Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1347: Thập Nhất Cảnh Trận Đạo!

Hoa Thiện khá sửng sốt khi nghe Tô Trường Không nói hắn muốn học tập trận pháp, trong lòng lập tức có chút suy tư, nhưng rất nhanh, lão đã lấy ra một cái ngọc giản từ trong trữ vật bảo vật, đưa cho hắn.
( Kỳ Môn Thiên Thư ) do Kỳ Thánh, tồn tại am hiểu trận pháp nhất trong cửu đại Cổ Thánh biên soạn, có thể tưởng tượng được nó quý báu tới mức nào, khẳng định là không thua kém tuyệt học đỉnh cấp của đại tông đại tộc!
“Đa tạ Dược Thánh tiền bối!” Tô Trường Không cảm kích nói lời tạ ơn.
Hắn cũng biết, đối với một tồn tại đã đạt tới trình độ như Hoa Thiện, thì chuyện lão bồi dưỡng hậu bối tuyệt đối là tận tâm tận lực mà không cầu báo đáp.
“Cái gọi là trận pháp là thứ có thể lấy người làm trận, có thể lấy thế làm trận, cũng có thể lấy thiên địa làm trận, thiên thời địa lợi nhân hòa chính là phần cốt lõi của trận pháp"
“Trận pháp có nhiều kiểu nhiều loại, thiên biến vạn hóa, sát trận, trận pháp vây địch, ảo trận, trận pháp nhiều tầng kết hợp, chồng chất lên nhau."
Tô Trường Không tìm ở một nơi hẻo lánh trong Hồng Dược cốc, cẩn thận quan sát quyển ( Kỳ Môn Thiên Thư )
này, vừa nhìn, nội dung bên trong đã khiến hắn vô cùng mê mẩn.
Đúng là trận pháp chỉ đạo này vô cùng huyền ảo, nó cũng là một môn công pháp có thể đi tới đỉnh phong của đại đạo!
Tô Trường Không đang toàn tâm toàn ý nghiên cứu các loại trận pháp, sát trận, ảo trận, trận pháp vây địch, và lấy tiềm lực, ngộ tính của hắn, đương nhiên những nội dung trận pháp này vô cùng thâm ảo, nhưng hắn vẫn có thể học tập được, ngược lại còn tiến triển cực nhanh, có thể nói là tiến bộ thần tốc! Người khác hao phí mất mấy năm, mấy chục năm cũng khó có thể nắm được điểm mấu chốt, nhưng đối với Tô Trường Không, gần như hắn chỉ đọc qua một chút liền hiểu thông, thậm chí còn có thể từ những nội dung đã nắm vững đó mà suy xét ra nội dung của những thứ tương tự như vậy!
Đây chính là sự chênh lệch giữa yêu nghiệt và phàm nhân.
Đương nhiên cố gắng là quan trọng nhất, nhưng trên thực tế, có rất nhiều chuyện càng xem trọng thiên phú, ngộ tính hơn.
Đó là điều mà cố gắng khó có thể bù đắp được.
Trước kia, Tô Trường Không vốn không được coi là yêu nghiệt, nhưng hắn có đủ cố gắng, nên mới đi được đến ngày hôm nay.
Và ở thời điểm hiện giờ, tiềm năng của hắn đã đạt tới 500 điểm, được xếp vào yêu nghiệt siêu phàm trong yêu nghiệt siêu phàm, nói là muôn đời hiếm có cũng không quá đáng, cho nên thiên phú cộng thêm nỗ lực, mới là yếu tố khiến cho bất cứ kẻ nào khác cũng khó có thể đuổi theo, so sánh!
Sát trận, ảo trận, nhiều tầng trận pháp chồng chất lên nhau, Tô Trường Không đều có thể dễ dàng nắm giữ.
Cứ như vậy, hắn mất ăn mất ngủ, hoàn toàn đắm chìm trong nghiên cứu trận pháp, trong chớp mắt thời gian ba năm đã thoáng qua.
Ba năm này, phương diện thực lực của Tô Trường Không có tiến bộ không nhỏ, chủ yếu vẫn là phương diện thân thể.
Tô Trường Không sớm đã luyện hóa sạch sẽ lực lượng bản nguyên của hai Yêu Ma Vương Giả, điều này khiến cường độ thân thể yêu ma của hắn tăng vọt một đoạn.
Không khoa trương khi nói, hiện giờ thân thể yêu ma của hắn đã thuộc cấp bậc Yêu Ma Vương Giả, chỉ dựa vào thân thể này, cũng đủ chính diện chiến đấu như một Yêu Ma Vương Giả rồi!
Nếu như hắn có thể chém giết, cắn nuốt càng nhiều lực lượng bản nguyên của Yêu Ma Vương Giả, hẳn là thân thể hắn còn có thể sánh ngang với Thiên Ma.
[Trận đạo (11 cảnh Chấn Cổ Thước Kim 70%) 1 Ba năm sau, trận pháp của Tô Trường Không cũng không ngừng tiến bộ, đã đi thẳng một đường đạt tới trình độ 11 cảnh.
Phóng mắt nhìn khắp lãnh thổ Cổ Thánh quốc, ngoại trừ một vài nhân vật có trận đạo đứng đầu, còn lại, chẳng có bao nhiêu người đủ sức sánh ngang với hắn.
“Luyện Thiên đại trận này thật là huyền diệu, dù trận pháp của ta đã đạt tới 11 cảnh, nhưng quan sát Luyện Thiên đại trận này vẫn không thể hiểu rõ hết. Tô Trường Không âm thầm cảm thán Luyện Thiên đại trận tuyệt đối là thành tựu cao nhất trên phương diện trận pháp.
Tuy Luyện Thiên đại trận lúc trước đã bị phá hủy, nhưng Tô Trường Không chỉ cần dùng Kính Thiên Địa Đại Thần Thông là có thể phản chiếu ra Luyện Thiên đại trận.
Có điều hình chiếu Luyện Thiên đại trận này lại hoàn toàn không có tác dụng trên thực tế. Cũng giống như những con Chân Thú Hoàng lúc trước, một khi mục tiêu vượt qua giới hạn mà Kính Thiên Địa Đại Thần Thông có thể phản chiếu ra, hình chiếu của chúng sẽ bị suy yếu trên diện rộng. Nhưng Tô Trường Không vẫn có thể mượn hình chiếu này để nghiên cứu, quan sát Luyện Thiên đại trận.
Có điều, sau khi trận đạo đạt tới 11 cảnh, Tô Trường Không cũng có thể cảm nhận được tốc độ tiến bộ của hắn bắt đầu trở nên chậm chạp.
Vì vậy, hắn lại tìm tới Hoa Thiện, muốn thỉnh giáo một chút vấn đề trên phương diện trận pháp.
“Tiến bộ quá nhanh.. Hoa Thiện âm thầm thán phục thiên phú, ngộ tính của Tô Trường Không. Trên thực tế, có một số người cũng sở hữu thiên phú không kém, nhưng thiên phú của bọn họ lại dồn hết vào một phương diện nào đó, đến khi đổi sang đạo khác, chưa chắc đã có thiên phú cao bao nhiêu. Nhưng Tô Trường Không lại khác, hắn gần như toàn tài, trình độ thiên phú ở bất cứ một đạo nào cũng cao đến mức khiến người ta phải thán phục.
“Với trình độ trận pháp chi đạo hiện tại của ngươi, nếu muốn tiến thêm một bước nữa... Chỉ còn cách rời khỏi nơi này, ra bên ngoài Cổ Thánh quốc nhìn xem, quan sát phương đại địa này. Ngươi đã tới Cổ Thánh quốc một đoạn thời gian, nhưng có vẻ như vẫn chưa chân chính nhìn kĩ mảnh đại địa này. Hoa Thiện nói ra một chút chỉ dẫn.
“Ra ngoài Cổ Thánh quốc quan sát mảnh đại địa này?” Tô Trường Không lặng lẽ suy nghĩ những lời Hoa Thiện vừa nói, tới cuối cùng hắn gật đầu, đã quyết định sẽ dựa theo chỉ dẫn của Hoa Thiện, đi một vòng quanh Cổ Thánh này nhìn thật kĩ một phen.
Đúng là trong khoảng thời gian tới Cổ Thánh Quốc, gần như Tô Trường Không vẫn chưa từng đi dạo quanh nơi này một vòng.
Bởi vậy, hắn tạm thời rời khỏi Hồng Dược cốc, ra ngoài du lịch.
“Xem ra... Không còn xa nữa. Hoa Thiện đưa mắt nhìn bầu trời thoáng âm u, trên mặt hiện lên một tia ưu sầu.
Trong khoảng thời gian này, Hoa Thiện có thể cảm nhận được biến hóa rất nhỏ của phiến thiên địa dưới chân.
Nó đang trở nên hỗn loạn, ngũ hành hỗn loạn, càn khôn điên đảo.
Lão biết, tình huống này là do những Thiên Ma kia đang không ngừng đánh cắp, luyện hóa lực lượng thiên đạo, chờ tới khi bọn chúng thành công luyện hóa mảnh vỡ Thiên Đạo, có lẽ bên kia sẽ chủ động thời gian tiến công.
Mà thời khắc ấy cũng không còn bao lâu nữa.
Tô Trường Không rời khỏi Hồng Dược cốc, bắt đầu đi vòng quanh xem xét các vực, có khi lại bước vào, du ngoạn bên trong những thành thị phồn hoa xung quanh.
Vào thời khắc này, hắn tựa như một người bình thường, đã quẳng hết lo âu ra sau lưng, để ung dung thoải mái đi hưởng thụ mỹ thực rượu ngon.
Nhưng cũng có những khi hắn để cho bản thân nhẹ nhàng bay lượn về phía chân trời, tự do, không có gì ràng buộc.
“Nhìn Cổ Thánh quốc, nhìn phiến đại địa này... Nửa năm trôi qua, Tô Trường Không vẫn không có thu hoạch gì. “Dược Thánh tiền bối bảo ta hãy nhìn kĩ Cổ Thánh quốc và phương đại địa này một chút, xem ra ý tứ ẩn sâu trong lời nói này, cũng không phải để ta tăng trưởng kiến thức, mà là mài giũa tâm tính gì đó..” Tô Trường Không không ngừng suy tư, mong muốn tìm hiểu được ẩn ý bên trong lời nói của Dược Thánh Hoa Thiện.1533 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận