Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1208: Có Phải Tô Huynh Ngươi Đã Tu Thành Nguyên Thần???

Hẳn là Thần Chủng của Tô Trường Không còn chưa đạt tới cực hạn, nhưng thần thông xuất ra lại có thể đả động được gã?
Tuy loại uy lực này chưa đủ sức tạo thành thương tổn thực sự, nhưng hiệu quả đạt tới trình độ này đã vô cùng khó tin rồi.
Nó cho thấy phẩm chất thần thông của Tô Trường Không vô cùng cao! Thậm chí còn ngang ngửa với bí điển Khương gia mà gã đang tu luyện!
"Kể cả Huyền Quy Kim Đan cũng không thể đả thương hắn... Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu Huyền Quy Thần Chủng của ta có Thần Văn ngang với hắn, sẽ không bất lực đến thế đâu!" Tô Trường Không âm thầm nhíu mày.
Phải biết rằng, Huyền Quy Kim Đan đã được xem như một trong những thủ đoạn công kích mạnh nhất của hắn rồi, nhưng đúng là nó cũng không thể tạo thành uy hiếp với Khương Diệu.
Tô Trường Không biết, xảy ra loại tình huống này là bởi vì Huyền Quy Thần Chủng của hắn còn chưa trưởng thành đến mức tận cùng, bên trên chỉ có được 18 nhánh Thần Văn mà thôi.
"Canh Kim Tàm Ti!" Tô Trường Không khẽ động ý niệm, Thiên Tàm chân khí mãnh liệt tràn ra ngoài, lại nhanh chóng kết hợp cùng Canh Kim chi khí của Nguyên Thần, hóa thành lượng lớn sợi tơ tằm màu vàng, trực tiếp lao tới, quấn quanh thân thể Khương Diệu vừa bị Huyền Quy Kim Đan va chạm.
"Xuy xuy xuy!"
Lượng lớn sợi tơ tằm quấn quanh, mỗi một sợi tơ tằm đều là một thanh thần binh lợi khí vô kiên bất tồi, chúng nó gắt gao thít chặt lên thân thể Khương Diệu, hung hăng cắt phá, trảm đánh.
Phải thừa nhận đặc tính không gì không phá được của Canh Kim chi khí trộn lẫn bên trong những sợi Canh Kim Tàm Ti, Thánh Hoàng Giáp trên người Khương Diệu lập tức phát ra những âm thanh rắc rắc do chịu không nổi áp lực, giáp trụ cũng có xu thế bị cắt tan, vỡ vụn!
"Đây là.." Ánh mắt Khương Diệu khẽ động, đòn công kích này không phải thần thông, lại có thể phá vỡ Thánh Hoàng Giáp của gã?
"Hu!"
Tâm niệm thay đổi thật nhanh, trong miệng Khương Diệu lập tức phát ra một tiếng quát lớn, Thánh Hoàng Thần Chủng trong cơ thể bạo phát một luồng quang mang lấp lánh.
Chỉ thấy ánh sáng màu bạch kim xung quanh thân gã lập tức bốc cháy hừng hực, cứng rắng xé tan cắt nát từng sợi Canh Kim Tàm Ti đang quấn quanh thân thể mình.
"Lợi hại.." Tô Trường Không cũng thầm kinh ngạc trước thực lực mạnh mẽ của Khương Diệu.
Ngay cả Canh Kim Tàm Ti vốn kiên cố không gì phá nổi, đều bị xé rách tả tơi!
"Khương sơn chủ, đến đây thôi, ta đã ra hết tất cả thủ đoạn rồi" Tô Trường Không cũng không có ý định tiếp tục ra tay thêm nữa, hắn bình tĩnh mở miệng nói.
Chênh lệch thực lực giữa hắn và Khương Diệu vô cùng lớn, dù Khương Diệu chỉ vận dụng một loại công pháp cấp thần thông, nhưng công pháp mà gã tu luyện lại thuộc loại đỉnh cao nhất, còn đạt tới cực hạn của Thần Chủng rồi, tiếp tục giao chiến chính diện với gã, quá mức miễn cưỡng, không mang đến ý nghĩa gì lớn lao... Trừ phi phải vận dụng Nguyên Thần.
Nhưng Tô Trường Không lại không nguyện ý làm bại lộ con át chủ bài này, bởi vậy hắn trực tiếp tỏ ra bản thân đã xuất hết thủ đoạn rồi.
"Ừm, chúng ta ra ngoài lại nói" Sắc mặt Khương Diệu có chút khác thường, gã cũng nhanh chóng gật gật đầu. Hai người cùng rời khỏi Bách Chiến chiến trận, tinh khí thần trở về thân thể.
"Lợi hại... Lợi hại! Quả nhiên thanh niên họ Tô này không giống bình thường, hắn lại có thể ép cho Khương sơn chủ phải toàn lực thúc đẩy Thánh Hoàng Kinh!" Lão giả áo xanh vẫn một mực theo dõi toàn bộ quá trình chiến đấu của hai người bên trong Bách Chiến chiến trận, và ngay cả lão cũng không thể không tán thưởng vạn phần. Đối mặt với Khương Diệu, hiển nhiên Tô Trường Không không có cơ hội chiến thắng, nhưng mục đích của Khương Diệu cũng không phải là phân thắng bại với hắn, gã chỉ muốn khảo nghiệm trình độ thực lực của Tô Trường Không, từ đó quyết định những điều kiện sẽ trả giá để lôi kéo Tô Trường Không về trận doanh của mình mà thôi.
Cũng tương đương với muốn Tô Trường Không chứng minh giá trị của bản thân để nhận được hồi báo tương ứng!
Hiển nhiên, đúng như những gì lão giả áo xanh từng phán đoán.
Tiềm lực, thực lực của Tô Trường Không thể hiện ra tương đối đáng sợ. Hắn chỉ là Nhập Thánh nhất trọng thiên, nhưng giao chiến cùng Khương Diệu lại để lộ ra thực lực không giống bình thường.
Võ giả như vậy, nếu được bồi dưỡng thêm, trong tương lai chắc chắn tiền đồ vô lượng!
"Trước hết chúng ta cứ rời khỏi nơi đây cái đã" Khương Diệu đứng dậy, trực tiếp nói một câu đối với lão giả áo xanh.
"Sơn chủ đi thong thả" Lão giả áo xanh gật đầu.
Rất nhanh, Khương Diệu cùng Tô Trường Không đã rời khỏi Bách Chiến điện.
Lão giả áo xanh lại có chút cảm thán: "Xem ra lần này sơn chủ thật sự phát hiện được một nhân tài rồi!"
Tô Trường Không cùng Khương Diệu quay trở lại bên trong Hắc Nguyệt động phủ.
Trong động phủ, Khương Diệu lập tức bày ra vẻ mặt tươi cười nói: "Tô huynh đệ, thực lực của ngươi... làm ta có chút bội phục."
Tô Trường Không lắc đầu, khách khí nói: "Làm sao có thể, ta còn kém Khương sơn chủ rất xa Khương Diệu thu lại nụ cười, đột nhiên có chút nghiêm túc nói: "Tô huynh đệ, xin hỏi ngươi xuất thân từ gia tộc nào hay là người của tông môn nào? Thần thông, thủ đoạn mà ngươi thi triển ta đều chưa nghe nói đến"
Khương Diệu đang truy hỏi nguồn gốc của Tô Trường Không, đương nhiên, gã phải biết được hắn là thần thánh phương nào, lỡ như người này lại có xuất thân từ thế lực, gia tộc có cừu hận thâm sâu với Khương gia, đương nhiên Khương gia không thể kết giao cùng hắn được.
Tô Trường Không thoáng trầm ngâm một chút, cuối cùng mới mở miệng nói: "Khương sơn chủ, Tô mỗ không sinh ra từ tông môn, gia tộc gì đó, ta từ một vùng đất cằn cỗi đi đến nơi này, là lần đầu tiên đặt chân đến đây."
Lời này của Tô Trường Không làm Khương Diệu rơi vào sửng sốt: "Nơi cằn cỗi? Lẽ nào... Là từ bên ngoài đi đến Cổ Thánh quốc?" Trong lòng Khương Diệu khẽ động, gã không phải kẻ ngốc, đương nhiên cũng biết được ở bên ngoài Cổ Thánh quốc, còn có vài quốc gia khác, nhưng bọn họ tuyệt đối không thể so sánh với Cổ Thánh quốc được.
Thậm chí so với Cổ Thánh quốc, những quốc gia Nhân tộc hẻo lánh ngoài kia cũng tương đương với vùng nông thôn quê mùa.
Võ giả Nhập Thánh của Cổ Thánh quốc sẽ không tới đó.
Rất có khả năng nơi cằn cỗi trong miệng Tô Trường Không chính là địa phương bên ngoài Cổ Thánh quốc.
Điều này làm cho ánh mắt Khương Diệu nhìn về phía Tô Trường Không hoàn toàn thay đổi. Chẳng khó để hiểu được vì sao ánh mắt của Khương Diệu lại biến đổi như thế, bởi vì Tô Trường Không đạt đến trình độ này khi tu luyện ở Cổ Thánh Quốc và khi tu luyện ở nơi cằn cỗi như vậy tuyệt đối là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau! Ở nơi cằn cỗi với mức tài nguyên thiếu thốn, hắn còn có thể đạt tới loại trình độ này, chỉ cần nói đến đây thôi, cũng đủ để chứng minh bản thân hắn cực kỳ yêu nghiệt rồi!
Nói đến đây, Khương Diệu cũng thoáng giật mình, khó trách gã lại hoàn toàn không phát hiện được thủ đoạn mà Tô Trường Không vừa thi triển ra!
Khương Diệu hít sâu một hơi, lập tức nhìn chằm chằm vào Tô Trường Không, cuối cùng mới trầm giọng nói: "Xin hỏi một câu... Có phải Tô huynh ngươi đã tu thành Nguyên Thần?"
“Hả?” Lời này vừa nói ra, lập tức khiến trong lòng Tô Trường Không kinh hãi, lông mày cũng không tự chủ được lập tức nhíu chặt lại.
1514 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận