Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 799 - Phong Linh Phù! Thủ Đoạn Không Lường Được!

Trong mắt Tô Trường Không tràn ngập sát ý không thèm che giấu.
Ngay vừa rồi, hai vị trưởng lão Linh Đạo tông đã chết thê thảm, tan xương nát thịt ngay trước mắt hắn. Bọn họ vốn là người mà trước kia hắn từng quen biết, từng uống trà cùng.
Hắn không cứu được bọn họ, bởi vậy, điều hắn có thể làm chính là giúp bọn họ báo thù!
Nếu người của Trấn Ma ti có thể giải quyết xong xuôi chuyện này, hắn sẽ lựa chọn điệu thấp một chút, không cần thiết phải xuất đầu lộ diện, nhưng chuyện đã tới nước này, hắn cũng không nhịn nổi nữa, dứt khoát ra tay, tự mình làm thịt bọn họ!
Lòng này mới được thống khoái!
Mà Tà Khôi này là tên đầu sỏ lớn nhất gây nên toàn bộ mọi chuyện.
Chính gã đã mang theo đám võ giả tà tông giết mấy trăm đệ tử Linh Đạo tông, đoạt lấy linh mạch. Bởi vậy, chuyện Tô Trường Không phải làm đầu tiên, chính là tiêu diệt gã.
"Đao huynh... Tà Khôi này rất mạnh, chỉ sợ thực lực của hắn còn mạnh hơn trưởng lão của Diệt Sinh hội, chứ không thua kém đâu." Đoan Mộc Đào nghe vậy, trong lòng có chút giật mình, lại lập tức mở miệng nói.
Phỏng chừng Tà Khôi vẫn có điểm không bằng Đàm Du, nhưng chênh lệch giữa đôi bên chỉ trên phương diện yêu thuật và thân thể bất tử do Yêu Ma Tinh Hạch mang đến mà thôi. Nếu thực sự loại bỏ hai nhân tố này, thì Tà Khôi, người đã luyện chuẩn tuyệt học sắp đạt tới đại thành viên mãn sẽ mạnh hơn Đàm Du kia!
"Yên tâm đi, hắn không phải đối thủ của ta, giết hắn... trong vòng mười chiêu là đủ!" Tô Trường Không bình tĩnh nói.
Khóe miệng Đoan Mộc Đào hơi hơi run rẩy.
Kỳ thực, gã cũng chỉ nghe thuộc hạ nói tới cái tên Đao Vô Phong này thôi. Và đây chính là lần đầu tiên hai người gặp mặt, nhưng… đối phương lại dám nói mình sẽ đánh chết Tà Khôi trong vòng mười chiêu?
Bất luận kẻ nào nghe xong cũng sẽ cảm thấy đây là ăn nói lung tung!
Nhưng ánh mắt Đoan Mộc Đào hơi hơi lóe sáng, gã biết Đao Vô Phong này có thể sống sót từ trên tay Đàm Du, chắc chắn không phải hạng người cuồng vọng vô tri, không bằng cứ để cho gã thử xem, cùng lắm thì khi tình huống không ổn, gã lại ra tay cũng được.
Nghĩ là làm, Đoan Mộc Đào lập tức lui về phía sau, nhường ramột khoảng cách: "Vậy Đao huynh ngươi cẩn thận!"
"Chuyện này... Ngay cả ti chủ cũng không thể làm gì được Tà Khôi chỉ trong một chốc một lát, còn Đao Vô Phong này… Dù đối phương có là Ngũ Khí Tông Sư, cũng không có khả năng mạnh hơn ti chủ!"
Bốn võ giả Trấn Ma ti đang đứng từ phía xa xa, quan sát một màn này, trong lòng ai nấy đều vô cùng kinh ngạc. Bọn họ cũng không rõ vì sao đối phương lại đột nhiên muốn ra tay chiến một trận cùng Tà Khôi.
Chẳng lẽ bởi vì những Tiên Thiên võ giả vừa tử vong kia?
"Không biết tự lượng sức mình!" Ba người kẻ mặc hắc bào âm lãnh bên kia, đều hừ lạnh một tiếng.
Rõ ràng là nam tử mặc hắc y xa lạ kia hoàn toàn không biết gì về sự cường đại của Tà Khôi, nên mới dám cuồng ngôn như vậy.
"Hay! Hay lắm! Trong vòng mười chiêu sẽ giải quyết ta? Coi như bổn tọa đã coi thường các ngươi rồi! Vậy được, để bổn tọa cho các ngươi hiểu được cái gì gọi là lực lượng chân chính!" Khuôn mặt thô lỗ của Tà Khôi âm trầm như nước. Không thể nghi ngờ, gã đã bị lời nói của Tô Trường Không chọc giận rồi. Chỉ nghe gã cười điên cuồng một tiếng, lệ mang lóe sáng trong đôi mắt.
Tà Khôi vươn bàn tay trảo tới, sau đó lấy ra một tấm phù triện lấp lánh linh quang màu vàng, từ bên trong cái túi cứng cỏi không biết được làm từ loại da thú nào, được treo bên hông, sau đó một ngụm nuốt vào trong bụng.
"Ừm?" Giờ khắc này, sắc mặt mọi người không khỏi đại biến, đơn giản là vì ngay trong nháy mắt khi Tà Khôi nuốt tấm phù triện nọ vào, khí tức của gã lập tức điên cuồng tăng mạnh, thiên địa linh khí luân chuyển quanh người, gây nên cuồng phong, cuốn bay tầng đá vụn bên trong hố đất.
"Làm sao thiên địa linh khí... lại có thể dày đặc đến loại trình độ này được?" Có Tiên Thiên võ giả của Trấn Ma ti hoảng sợ hét lên.
Bọn họ có thể nhìn thấy rõ ràng, từ bên trong mỗi một lỗ chân lông toàn thân Tà Khôi đều xuất hiện hư không biến dạng, bởi vì từng luồng thiên địa linh khí nồng đậm tựa sương khói đang không ngừng tuôn ra, thoạt nhìn giống hệt những con rắn nhỏ.
"Khôi Tinh Chiến Thể!" Tà Khôi lên tiếng rít gào.
Trong cơ thể gã vang lên âm thanh xương cốt ngân giòn vang, hình thể bành trướng, thân thể cất cao hơn một thước, vượt qua chiều cao hai mét năm. Trong quá trình này, bởi vì khí huyết quá mức dư thừa, khiến cho từng nhánh kinh mạch đều đầy ắp thiên địa linh khí cuồng bạo, cơ bắp nhanh chóng phồng lên, tầng tinh quang vốn luôn lấp lánh cũng hiện ra màu đỏ sậm.
"Hoa lạp lạp!"
Trong trạng thái này, chỉ một cử động khá tùy ý của Tà Khôi thôi cũng khiến cho thiên địa linh khí phun trào tựa như sóng thủy triều, có thể dễ dàng đánh bay, đập nát một hòn núi nhỏ.
Trình độ nồng đậm của thiên địa linh khí do gã điều động, đã vượt qua những gì Tiên Thiên võ giả có thể tưởng tượng được, thậm chí còn mạnh mẽ gấp mấy lần, gấp mười lần lượng thiên địa linh khí mà một Ngũ Khí Tông Sư có thể điều động và vận dụng được!
"Là linh mạch... Thứ mà tấm phù triện vừa rồi đã niêm phong cất giữ chính là một nhánh linh mạch! Tà Khôi này trực tiếp nuốt nó vào trong cơ thể, cũng tương đương với bản thân gã có thể điều động, và vận dụng được lực lượng của cả một nhánh linh mạch hoàn chỉnh!"
Với lượng kiến thức rộng rãi của Đoan Mộc Đào, chỉ cần gã thoáng tưởng tượng một chút, cũng có thể phán đoán ra vì sao Tà Khôi có thể điều động, vận dụng lượng thiên địa linh khí khoa trương như thế, là bởi vì gã đã nuốt vào trọn một nhánh linh mạch!
Lại nói, lúc trước Tà Khôi tập kích những tông môn võ giả như Linh Đạo tông, mục đích chính là linh mạch. Gã phong ấn nhánh linh mạch này vào bên trong 'Phong Linh phù', sau đó trực tiếp nuốt nó vào trong bụng, từ đó có thể vận dụng thiên địa linh khí của nhánh linh mạch này.
Phải biết rằng, một nhánh linh mạch cấp thấp, đủ để đào tạo ra linh dược, linh thảo, ngưng kết linh thạch, sinh ra Tiên Thiên chi khí, có thể làm một tông môn võ giả hưng thịnh từ mấy trăm tới hơn một ngàn năm, chỉ nhiêu đó thôi cũng có thể thấy được linh khí ẩn chứa bên trong một nhánh linh mạch khổng lồ tới cỡ nào rồi!
Đương nhiên, Tà Khôi có thể làm được điểm này, cũng phải dựa vào Khôi Tinh Chiến Thể của gã, chỉ khi thân thể đủ mạnh mới có thể thừa nhận trạng thái quá tải khi nuốt vào cả một nhánh linh mạch.
Nếu là Tiên Thiên võ giả bình thường, kể cả Ngũ Khí Tông Sư, một khi dám làm như vậy, chắc chắn sẽ nổ tan xác mà chết!
"Tiểu tử... Hiện tại, chỉ một ngón tay của ta cũng có thể dí chết ngươi!" Tà Khôi thở hổn hển.
Gã cao cao tại thượng nhìn xuống Tô Trường Không. Lúc này, luồng linh khí đang lưu động cả bên trong lẫn bên ngoài cơ thể gã đã ngưng tụ thành trạng thái tinh thể, chỉ một cử động tùy ý cũng có thể bộc phát ra uy năng thạch phá thiên kinh (kinh động lòng người).
Để đảm bảo bản thân chắc chắn có thể chiến thắng được Đoan Mộc Đào, Tà Khôi đã dày công chuẩn bị một màn này từ trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận