Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 881 - Khó Đến Mấy, Cũng Phải Thử Xem Sao!

Kỳ thực, Bàng Thắng Vũ cũng vô cùng kiêng kị loại công kích này.
Đao hồn có thể làm tổn thương linh hồn, cũng tương đương với công kích vô cùng trí mạng với loại yêu nhân có linh hồn bị hao tổn như Bàng Thắng Vũ, cũng may linh hồn của Hồng Chấn Tượng cũng đang bị vây bên trong thức hải của bộ thân thể này. Nếu Tô Trường Không thật sự muốn làm như thế, chỉ có thể một đao chém giết cả gã lẫn Hồng Chấn Tượng mà thôi!
"Giết ta... Hãy để cho ta giải thoát..." Sắc mặt Bàng Thắng Vũ nhăn nhó biến hóa, từ trong cổ họng gian nan phát ra một âm thanh, là 'Hồng Chấn Tượng' đang chủ đạo thân thể.
Trong khoảng thời gian này, Hồng Chấn Tượng đã phải trải qua hàng chuỗi những cực hình tra tấn mà người bình thường khó có thể tưởng tượng nổi.
Gã bị bắt dung hợp Yêu Ma Tinh Hạch vượt qua cực hạn của bản thân, thống khổ đến chết đi sống lại, nhưng bằng vào khát vọng sống mạnh mẽ của mình, rốt cuộc kỳ tích cũng phát sinh. Gã có thể gắng gượng vượt qua gian khó, giữ được mạng sống cho mình.
Nhưng cũng chính vì vậy, gã lại bị Bàng Thắng Vũ coi trọng, dùng làm bình chứa mới cho mình, còn dùng gã làm vật dẫn mới cho linh hồn của đối phương.
Hồng Chấn Tượng tuyệt không cam tâm để mặc cho thân thể của mình trở thành bình chứa cho Bàng Thắng Vũ, mới một mực đau khổ chống đỡ, chống cự, nếu không, gã tình nguyện trực tiếp chết đi, giải thoát cho chính mình.
Chân chính muốn sống không thể, muốn chết không xong.
Cho tới hôm nay, Tô Trường Không xuất hiện, còn lộ ra thực lực đáng sợ, cứng rắn đánh bại Bàng Thắng Vũ, Bàng Thắng Vũ mới buông tha áp chế với gã, khiến cho gã có thể nắm lại quyền chủ đạo thân thể trong một vài giây ngắn ngủi.
Hồng Chấn Tượng hiểu rất rõ, Bàng Thắng Vũ làm như thế chỉ mong giành lại được một mạng từ trong tay Tô Trường Không.
Nhưng Hồng Chấn Tượng lại tuyệt đối không muốn.
Gã chỉ mong Tô Trường Không có thể thống khoái giết chết Bàng Thắng Vũ kia đi, làm như thế gã cũng có thể an tâm giải thoát, không cần lo lắng thân thể của chính mình trở thành bình chứa cho người khác!
"Câm miệng!" Nhưng lập tức Bàng Thắng Vũ lại áp chế ý chí Hồng Chấn Tượng, sắc mặt gã dữ tợn rít gào, điên cuồng tranh đấu.
"Ca ca ca!"
Năng lượng bên trong một giọt Huyền Quy chân nguyên của Tô Trường Không bắt đầu cạn kiệt, 'Ma Viên Nhiếp Không' đang giam cầm Bàng Thắng Vũ cũng không chịu nổi, sắp vỡ tan.
Gương mặt Bàng Thắng Vũ càng thêm vặn vẹo: "Chỉ cần có thể chạy trốn... Đi tìm hội chủ... Ta có thể..."
Vì trèo lên đỉnh phong, đạt tới cảnh giới thiết tha mơ ước, Bàng Thắng Vũ đã trả giá không biết bao nhiêu năm khổ tu, ngay cả thân thể cũng phải thay đổi hết bộ này tới bộ khác, hoàn toàn biến thành một con quái vật không thể gọi là người…
Bởi vậy, gã tuyệt đối không nguyện ý ngã xuống tại nơi này!
Chỉ cần gã có thể chạy thoát, lại hấp thu xong toàn bộ lực lượng ẩn chứa trong bảy bộ thân thể còn lại, gã sẽ chân chính đạt tới điểm cực hạn mà bản thân có thể đạt tới.
Một khi như vậy, gã tin rằng, dù Tô Trường Không có được Thần Chủng, gã cũng đủ sức chiến một trận!
"Ai!"
Tô Trường Không thở dài một tiếng, lập tức vươn một bàn tay tới, đặt tại đan điền Bàng Thắng Vũ. Đao hồn chấn động, hắn lại lần nữa hao phí một giọt Huyền Quy chân nguyên, dung nhập vào bên trong đao khí, từng đợt đao khí dũng mãnh vào trong cơ thể Bàng Thắng Vũ, điên cuồng tàn sát bừa bãi.
"Phốc phốc phốc phốc!"
Giây tiếp theo, Bàng Thắng Vũ thống khổ kêu rên.
Tựa như thân thể gã vừa bị vô số lưỡi đao sắc bén cắt xé từ bên trong cơ thể, bên ngoài thân cũng chịu ảnh hưởng, xuất hiện từng miệng vết thương rõ ràng, kinh mạch bị xé rách, xương cốt bị chặt đứt… khắp nơi đều tổn thương.
Huyết dịch điên cuồng phun ra trên thân hình cao lớn của Bàng Thắng Vũ. Gã y như một quả bóng hơi bị thoát nút, nhanh chóng thu nhỏ lại trở về hình dáng ban đầu.
"Phù phù!"
Phần kinh mạch, xương cốt trong cơ thể Bàng Thắng Vũ đã bị lực lượng ẩn chứa đao hồn của Tô Trường Không phá hoại tan tành.
Tổn thương do đao hồn tạo thành, lại là tổn thưởng mà thân thể bất tử cũng khó chữa trị được.
Bàng Thắng Vũ phù phù một tiếng, yếu đuối ngã nhào trên mặt đất, chịu ảnh hưởng bởi thương tích quá mức nặng nề, gã trực tiếp rơi thẳng vào hôn mê.
Tô Trường Không không chém giết Bàng Thắng Vũ.
Nếu giết gã, Hồng Chấn Tượng cũng phải chết.
Bởi vậy hắn quyết định chế phục Bàng Thắng Vũ trước, sau này lại tìm biện pháp, trợ giúp Hồng Chấn Tượng một lần nữa đoạt lại quyền khống chế thân thể!
Tô Trường Không cảm thấy chuyện này rất phiền toái, không phải hề dễ thực hiện chút nào, nhưng khó đến mấy, hắn cũng phải làm thử xem sao!
Đây là chuyện hắn nợ Hồng Chấn Tượng !
Tuy lúc trước Tô Trường Không cũng từng ra tay trượng nghĩa, giúp Hồng Chấn Tượng đối phó với hai tên yêu võ giả của Yêu Võ minh, nhưng tình huống hoàn toàn khác biệt.
Lúc ấy, Tô Trường Không có nắm chắc, bản thân sẽ chém giết được yêu võ giả, nên hắn mới ra tay.
Mà ở trong Ly Long điện, Hồng Chấn Tượng lại biết rõ, dù gã ra tay cũng không phải đối thủ của Phong Nhật Nguyệt, nhưng gã vẫn lựa chọn ra tay, để rồi rơi xuống kết cục hiện giờ.
Bởi vậy Tô Trường Không phải cố gắng hết sức giúp đỡ gã!
"Phó hội chủ... Bị đánh bại..."
"Đi... Đi mau..."
Đám yêu võ giả đang đứng đầy xung quanh, nhìn thấy Bàng Thắng Vũ như thôi kim sơn, đảo ngọc trụ (chỉ tư thế quỳ xuống bái lạy, hành đại lễ quỳ bái), ngã xuống, ai nấy đều hiểu được đại thế đã mất, bởi vậy không chút do dự, đã lựa chọn tản ra bốn phía, bán sống bán chết chạy đi.
Kể cả nhóm trưởng lão Diệt Sinh hội bên kia cũng tan tác khắp nơi.
Nhiều yêu võ giả chạy trốn chung quanh như vậy, muốn giết sạch là chuyện không thực tế.
Kỳ thực, ngay thời điểm song phương giao chiến, cũng có yêu võ giả đã sớm biết tình huống không ổn, chuồn mất từ trước rồi.
Lại nói, dù để bọn họ chạy thoát khiến cho đám lão quái vật khác của Diệt Sinh hội biết 'Đao Vô Phong' đã làm hết thảy những chuyện này cũng chẳng sao cả, bởi vì mục đích khiến Tô Trường Không lặn lộ tới tận nơi này vốn là như thế.
Hắn làm như vậy, chỉ vì phòng ngừa sau khi Diệt Sinh hội biết được Quát Bạt Minh đã chết, sẽ tới tìm Cự Kình bang giết chóc.
Mà hắn tìm tới tận nơi này, chém giết điên cuồng một trận, kể cả khi Diệt Sinh hội biết được, bọn họ cũng chỉ cho rằng Quát Bạt Minh vừa ra bên ngoài đã gặp vận khí không tốt, vừa vặn chạm trán với 'Đao Vô Phong' có cừu oán cùng Diệt Sinh hội mới bị hắn giết đi.
Hiện giờ, trụ sở của Diệt Sinh hội đã biến thành một mảnh hỗn độn,
Tô Trường Không nhìn Bàng Thắng Vũ đang hôn mê dưới mặt đất, trong lòng tự hỏi tiếp theo bản thân nên làm gì.
Sau một lúc lâu, hắn ngẩng đầu nhìn về phía không trung, trầm giọng nói: "Xuất hiện đi!"
Lời nói vừa hạ xuống, lập tức có một bóng người xuất hiện trên bầu trời u ám, đúng là Thiên Thi lão nhân!
Trên người Thiên Thi lão nhân được một tầng sương mù màu xám quấn quanh, đang lơ lửng giữa không trung.
Lão xuất hiện nhưng không tới gần Tô Trường Không, chỉ thấy ở chỗ sâu trong đáy mắt tràn đầy kiêng kị.
Hiển nhiên, lão vừa được chứng kiến Tô Trường Không xuất ra công kích khủng bố nghi ngờ đã vận dụng lực lượng Thần Chủng, cứng rắn đánh bại yêu võ giả đáng sợ Bàng Thắng Vũ kia.
Bởi vậy lão sợ nếu bản thân đến quá gần, Tô Trường Không sẽ nảy lên ý xấu với mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận