Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1248: Tô Trường Không VS Đoạn Mộ Danh (2)

“Đoạn Mộ Danh này... mạnh hơn Huyết Ngọc Đường lúc trước rất nhiều, chỉ riêng số lượng Thần Văn đã sắp đạt tới một ngàn nhánh, tiếp cận tiêu chuẩn Nhập Thánh ngũ trọng thiên rồi!” Tô Trường Không không khỏi thán phục đối phương.
Huyết Ngọc Đường lúc trước chỉ miễn cưỡng chú thành Thần Thể, đạt tới tiêu chuẩn Nhập Thánh tứ trọng thiên, mà Đoạn Mộ Danh này đã chú thành Thần Thể từ lâu, số lượng Thần Văn khắc trong thân thể rất nhiều. Chỉ cần dựa vào bộ Thần Thể này, kể cả khi không dùng tới bất cứ loại thần thông nào, Đoạn Mộ Danh cũng có thể quét ngang Thần Chủng Võ Thánh!
Trên gương mặt thô kệch của Đoạn Mộ Danh tràn đầy sát ý, mái tóc đen không ngừng bay múa, bàn tay phải tóm vào hư không, nhanh chóng rút ra một thanh binh khí từ trong bảo vật trữ vật.
Đó là một cây trường thương toàn thân màu đồng đen, với từng nhánh hoa văn màu xanh lá quấn quanh. Phía trên cây trường thương nọ không ngừng nhỏ xuống những giọt chất lỏng màu xanh lá, tản ra khí tức nóng rực, đốt cháy làm không khí sinh ra vặn vẹo.
Đây là thần khí Minh Ma thương. Đoạn Mộ Danh từng đạt được món bảo vật này ở bên trong bảo khố của Cổ Ma tông sau khi lên chức phong chủ Minh Ma Phong, thần khí bình thường đều không thể sánh bằng nó.
Nếu bị một thương này đâm trúng, rồi bị kịch độc bên trong bám vào cơ thể thì ngay cả cường giả Thần Thể cũng chưa chắc đã có thể chịu đựng được!
Thực hiển nhiên, Đoạn Mộ Danh đã thực sự tức giận rồi, cũng bất chấp thanh niên áo đen trước mắt này có khả năng là một võ giả với lai lịch, xuất thân không tầm thường, ông ta vẫn muốn hắn phải hồn phi phách tán. "Hưu!"
Thần Văn quấn quanh thân thể Đoạn Mộ Danh như một pho tượng Ma Thần, ông ta tiến lên một bước, chỉ trong vòng một, hai nhịp thở, đã trực tiếp vượt qua khoảng cách vài dặm, áp sát Tô Trường Không.
Ngay khi tiếp cận địch nhân, trường thương trong tay ông ta cũng trực tiếp đâm ra, mũi thương nở rộ hàn mang u lục, như độc xà thổ tín, nhiếp nhân tâm phách.
Trảm Thiết Đạo Pháp. Liêu trảm!
Đến giờ phút này, cuối cùng Trảm Thiết đao bên hông Tô Trường Không cũng được rút ra khỏi vỏ, hệt như một con Trường Long màu bạc vừa thoát khỏi trói buộc của vỏ đao, dứt khoát từ dưới chém lên, nghênh đón một thương với uy thế kinh người kia.
"Dang!!"
Đao thương va chạm, trong nháy mắt hết thảy đều trở nên tĩnh lặng, như thể thời gian cũng sinh ra hỗn loạn. Sau đó, tiếng kim loại đinh tai nhức óc nổ tung ra.
Chấn động nọ làm đám mây mù trên bầu trời bay tán loạn...
Chấn động nọ lập tức sinh ra sóng xung kích, ầm ầm khuếch tán ra bốn phía, làm cả một mảnh hư không cũng sinh ra vặn vẹo.
“Oanh!"
Trong nháy mắt va chạm, Tô Trường Không chợt cảm nhận được một luồng lực lượng không thể địch nổi, điên cuồng nghiền ép đến từ phía chính diện, khiến thân thể hắn mất khống chế, phải vội vàng lùi về phía sau, như một viên thiên thạch cắt qua chân trời!
Cánh tay phải cầm đao của hắn, dâng lên từng trận đau nhức, cơ hồ muốn mất đi tri giác!
“Quá mạnh... Đây mới là cường giả Thần Thể chân chính! Chỉ dựa vào lực lượng, tốc độ của Thần Thể, cũng đủ để nghiền ép phần lớn Thần Chủng Võ Thánh!” Trong lòng Tô Trường Không cũng vô cùng sợ hãi. Đoạn Mộ Danh này mạnh hơn Huyết Ngọc Đường lúc trước rất nhiều, đây mới là cường giả Thần Thể chân chính!
Hắn cũng không kịp suy nghĩ nhiều, thân thể Đoạn Mộ Danh đã như sao băng, vừa đánh lui Tô Trường Không, vừa dùng tốc độ nhanh hơn đuổi theo, không cho Tô Trường Không có lấy một chút cơ hội thở dốc nào.
Trường thương trong tay như bóng với hình, dứt khoát lao tới.
Cây trường thương này vốn là thần khí đỉnh cấp, phối hợp với Thần Thể mạnh mẽ của Đoàn Mộ Danh, chỉ một kích tùy ý của nó cũng có thể bộc phát ra uy năng đáng sợ!
Ngũ Cầm Hí. Thần Lộc Phù Quang Ngay khi Tô Trường Không dừng lại xu thế lui về phía sau, trường thương của Đoạn Mộ Danh cũng tùy bóng người đến.
Tô Trường Không không dám khinh thường, lập tức thi triển Lộc Hí. Hắn tiến lên một bước, thân thể lại như một luồng lưu quang chợt lóe rồi biến mất.
“Xuy!"
Một thương này của Đoạn Mộ Danh trực tiếp đâm thủng tàn ảnh do Tô Trường Không lưu lại.
“Xuy xuy xuy!"
Tô Trường Không chẳng có ý định ngạnh kháng chính diện cùng Đoạn Mộ Danh, mà thường xuyên mượn dùng thân pháp Lộc Hí, để không ngừng chuyển hướng, như chia ra làm nhiều bản thân rồi.
Chưa hết, Trảm Thiết đao trong tay cũng liên tiếp chém ra.
Rõ ràng chỉ là một người một đao, lại mang đến cho người ta một loại cảm giác đang có mấy cao thủ đao pháp, vây quanh Đoạn Mộ Danh điên cuồng tiến công.
“Đang đang đang"
Sắc mặt Đoạn Mộ Danh vô cùng băng giá, trường thương trong tay không ngừng bay múa, muốn dựa vào lực phản ứng thuần túy và tốc độ, để thủ đến một giọt nước cũng không lọt, trực tiếp hóa giải đòn công kích tuyệt đối mãnh công của Tô Trường Không.
“Có chút thú vị... Loại thần thông tốc độ sao? Vậy nhìn xem ai nhanh hơn! Minh Ma Thể. Minh Ma Ung!"
Khóe miệng Đoạn Mộ Danh khẽ nhếch lên, quang mang Thần Văn bên ngoài thân thể gã nở rộ, Thần Thể của Đoạn Mộ Danh biến hóa cực nhanh, xương cốt toàn thân ca ca rung động, cao hơn một thước, trên người mọc lên từng mảnh lông vũ, sau lưng cũng mọc ra một đôi cánh chim ưng rộng lớn!
Chỉ trong chớp mắt, thân thể Đoạn Mộ Danh lập tức cất cao lên, lưng mọc ra cánh chim, bộ dáng nửa người nửa thú, khí tức tăng vọt lên một mảng lớn!
“Ừm? Khí tức linh hồn của Đoạn Mộ Danh có biến hóa!” Tô Trường Không không khỏi có chút giật mình, hắn vừa nhạy cảm nhận ra biến hóa của Đoạn Mộ Danh.
Từ linh hồn đến thân thể Đoạn Mộ Danh, đều sinh ra biến hóa, như là thỉnh thần trên thân vậy!
Đoạn Mộ Danh tu luyện thần thông cực kỳ quỷ dị, có thể cắn nuốt Chân Thú, có thể cất giữ hình dạng, linh hồn trong Thần Chủng, nếu cần thiết, hắn còn có thể thúc giục thần thông, đạt được một bộ phận năng lực của Chân Thú...
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Đoạn Mộ Danh lại muốn tới Nguyệt Nha hải vực săn bắn Chân Thú.
Đương nhiên nguyên nhân là vì làm mạnh mẽ cho thần thông của ông ta rồi!
“Xuy!"
Tô Trường Không liên tiếp xuất đao, thi triển đao pháp đến cực hạn, lại phối hợp với thân pháp dịch chuyển, đã hình thành một võng lưới đao, từ bốn phương tám hướng chém về phía Đoạn Mộ Danh.
Bóng dáng Đoạn Mộ Danh vỡ tan rồi, đúng là toàn thân ông ta đã bị những đao nhanh hơn của Tô Trường Không đánh trúng, nhưng thứ bị đánh trúng chỉ là tàn ảnh mà thôi.
Và trước khi võng lưới đao khép lại, bản thể của ông ta đã đột phá vòng vây, chạy ra ngoài rồi.
“Nhanh quá!” Tô Trường Không cũng thán phục không thôi.
Cùng là loại thần thông, thân pháp tốc độ, đúng là Thần Lộc Phù Quang của Tô Trường Không cũng rất nhanh, nhưng sau khi Đoạn Mộ Danh thúc giục thần thông cùng loại này, tốc độ của ông ta lại nhanh hơn hắn không chỉ một bậc!
Suy cho cùng, số lượng Thần Văn của Tô Trường Không cũng có hạn, mà Đoạn Mộ Danh lại là cường giả Thần Thể chân chính, số lượng Thần Văn trên người ông ta gấp mấy chục lần Tô Trường Không, và luận về cường độ thần thông, đương nhiên ông ta cũng vượt xa hắn!
Huu huu Hưu!
Hai cánh sau lưng Đoạn Mộ Danh nhanh chóng rung động, mau đến mức mắt thường cũng khó có thể bắt được.
Cùng với đó là thanh trường thương trong tay liên tiếp đâm ra, triệt để phong tỏa những con đường Tô Trường Không có thể tránh né.
1528 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận