Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 557 - Phong Lôi Hóa Hồng!!!

Phải biết rằng, lúc trước khi gã chém giết chính diện cùng Tô Trường Không, hắn cũng không thể làm gã bị thương dù chỉ một sợi lông, nhưng dưới ảnh hưởng từ mũi tên tựa như thiên uy của Tô Trường Không, hai cánh tay gã run lên, gần như đã mất đi tri giác, hổ khẩu nát nhừ, huyết dịch nhỏ giọt!
"Đây. . . Đây là loại tiễn thuật gì?" Da đầu Xích Cáp Đồ run lên.
Khó mà tin nổi sức người lại có khả năng phát ra một mũi tên đáng sợ như vậy!
"Thì ra là thế. . . tuy thiên địa linh khí hỗn loạn khó có thể trực tiếp hấp thu, nhưng lại có thể dung nhập nó vào trong vũ kỹ của chính mình!" Tô Trường Không có chút hiểu ra.
Hắn cảm thấy thiên địa linh khí, có thể vận dụng như vậy. Tuy thoạt nghe cách vận dụng nó rất đơn giản, nhưng muốn làm được như vậy lại chẳng đơn giản chút nào.
Tiên Thiên võ giả đều thông qua Thiên Mạch để luyện hóa thiên địa linh khí dung nhập vào thân thể, cường hóa thân thể, mà khó có thể vận dụng thiên địa linh khí chưa thông qua Thiên Mạch luyện hóa ở bên ngoài.
Nhưng sau khi Tô Trường Không tu luyện Đạo Dẫn Thuật đến bát cảnh, hắn có thể vừa cảm giác được vừa dẫn dắt thiên địa linh khí!


Phong Lôi Tiễn Thuật (9 cảnh Cử Thế Vô Song 1%)

Tại thời điểm nguy cơ vừa rồi, Tô Trường Không đã thông qua kỹ xảo dẫn dắt thiên địa linh khí của Đạo Dẫn Thuật lại kết hợp cùng Phong Lôi Tiễn Thuật, cuối cùng mới thành công khiến cho Phong Lôi Tiễn Thuật vốn đạt tới bát cảnh đã lâu, lại nâng cao thêm một bước.
Đây chính là cảnh giới Phong Lôi Hóa Hồng!
Dùng chính 'Tinh hoa' của bản thân bám vào phía trên mũi tên, sau đó bắn mũi tên ra, ở trong quá trình phi hành, nó sẽ không ngừng dẫn dắt hấp thụ thiên địa linh khí, tiễn quang hoá hồng!
Lực lượng của bản thân hữu hạn, nhưng linh khí trong thiên địa lại là vô hạn!
Tô Trường Không đã ngừng truy kích, lập tức đứng yên tại chỗ, chậm rãi lấy ra Tinh Văn Kim tiễn thất thứ mười một, đặt lên dây cung.
"Trốn!"
Xích Cáp Đồ với song chưởng gần như đã mất đi tri giác, hổ khẩu xé rách, đã vô cùng kinh hồn táng đảm, khi nhìn thấy một màn này, da đầu gã lập tức run lên, liều lĩnh chạy trốn về phía xa xa.
Tô Trường Không để mặc cho Xích Cáp Đồ kéo giãn khoảng cách, bởi vì khoảng cách giữa hai bên càng tiếp cận tầm bắn cực hạn của hắn, uy lực của mũi tên này sẽ càng thêm khủng bố! Tô Trường Không quan sát thông qua biểu hiện linh khí mạnh yếu, cho nên Xích Cáp Đồ kia không có khả năng thoát khỏi tầm mắt của hắn.
"Hưu!"
Ngay khi Xích Cáp Đồ kéo giãn chừng trăm trượng, mũi tên thứ hai của Tô Trường Không đã nổ bắn ra ra ngoài.
Mọi người xung quanh lập tức được nhìn thấy một màn kinh thiên khiến bản thân suốt đời khó quên. Chỉ thấy một mảnh tiễn quang hóa thành một đạo trường hồng, xỏ xuyên qua vòm trời, tập trung vào Xích Cáp Đồ đang điên cuồng chạy trốn. Múi tên ấy càng lúc càng nhanh, chỉ thoáng chốc mà thôi, đã bắn nhanh tới Xích Cáp Đồ!
"A a a!"
Tóc gáy Xích Cáp Đồ dựng thẳng đứng lên, gã vừa dự cảm được nguy cơ tử vong, từ trong cổ họng phát ra một tiếng gầm đầy điên cuồng, lại dùng búa trở thành tấm chắn, hung hăng đánh xuống mũi tên đã hóa thành hồng quang kia.
"Đang!"
Uy năng chịu tải trên mũi tên nổ tung, linh khí như phong lôi gầm lên.
Cùng với tiếng 'Tạp sát' vỡ vụn, Xích Cáp Đồ bị một mũi tên này thúc đẩy quay cuồng bay ra, binh lính Hắc Lang quân ven đường bị đụng phải, lập tức đứt xương nứt gân. Khung xương hai cánh tay Xích Cáp Đồ gãy nát, cây búa lớn trong tay gã đã thừa nhận một mũi tên lúc trước, lần này bỗng sụp đổ!
"Đây là ảo diệu của thiên địa linh khí!" Trong lòng Tô Trường Không yên lặng nói.
Linh khí có ở khắp mọi nơi trong thiên địa nhưng người bình thường lại khó có thể cảm nhận được, càng đừng nói tới chuyện vận dụng. Nhưng hắn lại có thể mượn dùng Đạo Dẫn Thuật dẫn dắt thiên địa linh khí dung nhập vào mũi tên, khiến nó phát huy ra uy lực quá mức cuồng mãnh! Tương đương với lực lượng của bản thân cộng thêm lực lượng từ ngoại giới, mới có thể phát huy ra trình độ vượt quá cực hạn của bản thân!
"Trốn. . . Trốn! Trốn! Yêu nghiệt. . . Yêu nghiệt! Vì sao Hồng Chấn Tượng lại yêu nghiệt đến loại tình trạng này?"
Xích Cáp Đồ với song chưởng gãy nát, binh khí vỡ vụn, khóe miệng đầy máu, lại liều lĩnh đứng dậy từ trên mặt đất, tim đập như trống, sợ hãi khiến gã vội vàng chạy trốn, khó có thể thừa nhận nổi sự thật là 'Hồng Chấn Tượng' kia lại khủng bố đến loại tình trạng này.
Rõ ràng hắn chỉ mượn dùng bí thuật để bước vào Tiên Thiên cảnh trong khoảng thời gian vô cùng ngắn ngủi, vậy mà hắn có thể đột phá, lĩnh ngộ chỉ trong khoảng thời gian vô cùng ngắn ngủi kia?
Đúng là thứ yêu nghiệt khó có thể tưởng tượng nổi!
Xích Cáp Đồ không thể ngờ nổi, gã đường đường là một Tiên Thiên võ giả ra tay, đối mặt với một võ giả Khí Huyết cảnh chưa bước vào Tiên Thiên, nghĩ kiểu gì cũng thấy mười phần chắc chín nhưng kết quả lại là gã điên cuồng bại trốn!
"Một mũi tên cuối cùng!"
Mũi Tinh Văn Kim tiễn thất thứ mười hai đã lên dây cung, Tô Trường Không lay động dây cung, một mũi Tinh Văn Kim tiễn thất cuối cùng bắn nhanh ra ngoài, dán sát mặt đất lao đi!
"Xuy!"
Mũi tên hóa thành hồng quang, ở trong quá trình phi hành, không ngừng dẫn dắt thiên địa linh khí, ma sát khiến mặt đất bên dưới xuất hiện một đường khe rãnh thô to bằng miệng bát, mang theo dấu tích ấy một đường hướng thẳng về phía Xích Cáp Đồ đã chạy ra ngoài năm trăm mét.
Mũi tên này xẹt qua thân dưới của rất nhiều người, kình phong cuồn cuộn nổi lên thổi cho bọn họ ngã trái ngã phải, sau đó vẽ nên một đường cong, nháy mắt đã tới gần Xích Cáp Đồ đang chật vật chạy trốn.
"Không!"
Hồng quang nhanh đến không thể né tránh, lại thêm song chưởng của Xích Cáp Đồ đã gãy nát, gã cũng vô lực ngăn cản. Trong miệng gã chỉ kịp phát ra một tiếng gầm gào tràn ngập sợ hãi, chứa đầy không cam lòng, quanh quẩn trên không trung Lạc Nhật bình nguyên,.
"Ầm vang!"
Mũi tên bắn thẳng vào giữa thắt lưng Xích Cáp Đồ. Trong tiếng nổ tung, thân thể Xích Cáp Đồ tựa như một trang giấy bị xé toạc ra, thân thể đứt đoạn từ phần ngực, phần thân trên và cái đầu cùng bay lên, hòa cùng máu tươi phun như mưa, đập thật mạnh xuống mặt đất, nhuộm đẫm một mảnh cỏ xanh thành màu huyết hồng!
"Đùng! Đùng!"
Tô Trường Không nắm Tinh Văn Kim trường cung sừng sững đứng tại chỗ, Nhân hoa màu xanh đỉnh đầu đã vỡ nát, cùng với đó là tiếng xé rách truyền đến từ khắp nơi trên thân thể, khí tức mạnh mẽ như thủy triều lập tức biến mất, Tô Trường Không cảm giác thân thể hắn như muốn vỡ vụn ra, rốt cuộc kinh mạch cũng không chịu nổi áp lực, đã gãy đoạn, cơ bắp bên ngoài thân thể cũng nổ tung hóa thành những lỗ hổng dữ tợn, máu tươi phun trào.
Dù Tô Trường Không đang mặc nguyên bộ khôi giáp, vẫn có huyết dịch từ khe hở giữa khôi giáp tuôn thành dòng ra ngoài, nhỏ giọt rơi xuống mặt đất.
Ý thức trong đầu Tô Trường Không có chút mơ hồ, nhưng bằng vào một hơi, thân hình hắn vẫn đứng tại chỗ như đinh thép, không hề ngã xuống!
"Giết. . . Giết hắn rồi sao?"
"Hình như hiện tại là một cơ hội!"
Một đám binh lính Hắc Lang quân ở bốn phía, đều khó khăn nuốt nước miếng. Bọn họ vốn là Hung Lang Man tộc tinh nhuệ của Hắc Lang thành, rõ ràng Tô Trường Không đã ở trong trạng thái dầu hết đèn tắt, nỏ mạnh hết đà, nhưng hắn vẫn đứng sừng sững ở nơi này, tản ra một luồng khí tức làm cả đám bọn họ kinh sợ, không một ai có gan tới gần.
Quá mức khủng bố !
Cầu đề cử
Bạn cần đăng nhập để bình luận