Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 706 - Chân Thú – Dị Thú!

"Dị thú. . . Nếu có thể giết chết dị thú kia, đây tuyệt đối là tạo hóa của ta! Chỉ cần bán nó cho Đại Viêm Hoàng thất, hơn phân nửa có thể đạt được một lần cơ hội tiến vào Vạn Hồn Binh quật. Mà nói không chừng ta còn có thể mượn cơ hội lần này để lĩnh ngộ đao ý, tiến thêm một bước!" Ánh mắt Đông Vân Cuồng đầy lửa nóng.
Bàn về dị thú, đây là một loại dã thú kỳ dị, số lượng chúng nó vô cùng rất thưa thớt, còn thưa thớt hơn yêu ma, nhưng bản thân chúng nó chính là bảo bối, hay nói rõ hơn … cả người chúng nó đều là bảo bối.
Nghe nói ở thời đại viễn cổ, có một loại sinh vật mạnh mẽ tên là Chân Thú. Những sinh vật thần thoại trong truyền thuyết như Long, Phượng, Kỳ Lân, vân vân… đều thuộc là một loài trong Chân Thú, số lượng chúng nó rất thưa thớt, nhưng lại có thể hô phong hoán vũ, mạnh mẽ vượt qua những gì người bình thường tưởng tượng!
Mà bởi vậy cũng có vô số cường giả bắt giết Chân Thú, ăn kỳ nhục, uống kỳ huyết, làm mạnh mẽ bản thân.
Trên thực tế, ngay cả Võ Thánh cũng sẽ mạo hiểm lao tới đồ Long trảm Phượng, thu hoạch máu thịt của chúng, dù loại hành vi này rất có thể sẽ khiến bọn họ ngã xuống… Cũng bởi tình huống này, mà để lại rất nhiều truyền thuyết bất hủ!
Tới thời đại hiện giờ, Chân Thú gần như đã diệt vong tuyệt chủng, trở thành thần thoại truyền thuyết. Theo hai ba ngàn năm lịch sử của Đại Viêm hoàng triều, lần gần đây nhất trong lãnh thổ Đại Viêm hoàng triều có Chân Thú buông xuống, đã là chuyện của hơn ngàn năm trước.
Nói cách khác, loại sinh vật này chính là tồn tại cả ngàn năm mới gặp được một lần.
Nghe nói lần đó khi Chân Thú buông xuống hiện thực, chẳng những đã dẫn tới vài vị Võ Thánh cùng ra tay bao vây tiễu trừ, mà cả chín đại hoàng triều, quốc gia khác cũng có cường giả mơ ước.
Có thể thấy Chân Thú mạnh mẽ và hiếm có tới mức nào.
Lại nói, trong thiên hạ có lưu truyền hai loại thuyết pháp về nguồn gốc sinh ra dị thú.
Thứ nhất, người ta cho rằng cái gọi là dị thú này chính là dã thú đã ăn được thiên tài địa bảo, hoàn tất quá trình Hậu Thiên phản Tiên Thiên, từ đó trở nên thần dị, mạnh mẽ!
Thứ hai, người ta cho rằng dị thú chính là hậu duệ của Chân Thú, trời sinh đã có huyết mạch bất phàm.
Dị thú còn hiếm thấy gấp mười, gấp trăm lần yêu ma, coi như một dạng sinh vật thế gian khó tìm. Nhưng đương nhiên dị thú tự không thể sánh bằng những loại Chân Thú: Long, Phượng, Kỳ Lân trong truyền thuyết, có điều cả người chúng nó cũng là bảo.
Dù vậy, nếu ăn phải máu thịt dị thú, kể cả võ giả mạnh mẽ cũng có khả năng cửu tử nhất sinh. Chẳng qua nếu có thể thành công sống sót, cũng tương đương với bản thân thoát thai hoán cốt, thể chất trở nên đặc dị, đánh vỡ một vài thứ gông cùm xiềng xích vốn dĩ khó có thể đánh vỡ được.
Loại hiệu quả này không hề thua kém linh đan diệu dược!
Bởi vậy, chỉ cần có tung tích dị thú, kể cả Ngũ Khí Tông Sư cũng sẽ tự mình ra tay săn giết.
Từ đó, có thể hiểu, nguyên nhân khiến cho Đông Tinh tông bọn họ đại động can qua đi vào Ngân Nguyệt sơn như thế, còn trực tiếp ra tay giết người diệt khẩu chỉ vì một võ giả đi nhầm vào đây… chính là vì một con dị thú đang chiếm cứ Ngân Nguyệt sơn này!
Từ sau khi Đông Vân Cuồng nhận được tin tức về dị thú, lão đã tự mình suất lĩnh gần như toàn bộ cao thủ, tinh nhuệ trong môn tới nơi này, quyết tâm săn bắn dị thú.
Chẳng qua con dị thú này vô cùng mạnh mẽ. Lúc trước, nhóm cường giả Đông Vân Cuồng đã từng ra tay đại chiến với nó, nhưng chẳng kiếm được chút ưu đãi nào, ngược lại phe bọn họ còn chết tới hai Tiên Thiên võ giả, còn dị thú kia đã nhanh chân chạy trốn ẩn giấu rồi.
Sau đó, trải qua một phen thương nghị, đám người Đông Vân Cuồng quyết định thay đổi kế hoạch, không trực tiếp giao chiến cùng nó nữa. Bởi vì làm như vậy dù có thể thắng, sợ là Tiên Thiên võ giả bên ta cũng tổn thất thảm trọng.
Đông Vân Cuồng quyết định sẽ làm suy yếu thực lực dị thú trước, và biện pháp mà lão nghĩ đến đầu tiên chính là dụng độc.
Lại nói, lúc trước dị thú kia đã bị thương, bức thiết cần đồ ăn chất lượng cao để bổ sung cho bản thân.
Vì thế Đông Vân Cuồng để cho Miêu trưởng lão, tồn tại am hiểu cổ độc chi thuật trong môn, hạ cổ trùng lên người đệ tử tinh nhuệ bổn môn, còn cố ý cho bọn họ phân tán nhau ra, đi tìm kiếm tung tích dị thú.
Lấy thực lực mạnh mẽ của dị thú kia, một khi nhóm võ giả Khí Huyết cảnh phân tán ra, gặp được nó, chỉ có kết cục không công chịu chết!
Mà khi những võ giả Khí Huyết cảnh bị dị thú kia ăn sống nuốt tươi, cổ trùng đã được trồng trong cơ thể bọn họ cũng tự nhiên mà tiến nhập vào trong cơ thể dị thú.
Nó càng ăn nhiều, trong cơ thể càng nhiều cổ trùng.
Sau đó, chỉ cần trong lúc đại chiến, Miêu trưởng lão thúc giục những cổ trùng kia, chúng nó sẽ khiến dị thú chịu ảnh hưởng lớn, từ đó mang về cho bọn họ tỷ lệ mười phần chắc chín, có thể bắt được nó!
Biện pháp này rất đơn giản, cũng thực ác độc. Lại lấy tánh mạng của đệ tử nhà mình đi lấp hố, nhưng với Đông Vân Cuồng, chỉ chết có mấy chục đệ tử trong môn, lại có thể đổi lấy một con dị thú, căn bản không vấn đề gì.
Nhưng nếu có thể săn được dị thú kia, dù bản thân lão không ăn được loại máu thịt này, cũng có thể lấy ra một phần bán cho Đại Viêm Hoàng thất, đều có thể đổi được chỗ tốt thật lớn!
Lại nói, trong tay Đại Viêm Hoàng thất có nắm giữ một tòa Vạn Hồn Binh quật, hoàn cảnh trong đó có trợ giúp rất lớn đối với võ giả muốn lĩnh ngộ ý cảnh. Nếu Đông Vân Cuồng có thể tiến vào trong đó một lần, gã cho rằng bản thân sẽ có hi vọng lĩnh ngộ được đao ý.
Và đó chính là điều kiện tiên quyết để thành tựu Ngũ Khí Tông Sư.
Mà một khi thành tựu Ngũ Khí Tông Sư, sẽ có tư cách và triển vọng trở thành Võ Thánh!
"Chờ đến lúc dị thú kia lại xuất hiện săn bắt đệ tử tông ta, chúng ta sẽ lập tức đuổi đến, vây giết nó!" Đông Vân Cuồng lạnh lùng nói, trong đôi mắt lộ ra hàn quang lạnh như băng.
Vốn dĩ lão còn muốn chờ thêm một đoạn thời gian nữa mới triển khai kế hoạch, đến lúc đó, tỷ lệ thành công cũng cao nhất, nhưng đám người Mục Dương Văn đi lâu như vậy vẫn chưa quay về, khiến trong lòng lão rất lo lắng, sợ sẽ phát sinh ngoài ý muốn… Bởi vậy, đêm nay nhất định phải ra tay, chỉ cần dị thú kia vừa hiện thân, bọn họ sẽ lao tới quyết chiến!
"Thật yên lặng. . ."
Đã là đêm khuya, trên bầu trời Ngân Nguyệt sơn có ánh trăng treo cao, chiếu rọi xuống bên dưới, khiến cho cả tòa Ngân Nguyệt sơn đều được phủ thêm một tầng vải mỏng màu bạc. Gió thổi cây lay, phát ra âm thanh sa sa rất nhỏ. Khung cảnh cực kỳ vắng lặng.
Tô Trường Không đang khoanh chân ngồi bên dưới một gốc đại thụ, yên tĩnh chờ đợi.
Dựa theo những tình báo mà Tô Trường Không thu thập được, đám người Đông Vân Cuồng đang săn bắt một con quái vật gì đó ở nơi này.
Và có thể khiến Đông Tinh tông đối đãi thận trọng như thế, đương nhiên sinh vật kia phải là tồn tại tương đối mạnh mẽ. Và điều hắn cần làm, chính chờ đợi, chờ cho đến khi Đông Tinh tông đối chiến với thứ quái vật không biết tên kia, còn hắn ẩn núp một bên, chờ đến thời khắc mấu chốt sẽ giương cung bắn trộm, thậm chí còn rất có khả năng sẽ làm một mẻ lướt bắt hết bọn họ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận