Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1174: Trần Dương Vực!!!

Nghĩ đến là làm, Tô Trường Không lập tức thử nghiệm.
Chỉ thấy Nguyên Thần trong thức hải khẽ chấn động, ngay sau đó, từ bên trong lập tức tràn ra từng tia Canh Kim chi khí, bắt đầu kết hợp với Thiên Tàm chân khí hùng hậu, tinh thuần trong đan điền của Tô Trường Không. Ban đầu, mọi chuyện cũng không hề thuận lợi, Canh Kim chi khí quá mức sắc bén, một khi kết hợp cùng Thiên Tàm chân khí, nó lập tức trở thành một con dao sắc bén, cắt Thiên Tàm chân khí thành từng mảnh, khó có thể ngưng tụ thành sợi được.
Nhưng Tô Trường Không vẫn kiên trì, bền bỉ lợi dụng đặc tính sinh sôi không ngừng của Thiên Tàm chân khí, từ từ kết hợp cả hai lại cùng nhau.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, thông qua quá trình cố gắng không ngừng, rốt cục Thiên Tàm chân khí kiên cường cũng có thể kết hợp cùng Canh Kim chi khí.
"Thử xem sao!"
Tô Trường Không đang cưỡi trên lưng bạch hạc, ý niệm khẽ động, rất nhanh đã có thật nhiều những sợi tơ tràn ra từ trên người hắn, nhìn bề ngoài, chúng rất giống những sợi tơ tằm nhỏ, nhưng lại không phải màu trắng, mà là màu vàng!
"Xuy xuy xuy!"
Sợi tơ màu vàng bay lượn, giống như một con du ngư đang tung tăng bơi lội, lại dễ dàng có thể cắt không gian tạo thành vô số những vết nứt thật nhỏ.
Nhìn qua có vẻ vô cùng bình thường, nhưng lực sát thương của nó lại mạnh đến mức có thể dễ dàng rạch tan và xé nát thần khí giáp trụ bình thường thành từng mảnh.
"Hưu!"
Nguyên Thần vẫn một mực im lặng bên trong thức hải ngay giữa hai hàng lông mày của Tô Trường Không, chợt xuất khiếu.
Lượng lớn sợi tơ màu vàng cũng từ trên thân thể của tiểu nhân Nguyên Thần màu vàng kéo dài ra ngoài, hoặc là vòng vo, hoặc là đâm thẳng, hoặc là giảo sát, linh động, mau lẹ!
Trên thực tế, thủ đoạn công kích ban đầu của Nguyên Thần rất đơn giản, nó chỉ dựa vào sự sắc bén của bản thân để trực tiếp va chạm với địch nhân, từ đó cắt bọn họ ra thành từng mảnh, nhưng ở thời điểm hiện giờ, sau khi hắn có thể kết hợp Canh Kim chi khí và Thiên Tàm chân khí thành sợi tơ màu vàng, coi như Nguyên Thần đã có thit!
thêm một thủ đoạn mới, biến đổi linh hoạt, và chỉ một cái chớp mắt cũng có thể làm cho đối thủ tan xương nát "Một chiêu này... cứ đặt tên là Canh Kim Tàm Ti đi" Tô Trường Không rất vừa lòng với chiêu thức này, nhanh chóng lấy cho nó một cái tên, là Canh Kim Tàm Ti, lấy Canh Kim chi khí kết hợp với Thiên Tàm chân khí, thi triển ra thủ đoạn!
"Mặt khác, Nguyên Thần, đao pháp của ta vẫn còn không gian để tiến bộ, Trảm Thiết Đạo Pháp mà ta tu luyện vốn có thuộc tính Kim, vô kiên bất tồi, nếu có thể dung nhập thêm bốn loại biến hóa khác trong ngũ hành cho nghĩ ra biện pháp để tiếp tục nâng cao thêm.
đủ kim mộc thủy hỏa thổ... Có thể nâng cao thêm một bậc!" Đồng thời trong lòng Tô Trường Không cũng suy Phải biết rằng, có rất nhiều loại võ học trên thế gian đều được sinh ra từ ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ. Nếu hắn có thể dung nhập ngũ hành chi đạo vào bên trong đao pháp, Nguyên Thần của chính mình, một khi đầy đủ ngũ hành, chắc chắn công pháp của hắn sẽ hoàn mỹ vô khuyết!
Chắc hẳn Cổ Thánh quốc bên kia sẽ có võ học thích hợp với tứ hành khác, chờ đến nơi đó, lại xem xem có thể lấy một ít về nghiên cứu một phen hay không.
Trong quá trình tìm tòi nghiên cứu võ học vủa bản thân, thỉnh thoảng Tô Trường Không cũng thưởng thức phong cảnh ven đường, coi như một chuyến hành trình này cũng không hề buồn tẻ.
Cứ như vậy, thời gian hơn một, gần hai năm đã nhanh chóng trôi qua.
Chớp mắt một cái, đã hết một năm rưỡi.
"Chắc hẳn ta đã đến gần Trần Dương vực thuộc bắc bộ của Cổ Thánh quốc rồi." Tô Trường Không lấy ra một tấm bản đồ, trong đầu âm thầm tính toán vị trí của bản thân.
Hắn đã phát hiện ra tấm bản đồ này ở bên trong bảo vật trữ vật của Vương Trọng Khâu, Hồng Mạn Thiên, hiện giờ khi lấy nó ra quan sát, trong lòng hắn chợt có chút hưng phấn.
Bởi vì hắn đã tới gần địa giới của Cổ Thánh quốc rồi.
Cổ Thánh quốc có mười chín vực, và sự tồn tại của mười chín vực này cũng giống như mười chín quốc gia khác nhau vậy.
Trên thực tế, ngay cả người cai trị Cổ Thánh quốc là 'Khương gia kia, thì ở bên ngoài 'Thánh Hoàng vực, bọn họ cũng khó mà kiểm soát được tình hình như ở bên trong lãnh thổ của mình.
Trần Dương vực là một trong mười chín vực của Cổ Thánh quốc.
Căn cứ vào những ghi chép Tô Trường Không từng đọc được trong ( Cổ Thánh Kỷ ) ,Trần Dương vực này nằm ở bên ngoài Cổ Thánh quốc, diện tích của nó được xếp vào trình độ trung đẳng trong mười chín vực.
Đây cũng là địa phương có thật nhiều những đại gia tộc lâu đời, đại tông môn truyền thừa lại.
"Phía trước có một khu vực linh khí nồng đậm, hẳn là có linh mạch, mà phần lớn những nơi có linh mạch đều sẽ xuất hiện con người sinh sống!" Lại trôi qua thêm ba ngày nữa, đột nhiên trước mắt Tô Trường Không trở nên sáng ngời.
Dựa vào khả năng cảm nhận đối với linh khí của mình, hắn có thể cảm nhận được phía trước có một nhánh linh mạch, bởi vậy, hắn nhanh chóng phi hành theo phương hướng kia.
Quả nhiên, sau khi bay hơn mấy trăm dặm, trước mặt hắn đã xuất hiện một cái trấn nhỏ.
Tiểu trấn này có quy mô không lớn, hẳn là dân cư không đến vạn người.
Từ xa, Tô Trường Không đã nhìn thấy dòng người qua lại trong trấn, có bình dân mặc bố y, cũng có võ giả được trang bị binh khí.
Hô!
Bóng dáng Tô Trường Không loé lên, vô thanh vô tức xuất hiện bên trong thị trấn náo nhiệt phồn hoa nọ mà không có bất cứ kẻ nào phát hiện ra hắn.
"Số người trong tiểu trấn này chỉ khoảng vạn người ... nhưng bọn họ vẫn có thể sinh sống bên trên và chiếm cứ một nhánh linh mạch?" Vẻ mặt Tô Trường Không có chút quái dị. Phải biết rằng, bên trong Nhân tộc cửu quốc, phải là một tông môn rất có thực lực mới đủ tư cách chiếm cứ một nhánh linh mạch.
Và đối với một tông môn, nơi sơn linh thủy tú, ẩn chứa linh mạch bên dưới chính là căn cơ của cả tông môn bọn họ, bởi vì địa điểm này cũng đại biểu cho tài nguyên vô tận, và bọn họ sẽ dựa vào nguồn tài nguyên đó để bồi dưỡng đệ tử tông môn.
Vậy mà tiểu trấn này lại hoàn toàn không có lấy một ký hiệu nào cho riêng mình trên tấm bản đồ mà Tô Trường Không từng đạt được, có vẻ nó chỉ là một tiểu trấn vô danh tương đối hẻo lánh mà thôi. Nhưng một tiểu trấn vô danh lại được kiến tạo trên một nhánh linh mạch? Và không hề bị một tông môn hay võ giả nào đó tới cướp đoạt, đuổi đi?"Nghe nói vị trí vốn có của Cổ Thánh quốc chính là một bảo địa do chín đại Cổ Thánh hao phí lượng lớn thời gian mới tìm được. Trên mảnh địa vực này có rất nhiều linh mạch. Bởi vậy Cổ Thánh quốc chẳng những sở hữu diện tích rộng lớn hơn những tiểu quốc khác, mà số lượng linh mạch cũng vượt xa bọn họ. Ví như linh mạch, vốn là thứ hiếm thấy tại tiểu quốc, thì bước sang Cổ Thánh quốc, người ta lại có thể dễ dàng nhìn thấy chúng ở khắp mọi nơi. Bởi vậy, gần như không một ai thèm để đến những nhánh linh mạch loại nhỏ này... và đương nhiên cũng chẳng có ai đứng lên tranh đoạt nó.
Tới hiện tại, rốt cuộc Tô Trường Không cũng hiểu được phần nào những điểm mấu chốt trong này.
1513 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận