một đuổi một chạy, trong quãng thời gian này, Tô Trường Không đã bắn ra liên tục chín tiễn, nhưng đều bị Xích Cáp Đồ dùng búa lớn đón đỡ.
Tô Trường Không dần dần cảm giác được rõ ràng hơn cơn đau đớn truyền đến từ toàn thân, khí tức cũng bắt đầu hỗn loạn. Hắn biết, thân thể của mình đã đến cực hạn rồi.
Dù ý chí cứng cỏi, dù sát tâm mãnh liệt, cũng khó mà ngăn cản được quá trình sụp đổ của thân thể, ngay cả ý thức cũng bắt đầu trở nên mơ hồ.
Nhưng vòa giờ khắc này, Tô Trường Không lại bình tĩnh một cách thần kỳ, đại não hắn trống rỗng. Hắn quên đi bản thân đang ở trong một hồi sinh tử huyết chiến, quên đi xung quanh mình là chiến trường hỗn loạn, quên đi thân thể mình đã sắp sụp đổ, vật ngã lưỡng vong, ý niệm duy nhất xuất hiện trong đầu hắn chính là dùng mũi tên trong tay, bắn chết mục tiêu đang chạy trốn ở phía xa xa kia!
Hô!
Hô hấp của Tô Trường Không trở nên vững vàng, hợp nhất cùng tinh thần ý niệm, thân thể kéo căng dây cung cực kỳ tự nhiên, trong lúc không chú ý, hắn đã tiến nhập trạng thái Đạo Dẫn Thuật, dung hợp với thiên địa tự nhiên, cung thân gấp khúc. Giờ khắc này, thiên địa linh khí đang lưu động bốn phía, chợt bị dẫn dắt tới, vô thanh vô tức dung nhập vào bên trong mũi tên, khiến cho mũi tên được luyện chế từ Tinh Văn Kim cũng sinh ra vặn vẹo.
"Hưu!"
Tô Trường Không buông lỏng ra dây cung, mũi tên bắn nhanh ra ngoài.
Một mũi tên này vừa bắn ra, đã có vận tốc ban đầu đạt đến cực hạn. Thần kỳ hơn chính là trong quá trình lao tới này, nó vẫn đang không ngừng hấp thụ linh khí xung quanh mình, khiến cho tốc độ bản thân càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh, nhanh đến mức vượt qua mấy lần vận tốc âm thanh, cho đến khi biến thành một luồng hồng quang lạnh lẽo, kéo theo dấu vết thật dài, tựa như một dải lụa, một vòng cầu vồng!
"Cái gì?"
Xích Cáp Đồ lập tức dự cảm được nguy cơ. Gã vội vàng vung búa che ở trước người, nhưng ngay tại thời điểm mũi tên va chạm với tiết diện mặt búa kia, sắc mặt Xích Cáp Đồ đại biến.
"Ầm vang!"
Ngay trong khoảnh khắc bắn trúng mục tiêu, lực xuyên thấu đáng sợ vô biên ngưng tụ tại một điểm kia, lập tức nổ tung ra, hồng quang bùng lên, phong vô hình, lôi vô hình dây dưa không ngớt, điên cuồng phá hoại!
Cả người Xích Cáp Đồ bị uy năng do mũi tên này bộc phát ra đẩy mạnh khiến hai chân lướt sát mặt đất, vẽ nên một đường rãnh dài hơn mười trượng mới ngừng lại.
"Tích táp!"
Song chưởng đang nắm cán búa của Xích Cáp Đồ run rẩy, hổ khẩu bị xé rách, máu tươi nhỏ giọt xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận