Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1152: Lực Lượng Của Sinh Mệnh!

Mà dưới áp bức do Yêu Hồn Ấn mang đến, gần như mỗi ngày Tô Trường Không đều đang thi chạy cùng Tử Thần, nếu tốc độ tiến bộ của Thiên Tàm Công theo không theo kịp tốc độ trưởng thành của Yêu Hồn Ấn, hắn chỉ còn một con đường chết mà thôi!
Dưới tình huống như vậy, tính dai, tiềm lực của Thiên Tàm Công đã bị hoàn toàn ép ra rồi.
Hoàn cảnh của nó cũng như một cọng cỏ nhỏ bị hòn đá đè lên, khó có thể xuất đầu, nhưng cỏ nhỏ khỏe mạnh trưởng thành, lại có cơ hội phá vỡ cự thạch, đội đá ra ngoài!
Đây chính là lực lượng của sinh mệnh!
Thời gian trôi qua, trong chớp mắt, Tô Trường Không đã ở bên trong Thiên Tàm động được hơn nửa năm rồi.
Vào buổi hoàng hôn hôm đó, Tô Trường Không vốn đang tu luyện lại có chút cảm giác: "Thiên Thi lão nhân?" Hắn vừa cảm nhận được khí tức của Thiên Thi lão nhân, lão đang ở bên ngoài Chu Lăng sơn.
Tô Trường Không khẽ nhíu mày, tuy bị đối phương quấy rầy tu luyện, nhưng hắn cũng quyết định đi ra gặp Thiên Thi lão nhân, xem lão có chuyện gì, dù sao lúc trước hắn cũng đến Thi Táng sơn tìm Thiên Thi lão nhân hỗ trợ mấy lần rồi.
Tô Trường Không tạm thời chấm dứt bế quan, bước ra bên ngoài Chu Lăng sơn, và nhanh chóng gặp được Thiên Thi lão nhân đang chờ đợi trong một mảnh rừng hoang.
Song phương gặp mặt, Thiên Thi lão nhân chợt giật mình hoảng sợ, đơn giản là vì hình tượng của Tô Trường Không trước mắt quá khác biệt so với lần cuối cùng bọn họ gặp nhau.
Lúc này, mái tóc trên đầu hắn trắng xoá, hốc mắt hãm sâu, làn da phủ đầy nếp nhăn.
Chỉ ngắn ngủi có nửa năm không gặp, vậy mà cả người Tô Trường Không đã biến thành một người hoàn toàn khác, chỉ trong nháy mắt đã già đi mấy chục tuổi, biến thành lão nhân trăm tuổi rồi.
"Đạo... Đạo huynh, ngươi gặp phải tình huống gì vậy?" Thiên Thi lão nhân kinh ngạc hỏi, dáng vẻ hiện giờ của Tô Trường Không còn già nua hơn cả lão!
Tô Trường Không lắc đầu, không có nhiều lời.
Trong nửa năm này, Yêu Hồn Ấn trưởng thành quá mức nhanh chóng, khiến cho thật nhiều sinh mệnh lực của hắn đã bị xói mòn, đương nhiên vẻ bề ngoài sẽ trở nên suy yếu, già nua.
"Chẳng lẽ..bởi vì Ma sào kia? Bởi vì Đạo Vô Phong chém giết Ma sào kia, mà trước khi Ma sào kia chết, nó đã phản công, cho nên Đạo Vô Phong cũng trúng phải sát chiêu của nó?" Thiên Thi lão nhân không phải thằng ngốc, lập tức nhớ tới chuyện nửa năm trước Tô Trường Không từng chém giết Ma sào, khi đó Tô Trường Không không biểu lộ ra chuyện gì, nhưng trên thực tế hắn đã bị thương nặng rồi!
Tô Trường Không hỏi ngược lại: "Lão cương thi, ngươi đến tìm ta có chuyện gì sao?"
Thiên Thi lão nhân phục hồi lại tinh thần, lão biết Tô Trường Không không muốn nói về chuyện này, lão chỉ miễn cưỡng cười nói: "Lão hủ muốn tới tạm biệt ngươi, lão hủ chuẩn bị đến Cổ Thánh quốc, vốn dĩ muốn hỏi Đạo huynh một chút xem ngươi có đi hay không.. Nhưng xem ra tình huống của Đạo huynh có chút không tốt lắm"
"Đi Cổ Thánh quốc?" Tô Trường Không thoáng kinh ngạc, nhưng cũng không kỳ quái.
Trên thực tế, sau khi võ giả Nhập Thánh, tài nguyên của cửu quốc gần như không đủ để chống đỡ cho cường giả Nhập Thánh tiếp tục tiến bộ thêm.
Chỉ cần nhìn toàn bộ Nhân tộc cửu quốc là thấy rõ, nơi này không có lấy một võ giả Nhập Thánh tam trọng thiên trở lên nào, từ tình huống này hoàn toàn có thể thấy được lốm đốm.
Sau khi đại đa số võ giả Nhập Thánh của cửu quốc đã tu luyện đến mức không thể tiến bộ được nữa, bọn họ đều lựa chọn đến Cổ Thánh quốc, tìm kiếm cơ hội tiến bộ.
Chung quy lại, cứ một mực lặn xuống nước cũng không thể nuôi được Chân Long. ( Chân Long phải bay lượn tại cửu thiên) Sau khi Thiên Thi lão nhân đạt tới cấp Nhập Thánh, lão cũng muốn bản thân tiến thêm một bước, cho nên đã chuẩn bị tới Cổ Thánh quốc, coi như thuận đường đến nói lời từ biệt cùng Tô Trường Không.
"Ngươi đi đi, chúc ngươi may mắn" Tô Trường Không gật gật đầu, bình thản chúc phúc Thiên Thi lão nhân một câu, hắn với Thiên Thi lão nhân cũng có một chút giao tình. "Ừm, ta tin tưởng chúng ta còn có thể gặp lại" Thiên Thi lão nhân hạ hạ cười.
Lão hiểu được với thiên phú, tiềm lực của Tô Trường Không, nếu bước tới Cổ Thánh quốc, phỏng chừng cũng có thể đánh ra thanh danh không nhỏ. Sau khi Thiên Thi lão nhân cáo biệt cùng Tô Trường Không, lão lập tức rời đi, đến Cổ Thánh quốc.
Tô Trường Không nhìn theo bóng dáng Thiên Thi lão nhân rời đi, trong lòng nặng trĩu, không khỏi cảm thán một tiếng: "Bọn họ đều đến Cổ Thánh quốc cả rồi, ta cũng phải nhanh hơn một chút!"
Đương nhiên hắn cũng muốn đi Cổ Thánh quốc.
Ngay sau khi Nhập Thánh, hắn đã có ý tưởng này rồi, phải đến Cổ Thánh quốc, mới có thể thu được càng nhiều tài nguyên tu luyện hơn, đồng thời Ngũ Cầm Hí của hắn cũng cần hình chiếu để tạo ra năm con Chân Thú, dựa vào chuyện này để tìm kiếm cơ hội đột phá. Nhưng ... người tính không bằng trời tính.
Bởi hắn chém giết Ma sào, còn bị nó khắc xuống Yêu Hồn Ấn, cho nên hiện giờ, điều hắn cần phải làm chính là tranh thủ cho bản thân càng nhiều thời gian sống sót hơn, sau đó mới nói đến chuyện đi Cổ Thánh quốc.
Tô Trường Không thu lại tâm trạng, lập tức quay về bên trong Thiên Tàm động, tiếp tục bế quan tu hành, Thiên Tàm Công của hắn sắp đột phá rồi.
Lại một tháng thời gian trôi qua, hơn nửa năm không ngừng trưởng thành, Yêu Hồn Ấn trong thức hải Tô Trường Không đã cắn nuốt thật nhiều sinh mệnh lực từ bên trong cơ thể hắn, làm thân thể hắn càng ngày càng già nua, suy yếu.
Mà buổi sáng một ngày nọ, dưới sinh tử áp bức, và thi chạy cùng tử vong, Thiên Tàm Công của Tô Trường Không đã tiến bộ thần tốc, cuối cùng cũng thành công vượt qua qua bình cảnh kia!
"Ca ca ca!"
Chỉ thấy một cái kén tằm màu trắng thật lớn nhúc nhích không ngừng, rồi dường như trong không khí vừa xuất hiện vô số những con bướm do kén tằm hóa thành, chúng chui ra bên ngoài, không ngừng bay múa, làm bề mặt kén tằm vỡ ra thật nhiều khe hở, để lộ ra thân hình Tô Trường Không đang lặng lẽ khoanh chân ngồi bên trong. Lúc này, Tô Trường Không đã không còn dáng vẻ già nua suy yếu ban đầu, mái tóc bạc trở lại thành đen, răng rụng đã mọc, làn da cũng một lần nữa trở nên căng bóng, toàn thân mang đến một loại cảm giác phản lão hoàn đồng!
[ Thiên Tàm Công (thập cảnh Kinh Thế Hãi Tục 1%) 1 "Rốt cục cũng đột phá!" Tô Trường Không thở dài một hơi.
Tới cuối cùng, Thiên Tàm Công của hắn cũng tiến bộ nhanh hơn Yêu Hồn Ấn một chút, trải qua nửa năm, nó đã thành công bước vào thập cảnh Thiên Tàm Công đạt tới thập cảnh, Thiên Tàm chân khí của Tô Trường Không cũng lớn mạnh gấp mấy lần lúc trước, từng sợi Thiên Tàm chân khí màu trắng nhạt, lộ ra một tầng sáng bóng, trong veo, tràn ngập sinh cơ bừng bừng, nhanh chóng khôi phục phần sinh mệnh lực đã bị hao tổn cho Tô Trường Không!
Sinh mệnh lực giống như huyết dịch, khi tổn thất quá nhiều, sẽ gây nguy hiểm cho sinh mạng, mà thập cảnh Thiên Tàm Công lại trực tiếp tác động vào sinh mệnh lực của Tô Trường Không, khiến cho nó càng thêm hùng hậu, năng lực khôi phục cũng càng thêm xuất chúng, kể cả khi sinh mệnh lực có chút tổn thương, vẫn có thể khôi phục lại rất nhanh. "Hiện giờ... Ta có thể kiên trì được ba năm dưới quá trình ăn mòn của Yêu Hồn Ấn!" Tô Trường Không thầm tính toán một chút, hiện giờ thời gian của hắn đã được kéo dài hơn rồi.
"Nhưng vẫn còn chưa đủ, chờ thúc đẩy Thiên Tàm Công lên tới thập nhất cảnh, ta sẽ có được càng nhiều thời gian hơn để tới Cổ Thánh quốc, tìm kiếm phương pháp giải quyết mối ẩn họa này!" Tô Trường Không thoáng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Ba năm đã đủ để hắn thúc đẩy Thiên Tàm Công đột phá đến thập nhất cảnh rồi.
1563 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận