Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 338 - Quyết Định Khó Khăn! Dấn Thân Vào Hiểm Cảnh!

Mặt Tô Trường Không không chút thay đổi nhìn chằm chằm vào Chu Vĩ, Chu Phong, tựa như hoàn toàn không bị loại uy hiếp này làm ảnh hưởng đến, ngược lại trong mắt để lộ ra một loại hàn ý khiến cho thân thể Chu Vĩ, Chu Phong run rẩy không ngừng, hàm răng cũng đánh lập cập, giống như bất cứ lúc nào nam nhân trước mắt này cũng có thể bổ nhào tới từ trên ghế ngồi, hóa thành một con cự thú, cắn nuốt hết sạch hai người bọn họ!
Dưới loại uy áp vô hình kia, hai chân Chu Vĩ, Chu Phong run lên, không thể khống chế được, trở nên mềm nhũn, quỳ gối trên mặt đất.
Chu Vĩ với hàm răng đánh lập cập, khó nhọc kêu lên: "Tư. . . Tư Không bang chủ, chuyện không liên quan tới chúng ta!"
"Chúng ta. . . Chúng ta chỉ tới truyền lời!" Chu Phong cũng hoảng sợ lắp bắp nói.
Bọn họ dám cầm một ngón tay của nhi tử đối phương đến uy hiếp, sợ rằng dưới cơn giận dữ, có khả năng Tư Không Dũng sẽ điên cuồng lột da rút gân bọn họ!
"Cút ngay đi!" Thật lâu sau, một âm thanh lạnh lùng vang lên.
Là 'Tư Không Dũng' ngồi trên ghế xương cá voi ở nơi cao kia!
"Vâng . . Vâng!" Hai người Chu Phong, Chu Vĩ vội cuống cuồng, ôm theo tâm trạng sợ hãi, nhanh chóng trốn khỏi Tụ Nghĩa đường.
Lúc này, ở bên trong Tụ Nghĩa đường, chỉ còn lại ba người Tô Trường Không, Tư Không Văn và Tư Không Hoàng.
"Tư Không tiền bối, nhị tỷ, các ngươi thấy thế nào?" Sau đó, Tô Trường Không lên tiếng hỏi Tư Không Hoàng, Tư Không Văn.
Tư Không Hoàng có chút kích động nói: "Đương nhiên phải quan tâm tới sự sống chết của đại ca! Phải cứu huynh ấy rời đi!"
"Nhưng chuyện này. . . Nói dễ hơn làm! Đối phương yêu cầu bang chủ phải đến địa bàn của bọn họ đàm điều kiện, nếu như đi . . . Muốn chạy sẽ rất khó khăn!" Tư Không Văn lại bình tĩnh hơn nhiều, dường như trên mặt già nua của lão lại có thêm thật nhiều nếp nhăn.
Bọn họ không thể không quan tâm tới sự sống chết của Tư Không Chiến, nhưng lại lo lắng nguy hiểm trong đó, nếu cứ mù quáng lao vào chỉ khiến càng nhiều người rơi xuống hơn, chết càng thảm trọng hơn!
Hai người đàm luận nhưng ánh mắt đều tụ tập tới trên người Tô Trường Không.
Cũng đúng thôi, chung quy lại, chuyện này có kết luận hay không còn phải xem ở hắn!
Dù sao Tô Trường Không cũng phải giả mạo Tư Không Dũng, nếu thật sự đồng ý, cũng là Tô Trường Không đến địa bàn của Lệ Hồn, tương đương với hắn chủ động xâm nhập vào hiểm cảnh, chỉ nghĩ thôi cũng biết nơi đó nguy hiểm tới mức nào.
Dù Tô Trường Không không muốn lấy bản thân đi mạo hiểm, cũng là chuyện đúng lý hợp tình, không ai có thể cứng rắn yêu cầu hắn được.
Tô Trường Không cũng đang cân nhắc, vì sao đã lâu như vậy, Lệ Hồn mới phái người đến, khẳng định đối phương đã sớm chuẩn bị vẹn toàn, bố trí ra đầm rồng hang hổ rồi, và dù là cao thủ như Tư Không Dũng nếu rơi vào trong đó, cũng sẽ cô chưởng nan minh (một bàn tay không vỗ nên tiếng), có nguy cơ bỏ mạng!
Sau khi Tô Trường Không suy tư một lúc lâu, dưới ánh mắt mong được của Tư Không Văn, Tư Không Hoàng, hắn mở miệng : "Ta có thể đi một chuyện nhưng có điều kiện!"
Điều này khiến trong lòng Tư Không Văn, Tư Không Hoàng đều trở nên vui vẻ, Tô Trường Không nguyện ý hỗ trợ, đây là hi vọng lớn nhất!
Tư Không Văn vội vàng nói: "Tô tiểu hữu, có điều kiện gì cứ việc nói, nếu lão phu có thể làm được, tuyệt đối không chối từ!"
Chuyến này Tô Trường Không đi chính là mạo hiểm sinh mệnh, dấn thân vào nguy hiểm, dù hắn đưa ra yêu cầu quá phận cũng không quá đáng.
Tô Trường Không chậm rãi nói: "Đầu tiên Cự Kình bang phải xuất toàn bộ tinh nhuệ ra, tiến vào Lam Vũ hải trước. Nếu hai bên không thể đàm phán thành công, tất nhiên sẽ là một hồi ác chiến không chết không ngừng! Bằng vào một mình ta cũng giết không hết mấy ngàn, tới gần vạn người như vậy. Khi gặp được nguy hiểm, ta sẽ lấy chuyện bảo mệnh là chủ!"
Tô Trường Không phải tới địa bàn của Lệ Hồn tiến hành đàm phán, còn toàn thể Cự Kình bang sẽ chờ bên ngoài, một khi bên trong không nhất trí, nhất định phải là đại chiến ngươi chết ta sống, Tô Trường Không cũng cần võ giả Cự Kình bang nội ứng ngoại hợp, giết cho đám hải khấu kia không còn manh giáp!
Đồng thời Tô Trường Không cũng nói lời cảnh cáo từ trước, nếu chuyện không ổn, hắn sẽ trực tiếp chạy trối chết.
Lấy chiến lực hiện giờ Tô Trường Không, nếu hắn một lòng muốn chạy trốn, tin tưởng rằng kể cả khi đối mặt với trăm ngàn người vây quanh, hắn cũng có thể giết vào giết ra, bảo mệnh tuyệt đối không thành vấn đề!
"Đương nhiên! Hiện giờ lực ngưng tụ bên trong Cự Kình bang rất mạnh, có uy nghiêm bang chủ ở đây, tứ đại đường chủ cũng sẽ ngoan ngoãn nghe lệnh, có thể vận dụng toàn bộ lực lượng của một bang, phóng ra!" Tư Không Văn không chút do dự gật đầu.
Trước kia Cự Kình bang chia làm hai phái hệ, kể cả Tư Không gia tộc và Mạnh Tang, đều không thể ra lệnh cho tứ đại đường chủ, nhưng có Tô Trường Không giả dạng Tư Không Dũng ở đây, lại có thể dễ dàng điều động bọn họ.
"Mặt khác, nếu song phương toàn diện khai chiến, chắc chắn sẽ đánh đến lúc một phương diệt vong mới thôi, nếu thắng, ta muốn sáu phần chiến lợi phẩm đạt được sau trận chiến này!" Tô Trường Không lại đưa ra thêm một yêu cầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận